Tôi nhanh chóng áp sát người đàn ông, lúc ông ta vẫn chưa kịp quyết xem có nhảy hay không thì tôi đã ở bên cạnh ông ta, tôi và tên trẻ tuổi giáo điều khi nãy khác nhau là ở điểm này đây, cuộc đối đầy giữa người và người quan trọng nhất là ở chỗ ai cầm cờ trước.Tên cảnh sát trẻ kia chắc chắn không thể có được cái kinh nghiệm quý báu mà tôi đã trải qua trong một thời gian dài này, ngày trước ở thị trấn tôi mỗi khi các bang phái đánh nhau, nhân lúc họ đang tranh luận ai đúng ai sai tôi thường đứng sau để thọc gậy bánh xe.
Tôi không tiếp cận sát với người đàn ông kia mà cố tình để một khoảng cách. Tôi không thể để ông ta nhận ra ý đồ của tôi, đầu óc tôi rối bời, tâm trạng thê thảm, người đàn ông nhìn tôi tò mò.
Trên thế giới này đàn ông đầu tóc rối bời có hai loại, một loại giống tôi, cảm xúc bi thương thì rõ ràng là người đàn ông đường cùng không lối thoát, còn một loại thể hiện sự kiêu ngạo, có lẽ anh ta là một chuyên gia.
Phụ nữ mà đầu bù tóc rối lại chia làm ba loại, nhiều hơn đàn ông một loại. Đó là loại phụ nữ vừa bị làm nhục, nếu trông chị ta đau khổ là chị ta bị làm nhục, còn nếu trong đau khổ có cả sự hưng phấn thì đó không thể nói là bị làm nhục, còn nếu người đàn ông không dám nhận trách nhiệm thì mới bị coi là bị làm nhục.
Tôi trộm nhìn người đàn ông trung niên ấy, thực ra ngay từ lúc leo lên trên này tôi đã phân tích ông ta rồi, tôi chỉ có thể nói ông ta không chuyên nghiệp, vô cùng không chuyên nghiệp, bởi vì thím Chín và chú Tám tôi đều là những chuyên gia trong lĩnh vực tự sát học.
Tự sát là một hành vi nghệ thuật, một hành vi nghệ thuật dựa vào đúc rút kinh nghiệm thực tiễn mà thành.
Thím Chín và chú Tám đã cùng nhau biên soạn bài: "Bàn về giá trị thực dụng của tự sát trong đời sống", bài thứ 10 trong Sách quý Tam Thủy có ghi lại chi tiết, có lẽ tôi lại phải giới thiệu một cách ngắn gọn cho mọi người cùng nghe.
Ranh giới thấp nhất của tự sát là biến tự sát giả thành tự sát thật, nhưng hai chuyên gia trong ngành là thím Chín và chú Tám tôi có thể làm cho nghệ thuật hành động của một màn tự sát rầm rộ lên, đạt đến hiệu quả của việc tự sát mà không hề xảy ra tự sát thật.
Phương pháp tự sát hay nhất của phụ nữ là treo cổ, kiểu tự sát này hệ số nguy hiểm thấp nhất, rất dễ khống chế, lại không dễ để lại di chứng như uống thuốc sâu. Tự sát theo phương thức này còn được gọi là phái tự sát điền viên. Tất cả các cách thức tự sát đều có một sợi chỉ đỏ xuyên suốt, nếu nghiên cứu kỹ càng còn có thể hiểu biết sang phương diện khác.
Mỗi lần thím Chín cãi nhau với chú Chín xong đều treo cổ tự sát, thím bảo treo cổ tự tử có rất nhiều điểm lưu ý.
Đầu tiên là ngoại quan, phải mặc một bộ đỏ, nếu không có thì ít nhất cũng phải đi một đôi giày đỏ, vì người ta nói người chết mà trang điểm chau chuốt sẽ biến thành quỷ ác, như vậy đầu tiên bạn đã uy hiếp được tâm lý đối phương. Nhớ là phải kết hợp với một sợi dây màu đỏ dùng làm công cụ tự tử, vì cho dù đi tự tự cũng phải thể hiện được cái tính khác biệt cùng địa vị tao nhã của bạn, tuy bạn chẳng định chết thật nhưng bạn lúc nào cũng phải mang theo một quyết tâm có thể biến thành một cái xác chết tươi bất cứ lúc nào.
Tiếp đến là vấn đề địa điểm, nên chọn tầng một hoặc nhà một tầng, đừng chọn tòa nhà cao tầng nếu không rất có khả năng bạn chết 20 ngày rồi vẫn không ai phát hiện ra, bên ngoài nhà nên là đường lớn nhiều người qua lại. Không nên mở toang cửa ra tự tử, như vậy thì kịch quá, hãy để cửa hé một khe nhỏ để bạn có thể quan sát người qua kẻ lại, uống mấy ngụm nước vì bước sau bạn sẽ phải khóc.
Khóc lóc là quy trình đầu tiên của việc chính thức tự tử, không nên ngoạc mồm ra khóc, một nhà tự sát chuyên nghiệp chẳng bao giờ tốn kém sức lực vào lúc này, đừng quên bạn đã để cửa hở ra một khe nhỏ, như vậy khi quan sát thấy có người đến thì bắt đầu khóc, nếu âm lượng của bạn không đủ lớn có thể cuốn tờ giấy vào làm loa để âm thanh truyền đi xa. Nên nhớ không phải hễ gặp ai cũng khóc, khi thấy người già, trẻ em, người điếc đi qua thì bạn hãy tiết kiệm sức lực, người già trẻ con bạn có gọi họ vào cũng không có tác dụng gì, kẻ điếc có gọi nó cũng chẳng vào.
Đợi đến lúc có người chú ý, bạn có thể thực hiện bước cao trào nhất, làm một bước đơn giản là huých vào cái ghế băng, nhớ là để mặt hướng ra phía cửa, như vậy mới có những bước tiến triển mới nhất của tình hình, sau đó tay cầm sợi dây đã chuẩn bị sẵn vừa khóc lóc vừa làm như sắp buộc vào cổ đến nơi, đây là lúc chứa đựng nhiều yếu tố kỹ thuật nhất của cả quá trình, phải biết nhẫn nại, biết chờ đợi, phải nhìn rõ người đang tiến đến là ai thì mới chui đầu vào dây thừng, ngộ nhỡ kẻ đang đến là kẻ thù của nhà bạn, bạn vừa mới chui đầu vào thòng lọng, nó đã giúp bạn đạp ghế ra ngay.
Khi thấy người vừa ý mình xuất hiện, thì bạn có thể chui đầu vào sợi thừng, nhớ là trước lúc thắt cổ phải kêu khóc thật thê thảm, trong tiếng khóc phải thể hiện được nỗi oán hận tích tụ bấy lâu trong lòng, tiếng lên án đồng thời thể hiện được sự lưu luyến vô hạn với dương gian, có như thế mới đẩy được tình tiết lên cao điểm. Họ sẽ nằng nặc mà giữ bạn lại, để sự giằng co ở mức độ vừa phải, thích hợp, giống như cô dâu lên kiệu hoa về nhà chồng vậy, tuy trong lòng vui lắm nhưng những thứ thủ tục lễ nghĩa thì vẫn không thể bỏ qua.
Bạn làm ầm ĩ lên, người xem sẽ kéo đến ngày càng đông, và chắc chắn sẽ có người đi thông báo cho người mà bạn muốn thông báo, nhưng trong khoảng thời gian trống đó bạn cũng không được nghỉ ngơi, sự khác biệt giữa cao thủ và kẻ bất tài là ở chỗ có biết trân trọng thời gian không, bạn phải tranh thủ thời gian giới thiệu với mọi người nguyên nhân lần tự tử này, cần phải xử lý một số tình tiết sao cho hợp lý, lược bớt những nội dung không có lợi cho mình như mấy tay ca sĩ, diễn viên nổi tiếng trước khi ảnh đưa lên báo đều sử dụng kỹ thuật số. Khi giới thiệu phải đơn giản, đi vào trọng tâm, có thể dựa vào hoàn cảnh gia đình khác nhau của các khán giả mà thay đổi tình tiết cho phù hợp, từ đó sẽ nhận được nhiều sự đồng cảm hơn, nếu sau đó người xem lại đông hơn thì có thể phát lại như chương trình tivi, để các khán giả đến sau dễ dàng tham gia vào chương trình.
Người bạn chờ đợi cuối cùng đã đến, dưới sự kích động của bạn, nhiều quần chúng không rõ chân tướng thi nhau lên án kẻ phụ bác đã dồn bạn đến bước đường cùng thế này, trong màn kịch này bạn đang chiếm ưu thế cả về thiên thời, địa lợi lẫn nhân hòa, đừng có nhân lúc này mà cũng xông vào đối phó với hắn, phải đứng ra bênh vực hắn, để hắn thấy bạn có thể chết vì hắn, cũng sẵn sàng bảo vệ hắn.
Hắn chắc chắn sẽ cảm động mà ôm lấy bạn, bây giờ là lúc phải đuổi quần chúng xung quanh đi vì vai trò của họ không còn cần thiết nữa, tuy họ rất muốn được thưởng thức tiếp màn sau, nhưng cái gì quá cũng không tốt (Thím Chín tôi là người học vấn uyên thâm, còn biết cả Tiếng Anh nữa), màn sau là thế giới của riêng hai người.
Bạn phải tiếp tục một màn khóc lóc cuối cùng nữa, có thể khóc trong vòng tay hắn, nhưng màn khóc lóc này có khác so với màn khóc lóc lúc đầu, cần giảm bớt sự thê lương và trách móc, thêm thắt chút dịu dàng, cơ bản đạt đến thế giới « hữu tình » là đạt.
Lẽ ra phần sau còn nhiều nội dung nữa, nhưng xem xét đến thứ bậc độ tuổi độc giả của cuốn Sách quý Tam Thủy khá lớn, có một vài độc giả dưới 18 tuổi nên đành phải bỏ, đành phải sửa thành "dưới đây lược bớt 3000 từ".
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT