Bọn nó vừa xuống dưới nhà ăn thì đã thấy Kiều Hà, Kiều Linh cứ bám lấy Rain và Ken, còn LyLy thì cứ đi theo Jun:
– Em đi đâu nãy giờ vậy? – Rain thấy Yumi thì nhanh chóng đi lại phía Yumi
– Em có chút việc riêng. – Yumi cười
Shi từ xa thấy Kiều Linh bám theo Ken thì lên tiếng:
– Thứ mặt dày. – Shi cười khinh nhìn Kiều Linh
– Cô nói ai mặt dày. – Kiều Linh tức giận quay sang nhìn Shi
– Tôi nói cô đó. – Shi nhìn thẳng vào mặt Kiều Linh
– Cô dám .. -Kiều Linh đưa tay tính đánh Shi
– Nè. – Lớp trưởng không biết từ đâu bước tới nhanh chóng giữ tay Kiều Linh lại
– Đã đi ké rồi mà còn kím chuyện với người lớp tôi hã? – Lớp trưởng khoanh tay đứng nhìn Kiều Linh
– Cô quá đáng lắm rồi đó. – Kiều Linh tức giận
– Quá đáng thì sao tính làm gì tôi. – Lớp trưởng vẫn bình tĩnh
– Đủ rồi, đi thôi. – Kiều Hà kéo Kiều Linh đi
– Lớp trưởng giỏi quá nha. – Shi quay sang cười với lớp trưởng
– Đối với thể loại đó thì phải như vậy, mà sao khách sạn này của cậu lại không nói cho lớp biết. – Lớp trưởng quay sang Shi
– Chưa kịp nói mà. – Shi cười
– Lớp trưởng nè tôi mượn cậu ấy một chút nhé. – Ken nói rồi kéo Shi đi
Trong khi đó, Su không vào trong mà lẳng lặng đi ra bờ biển ngồi, vì trời đã tối nên có ít người đi dạo nên không ai chú ý:
– Này sao lại ra đây ngồi? – Jun không biết từ đầu xuất hiện đi sang ngồi cạnh Su
– À không có gì. – Su nói nhưng vẫn không nhìn Jun
– Có chuyện buồn sao? – Jun thắc mắc
– Một chút. – Su nói xong thì cả hai im lặng không ai nói gì
Bỗng nhiên Su có cảm giác có thứ gì đó đè lên vai, thì ra là áo khoác của Jun:
– Không cần đâu, anh sẽ lạnh đó. – Su lấy áo trả lại cho Jun
– Mặc đi. – Jun lại khoác áo lên vai Su
– Không cần thật mà. – Su lại lấy áo ra
– Tôi bảo mặc đi. – Jun giằng giọng rồi lấy áo khoác lại cho Su
Su nhìn Jun:
– Làm gì lo cho tôi dữ vậy? – Su chợt lên tiếng
– Không biết. – Jun khẽ cười
– Thích tôi hay gì? – Su trêu
– Ừ hình như vậy. – Jun quay sang nhìn Su
Su hơi đơ người nhìn Jun
– Tôi nói thật. – Jun bỗng nghiêm túc
– Lúc nãy tôi đùa thôi .. haha .. nên không cần đùa tới như vậy đâu. – Su cười gượng
– Nhìn mặt tôi có giống đang đùa không ? – Jun nghiêm mặt nhìn Su
– Tôi .. – Su ấp úng
– Trả lời tôi được không? – Jun cười mỉm
– Trả .. trả lời gì? – Su nhìn Jun
– Có thích tôi không ? – Jun nhìn thẳng vào mắt Su
– Tôi . – Su né tránh ánh nhìn của Jun
Thật ra, Su trong lòng không muốn nói Có, từ Không cũng không nói được.
– Thôi không cần trả lời nữa, tôi vào trong trước đây. – Jun cười xoa đầu Su rồi đi vào trong
Su ngồi đó nhìn theo bóng Jun đi vào trong. Trong lòng Su có một sự đắn đo rất lớn. Su biết Thiên Minh là quá khứ nhưng tình cảm đó lại không thế quên được, tình yêu đầu quá lớn đối với Su. Su không phải là không thích Jun nhưng để trả lời có cho câu hỏi ban nãy thì Su không làm được:
– Này sao không vào trong. – Su đang suy nghĩ thì không biết từ đâu Mi bước tới vỗ vai Su
– Tao ngồi đây hóng gió mà chút, mà tao có chuyện muốn hỏi mày. – Su cười
– Chuyện gì? – Mi ngồi xuống
– Quá khứ và hiện tại thứ nào đáng quý hơn?
– Ừm .. quá khứ đáng quý hơn. – Mi hơi ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng trả lời
– Vì có quá khứ mới có hiện tại, mà nếu chọn giữa hai cái thì nên chọn hiện tại. – Mi nói tiếp
– Tại sao? – Su quay sang nhìn Mi
– Có hiện tại thì sẽ có tương lai, còn đã gọi là quá khứ thì nó chỉ là một việc đã trải qua rồi không nên luyến tiếc nữa. – Mi nhẹ nhàng giải thích
– Ừm nếu như Thiên Minh là quá khứ .. – Nói tới đây Su đột nhiên im lặng
– Còn Jun là hiện tại đúng không? – Mi nói tiếp câu nói của Su
Su gật đầu
– Tao biết mày yêu anh Minh rất nhiều, nhưng anh Minh đã là quá khứ rồi. Mày nên sống với hiện tại đi, tên Jun đó là hiện tại cũng có thể là tương lai mà. – Mi nghiêm túc
– Ừ. – Su trầm ngâm
– Thôi đi vô trong đi, tao lạnh quá rồi. Mà áo ai đây?- Mi đứng lên
– Áo tên Jun đó. – Su cũng đứng lên
– Ghê nha. – Mi cười rồi cả hai nhanh chóng đi vào trong
Vừa vào trong Su và Mi đã thấy mọi người đứng tập trung trong sảnh khách sạn:
– Sao đứng đây vậy? – Su lên tiếng
– Đợi hai đứa bây đó. – Shi lên tiếng trả lời
– Đợi tụi tao chi? – Mi ngạc nhiên
– Sang phòng anh Rain xem phim ma không? – Yumi cười
– Không .. không .. không? – Su lắc đầu liên tục
– Sao vậy? Sợ hã? – Yumi trêu
– Ai nói tao sợ .. tao .. tao không có sợ chỉ là không thích thôi. – Su biện minh
– Haha thế Mi mày đi không? – Yumi quay sang Mi
– Đi. – Mi trả lời cụt ngũn
– Thế mày về phòng ngủ một mình đi, coi chừng có ai nằm kế bên đó nha. – Shi lên tiếng trêu Su
– Mày .. tao đi. – Su nói dứt khoác
– Ồ thế đang coi đừng có khóc đó nha. – Yumi lại bắt đầu trêu
– Tụi bây hùa nhau ăn hiếp tao nha. – Su dỗi
Thái độ của Su khiến cả bọn phá lên cười:
– Thôi đi lẹ đi. – Rain nắm tay Yumi đi trước
Vào tới phòng Rain:
– Coi phim gì? – Justin nhìn Rain
– Phim này đi. – Rain quăng một cái đĩa phim về phía Justin
– Ma trên biển, tên gì nghe nhàm thế? – Justin cầm cái đĩa phim trên tay
– Tao nghe nói hay lắm đó. – Ken lên tiếng
– Coi đi rồi biết. – Jun nói rồi ngồi xuống đất
Cả bọn lần lượt ngồi xuống. Thứ tự ngồi là Ken-Shi, Rain-Yumi, Jun-Su, Justin-Mi. Su dùng cái chăn quấn che nửa mặt:
– Này làm gì thế? Sợ hã? – Jun cười trêu Su
– Không có là tui .. tui lạnh thôi. – Su giải thích
Phim bắt đầu chiếu. Đến đoạn con ma đi từ dưới biển lên thì:
– Này. – Jun khều khều vai Su
– Aaaa cái gì vậy? Anh đừng có khều như vậy mà. – Su nhăn mặt
– Sợ tới mức đó hã? – Jun thì thầm
– Chứ sao không? – Su quay mặt đi phụmg phịu
– Tôi thấy mấy người kia có sợ đâu? – Jun chỉ sang phía Yumi và Shi
– Anh nhìn cho kĩ đi, mấy người đó lo tình thương mến thương như vậy thì sợ cái nỗi gì? – Su chỉ chỉ sang phía bên đó
Tình trạng phía bên đó là Yumi dựa đầu vào vai Rain, Rain thì vòng tay sang đặt trên eo Yumi. Còn về phía Ken và Shi thì Shi ngồi phía trước Ken ngả người dựa về phía sau Ken (Au: Tình qá T.T)
– Mi cũng có sợ đâu? – Jun nhìn rồi quay sang Su
– Anh nhìn cho kĩ đi, nó là đang ngủ đó. – Su chỉ chỉ sang phía Mi
Jun quay mặt sang nhìn thì thấy Mi đeo headphone mắt nhắm đầu hơi nghiêng về phía Justin:
– Hai người ồn ào quá đó nha. – Justin quay sang
– Mi ngủ rồi hã? – Jun hỏi Justin
– Ừ ngủ từ lúc vừa mới ngồi xuống rồi. – Justin nhìn sang Mi rồi trả lời Jun
– Nó hơi mệt thì phải. – Su cũng quay sang
– Hình như vậy, ngủ say lắm. – Justin gật đầu
Su vừa quay lên nhìn vào màn hình tivi thì khuôn mặt con ma đưa trước màn hình:
– Ôi mẹ ơi. – Su kéo chăn lên che kín mặt
– Haha sợ vậy hã? – Jun cười
– Mặc kệ tôi. – Su dỗi
– Xích lại đây. – Giọng của Jun bỗng nhiên nghiêm túc
Jun kéo Su ngồi xích lại gần rồi choàng tay qua vai Su:
– Như vậy hết sợ này. – Jun cười
Su cứng đơ người, trong lòng một phần cứ muốn ngồi như thế này mãi, một phần lại muốn đẩy ra (Au: Này gọi là đã nghiện còn ngại :v). Mọi người vẫn cứ im lặng xem phim. Đến khi hết phim:
– Hêt phim rồi giải tán về ngủ đi. – Rain đứng lên
Mi nghe tiếng liền mở mắt ra thì thấy đang dựa lên vai Justin:
– Tôi xin lỗi. – Mi gỡ headphone ra đứng lên
Mọi người đều đứng lên đi về phòng. Đến nửa đem, Su vẫn không ngủ được thế là quyết định ra ngoài đi dạo. Vừa mở cửa phòng Su đã thấy Jun:
– Chưa ngủ hã? – Jun lên tiếng hỏi Su
– Ừ. – Su gật đầu
– Đi dạo với tôi không? – Jun hỏi
– Ừ. – Su gật đầu rồi nhanh chóng đi theo Jun
Cả hai người đi ra biển không ai nói gì chỉ im lặng đi song song cạnh nhau:
– Đừng nghĩ tới chuyện lúc chiều tôi nói nữa nhé. – Jun lên tiếng phá tan sự im lặng
– Hã .. ò. – Su ầm ừ
Cả hai lại tiếp tục im lặng, Su đi chậm lại đi phía sau Jun:
– J .. Jun. – Su ấp úng
– Chuyện gì vậy? – Jun quay lại
– Lại .. lại đây. – Su nhắm mắt, dùng tay bịt hai tai lại
– Sao vậy? – Jun đi lại trước mặt Su
– Bên đó có tiếng gì kìa. – Khi biết Jun đã đứng trước mặt Su mở mắt ra chỉ chỉ về phía bụi cây gần đó
Jun quay sang nhìn về phía bụi cây rồi quay lại nhìn mặt Su thì phụt cười:
– Anh cười cái gì chứ? – Su thấy Jun cười thì lên tiếng
– Không có gì, tiếng gió thổi thôi, vào trong ngủ thôi, tôi mệt rồi. – Jun nói rồi quay lưng đi vào trong
– Này đừng có đi trước, đợi tôi nữa. – Su nhanh chóng chạy theo bám vào cánh tay Jun
– Nhớ phim lúc nãy không? Có con ma đi từ dưới biển lên đó. – Jun nói càng ngày càng nhỏ
– Aaa đừng có nói nữa. – Su nhắm mắt bám chặt vào tay Jun
– Hahahaha. – Jun cười lớn
– Đừng có cười nữa. – Su dỗi
– Này nếu cô cứ bám vào tôi như vậy thì đi càng ngày càng chậm đó. – Jun nhìn Su
– Chứ làm sao? – Su ngước mặt lên nhìn lại Jun
Jun bỗng buông tay Su rồi ngồi xổm xuống:
– Lên tôi cõng vào trong. – Jun kéo Su ra phía sau
– Không … không được. – Su lắc đầu
– Thế cô ở đây luôn đi nha, tôi vào trong. – Jun đứng lên định đi thì Su kéo lại
– Anh ngồi xuống đi. – Su ngậm ngùi chấp nhận
Jun ngồi xổm xuống:
– Nhanh lên. – Jun cười mỉm
Su nhanh chóng lên lưng Jun:
– Này tôi nặng không? – Đi được một đoạn Su lên tiếng hỏi
– Nặng, cứ như đang cõng con heo vậy. – Jun trêu
– Ya anh. – Su đấm vào tay Jun
– Hahahahaha. – Jun cười
Hai người vừa đi vừa giỡn, Jun cõng Su tới tận cửa phòng:
– Vào ngủ đi, ngủ ngon. – Jun cười mỉm xoa đầu Su
– Ừ anh ngủ ngon. – Su cũng cười
Cả hai vào phòng nhưng hai người đều không ngờ từ lúc Jun cõng Su tới phòng cho tới khi hai người vào phòng đều bị hai người khác thấy. Hai người đó nở một nụ cười gian manh rồi nhanh chóng đi vào phòng.