“A… Đau… Đau quá, đau quá…” Chàng trai ôm đầu lăn lộn trên mặt đất.

“Anh… anh không sao chứ?” Duy Duy đang run như cầy sấy, cất tiếng hỏi.

Thảm thiết, thật thảm thiết quá! Cả khuôn mặt chàng trai sưng vù chỉ trừ hai con mắt, trên khóe môi còn đọng chút máu tươi. Cậu ta nổi giận đùng đùng mở miệng chất vấn.

“Tại sao cô là người đồng tính mà không nói cho tôi biết sớm một chút hả?”

Cậu ta nghĩ mình may mắn có được một người đẹp làm bạn gái, ai ngờ chọn lại là dân đồng tính, còn mình vô duyên vô cớ làm bao cát cho người khác đánh võ. Mẹ kiếp, thật oan chết đi được! Chàng trai ôm ngực dậm chân kêu trời, hối hận không kịp.

Nữ King Kong nghe vậy, vòng hai tay trước ngực, đi đến bên cạnh cậu ta với khí thế tiến công ào ạt… Cậu ta sợ tới mức ngậm ngay miệng lại, không dám nói thêm một câu vô nghĩa nào nữa.

Nhu nhược và yếu hèn! Lại lộ ra nhiều khuyết điểm nữa rồi.

Duy Duy sợ đến trào bọt mép nhưng trái tim cô cũng lạnh tanh từng mảnh lớn. Mặc dù cô yêu thích những người có cơ bắp cuồn cuộn, nhưng cũng đồng thời ghét cay đắng loại con trai không có dũng cảm còn thích thốt lời thô tục.

“Biến đi.” Nữ Kinh Kong đau lòng khi thấy cô chịu thiệt thòi, tức giận quát lớn khiến toàn bộ ngõ nhỏ chấn động.

Chàng trai run rẩy hai chân đứng không muốn vững, cong mông bỏ chạy trối chết giống như phía sau có ma quỷ đuổi theo mình.

Giống như Hoắc Cương năm xưa y đúc, Duy Duy cảm thấy thất vọng tràn trề. Các chàng trai ở độ tuổi này hình như không có lập trường riêng của mình, đơn giản chỉ bị dọa thôi đã bỏ của chạy lấy người.

“Nhìn cho kĩ đi, loại con trai đó còn muốn theo đuổi làm cái gì?”

Triệu Dung Hoa vỗ nhẹ tay lên vai cô, tỏ vẻ thông cảm, vì cô ta dùng sức quá mạnh, khiến Duy Duy thiếu chút tắt thở.

Ôi, buồn chết đi! Cô lại thất tình nữa rồi, nước mắt buồn bã rơi raTriệu Dung Hoa nhìn thấy, kêu lên:

“Cậu khóc cái gì chứ? Đừng khóc nha.” Vừa rồi nữ King Kong còn hung dữ bắt nạt người ta, bây giờ chân tay lại luống cuống giúp cô lau nước mắt.

Chàng trai lưng to vai rộng đáng thương đang lao đảo chạy ra khỏi con hẻm nhỏ, ngửa mặt lên trời thở dài một hơi, thốt lời cảm thán:

“Haizz… Hóa ra cô ấy là người đồng tính.”

Đều tại bản thân mình không tìm hiểu kĩ càng, các chàng trai khác không phải không muốn làm ‘ruồi bọ’ theo tán tỉnh người đẹp này, mà là có lí do chính đáng.

“Triệu Dung Hoa! Mình với cậu có thù oán gì hay sao?” Duy Duy lùi ra sau từng bước, đưa tay lau nước mắt, không cho cô ta chạm vào mình.

Nước mắt vẫn rớt xuống như những viên trân châu, nhìn thấy thật đáng thương.

Ba năm trước đây, ngoại trừ việc Triệu Dung Hoa có hình thể to lớn hơn so với các học sinh khác, khiến sau lưng họ bàn tán giễu cợt cô ta là kẻ bán nam bán nữ. Nhưng ngoại trừ việc đó ra, thì tính cách của cô ta cũng như các cô gái bình thường khác. Tuy nhiên không biết bắt đầu từ khi nào ‘nữ King Kong’ đã biến thành nữ bá vương!

Bây giờ trong trường, nhân vật đi mây về gió nổi tiếng nhất chính là Triệu Dung Hoa.

Nghe đồn nắm đấm của cô ta không có ai ngăn nổi, nghe đồn cô ta thu nhận rất nhiều đàn em và cũng nghe đồn cô ta nhìn vừa mắt Duy Duy! Vì tiếng dữ đồn xa, cô được nữ bá vương để ý, được nữ bá vương bảo vệ, không một nam học sinh nào dám cả gan nhìn ngang liếc dọc cô một cái. Nếu có người nào dám hẹn hò với cô thì chắc chắn sẽ thành người đầu tiên bị ăn nắm đấm của cô ta!

Cô không phải là đồng tính mà! Cô không phải! Nhưng tại sao trong mắt các học sinh đều nhìn cô thuộc thế giới ‘thứ ba’ như thế?

Trên đầu cô bị chụp một cái mũ hết sức oan uổng! Tuy nhiên trong thực tế, cô lại cảm thấy Triệu Dung Hoa không có hung hăng như bề ngoài của cô ta.

Duy Duy tưởng tượng rằng, có lẽ do mình ‘yếu đuối’ và ‘đáng thương’ nên khiến cô ta nổi lên lòng thương hại, vì vậy đưa tay ra trợ giúp cho cô.

Ngo đầu đường, có nhiều người tò mò đang đứng nhìn vào bọn họ. Con người luôn là vậy, chuyện tốt đẹp thì ít truyền đi mà chuyện xấu xa luôn lan ra ngàn dặm.

Trong thầm lặng, người đến xem náo nhiệt lại càng đông thêm. ‘Nữ King Kong’ nuốt nước miếng, ghi nhớ những gương mặt đang bàn tán kia vào trong đầu, rồi quay lại nhìn con cừu non vô tội trước mắt…

Cuối cùng, Triệu Dung Hoa đưa ra một quyết định muôn vàn khó khăn, cô ta bước lại gần Duy Duy, tới càng lúc càng gần… Cô ta nhắm mắt lại, bằng bất cứ giá nào cũng…. Một tiếng ‘muahhh’ vang lên…

Mọi người thở một hơi lạnh toát, Duy Duy đứng bất động trợn mắt há miệng…

Duy Duy ngơ ngác sờ lên môi của mình, rồi nhìn cái gương mặt to lớn gần trong gang tấc kia…

Trời ơi! Cứu mạng cô với… Nụ hôn đầu tiên của cô bị người ta cướp đi, dưới cái nhìn trợn mắt của mọi người trong con hẻm tối nhá nhem.

Môi kề môi… nhưng chính xác là cô bị ‘cưỡng đoạt’ mất nụ hôn đầu đời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play