Dạo này Băng Hạ ở nhà suốt chẳng làm việc gì cả, suốt ngày lên mạng đọc tin tức, chơi trò chơi giải trí, xem phim cho đỡ buồn. Cuộc đời thật chẳng ai biết trước được chữ ngờ, đang yên đang lành thì tự nhiên yêu nhầm người, để rồi chẳng may mang thai trong khi năm nay cô mới có 18 tuổi. Cái tuổi vẫn còn vô tư ăn học, chơi đùa vậy mà cô đã phải nghỉ học nằm ở nhà để chuẩn bị sinh con.

- Chị Băng Hạ à, chị thích đứa bé là con trai hay con gái? – Hoạ Mi vừa ăn bỏng ngô vừa cười hỏi.

- Trai hay gái cũng được, miễn nó khoẻ mạnh, ngoan ngoãn – Băng Hạ khẽ vuốt ve bụng cười nhẹ.

- Sắp tới sinh em bé xong chị có định đi bước nữa không? Chả lẽ định làm mẹ đơn thân cả đời à? – Hoạ Mi khó hiểu.

- Thôi, ở vậy cho nó khoẻ, lấy chồng làm gì cho nó khổ ra. – Băng Hạ cười buồn.

- Chị đừng buồn, một người tốt bụng, đáng yêu như chị nhất định sẽ tìm được một người thật lòng yêu thương chị thôi. – Hoạ Mi cười lấp lánh.

- Nhất định sẽ tìm được ư, nhưng biết đến bao giờ đây? 10 năm, 20 năm hay cả đời? Chị không tin những thứ phù du đó. – Băng Hạ nhún vai

- Dạo này Tuấn Anh có hay đến thăm chị không? – Hoạ Mi vội chuyển chủ đề

- Cũng hay đến lắm, chủ yếu mua đồ dùng cá nhân giúp chị thôi. Anh ta rất tốt bụng đấy lại rất đẹp trai nữa, chỉ tiếc là không biết ai sẽ có duyên có may mắn được cưới anh ta làm chồng thôi. – Băng Hạ cười mơ mộng.

- Trời, anh ta đào hoa lắm, người trở thành vợ anh ta nhất định phải xinh đẹp, giỏi giang thì mới xứng đôi với anh ta được. Chị em mình không với tới được đâu – Hoạ Mi vô tư nói suy nghĩ của mình.

- Oh, vậy thử đợi xem 20 năm nữa người anh ta cưới làm vợ là ai nhá, chị cũng rất chờ mong không biết cô gái đó là ai nữa, he he – Băng Hạ suy nghĩ xa xôi, 20 năm nữa ư? Lúc đó chắc con mình cũng đã trưởng thành rồi, là con trai sẽ rất giỏi, con gái sẽ rất xinh đẹp đáng yêu.

- Người ta nói em vận số tương lai không được tốt, sẽ phải gặp nhiều đau khổ, tổn thương. Chị nói xem có nên tin hay không? – Hoạ Mi lo lắng.

- Toàn bói toán linh tinh, nếu biết trước thì đã giàu, như chị nè có phải số phận gì đâu tất cả là do chị mù quáng, nhẹ dạ cả tin nên mới khổ thế đấy – Băng Hạ nghe xong phì cười, lắc đầu.

- Like, em thích ý tưởng đó của chị, là may mắn hay bất hạnh tất cả đều do mình quyết định. Không nên đổ lỗi tại số phận thế nọ thế kia mà tự làm khổ mình, mình tin mình tương lai thành công thì nhất định sẽ thành công, tin thất bại thì sẽ là thất bại. – Hoạ Mi cười sáng lạn

- Phải luôn biết trân trọng, giữ gìn hạnh phúc và những thứ mình đang có trong tay đừng mơ chi quá xa xôi mà rước toàn đau thương với đoạ đầy. – Băng Hạ mỉm cười gật đầu.

- À mà này có phải dạo này em đang yêu ai rồi đúng không? Thấy em cười tủm tỉm hát vu vơ suốt trông rất đáng nghi đó – Băng Hạ nhìn Hoạ Mi nháy mắt.

- Hì hì, chị đúng là tinh ý thật, em đang yêu một người rất đáng để yêu, sống chung cùng một nhà với em đó – Hoạ Mi đỏ mặt, coi Băng Hạ thân thiết như chị em ruột nên nhỏ cũng chả giấu diếm gì.

- Nhật Duy phải không?

- Yes, chị thấy được đấy chứ? Mấy đứa bạn thân em ủng hộ cả hai tay luôn – Hoạ Mi cười ngọt ngào ấm áp.

- Uh, vậy chúc mừng em nhé!

Băng Hạ cười trầm ngâm, không biết Hoạ Mi yêu người này sẽ là bất hạnh hay may mắn nữa. Linh cảm của một người con gái từng trải cô cảm thấy nếu Hoạ Mi mà quá yêu say đắm nhất định sau này sẽ rất đau khổ, thậm chí còn đau khổ hơn cả cô. Bởi Nhật Duy quá hoàn mỹ không một chút khiếm khuyết như vậy sẽ càng khiến Hoạ Mi dễ gặp nguy hiểm, trên đời này càng những thứ tốt đẹp, lung linh thì lại càng dễ khiến người ta gặp tai hoạ. Vì dễ khiến người ta sinh lòng ghen ghét, đố kỵ

Nhật Duy vừa chuyển sang trường Thục Khuê được 1 tuần đã khiến cho rất nhiều nữ sinh trong trường liêu xiêu, nhưng mỗi tội hắn quá lạnh lùng, giọng nói thì băng giá đầy nguy hiểm khiến người ta chỉ dám đứng từ xa mà ngắm nhìn. Chẳng ai đủ can đảm để đến trước mặt hắn tặng bánh, hoa, đồ ăn, … cả.

Đã từng có cô nàng được coi là hoa khôi của trường đích thân xuống tận lớp 10C để tặng cho hắn cơm sáng do tự tay cô nàng làm, ai dè bị Nhật Duy cầm phi thẳng ra cửa sổ lớp học rồi lạnh lùng đuổi thẳng về không quên suýt bóp cổ cô nàng gần chết vì cái tội nói nhiều, làm liều khiến cô nàng sợ xanh cả mắt bỏ chạy thẳng về lớp nước mắt giàn dụa.

Từ đấy hắn được nữ sinh trong trường đặt cho cái biệt danh “Hoàng tử băng giá”, nhắc đến hắn ai cũng thầm cảm thán, người đẹp trai thế mà sao lạnh lùng như băng vậy?

Còn những người bạn thân của hắn thì cũng thu hút vô số mục tiêu theo đuổi, thậm chí những nữ sinh trường khác khi nghe đồn Thục Khuê có mấy anh chàng đẹp trai không khác gì diễn viên điện ảnh. Được cái các cậu cư xử lịch sự, nhã nhặn, hay nói hay cười nên càng được lòng người hơn.

Ngọc Huyền, Quỳnh Chi hai cô nàng tiểu thư xinh đẹp sáng giá vừa đến học đã nhận được biết bao thư tình, quà tặng trao tay, hoa hồng…

Nghiễm nhiên lớp 10C nhờ có mấy anh chàng đẹp trai và cô nàng xinh gái đó mà bỗng dưng được trở lên nổi tiếng, là tâm điểm chú ý của toàn trường, chỉ xảy ra một chuyện nhỏ như con kiến hot boy Minh Khánh đèo hot girl Quỳnh Chi đi học về bằng xe đạp điện cũng đã đủ tốn rất nhiều giấy mực câu chữ trên một trang mạng báo tường của trường.

Hay bắt gặp cảnh Nhật Duy đi lên thư viện đọc sách cùng với Hoạ Mi cũng đủ làm dân tình điên đảo, cảnh Huy Hoàng dẫn Hoạ Mi, Ngọc Huyền, Thuỷ Tiên đi ăn vịt nướng Bắc Kinh cũng được chụp đầy đủ và chính xác đăng lên báo tường thu hút hàng ngàn lượt like, ment ghen tỵ, ngưỡng mộ. Nhất là cảnh Tuấn Anh đích thân chở Băng Hạ đến bệnh viện để khám thai cũng khiến thiên hạ xuất hiện những lời đồn đại không tử tế, thiện cảm.

Đúng tiết sinh học cô giáo nói có việc bận Hoạ Mi ngồi chém gió cùng với lũ bạn nổi tiếng kia, Thành Trung cũng xuống góp vui.

- Vãi thật, tụi chúng mình đi đâu làm gì cũng đều bị chụp ảnh, để ý là sao? Bực bội kinh khủng, bọn mình trong sáng thế mà bọn họ cứ đồn nhảm điên hết cả ruột. – Hoạ Mi chán nản nói.

- Thôi kệ bọn họ đi, hồi bọn tôi ở bên Galaxy cũng thế suốt là chuyện bình thường, quen rồi – Minh Khánh nhún vai.

- Eo, bọn họ đồn tao với Minh Khánh là một cặp tình nhân mới vãi chứ, bạn bè giúp đỡ nhau lúc khó khăn có gì đâu mà phải bàn tán nhi? – Quỳnh Chi bất lực.

- He he, thật không có gian tình gì không? Dạo này thấy hai người thân thiết lắm nhá, cười cười nói nói suốt – Ngọc Huyền châm chọc.

- Điêu nó vừa thôi, chẳng qua nói chuyện hợp thì thân thôi mà mày thân với anh Huy Hoàng thì đã sao? Xì – Quỳnh Chi bĩu môi phản bác.

- Thôi mọi người đừng nói mãi vấn đề nhạt như nước ốc này làm gì, bọn họ thích nói gì kệ bọn họ. Bây giờ tớ có chuyện quan trọng muốn thông báo với mọi người đây. – Trung ngắt lời

- Hử?Chuyện gì thế? – Huy Hoàng tò mò

- Chẳng là sắp đến 20/10 sẽ tổ chức cuộc thi “nữ sinh thanh lịch” mà hôm nay đã là 1/10 rồi, tớ vừa nhận được tin tức những bạn nữ nào tham gia thì về chuẩn bị ngày kia chạy thi 1000m để lựa chọn người lọt vào vòng thi đêm chung kết đấy. – Trung chậm rãi giải thích

- AA, chạy thi 1000m á, đùa à, sức đâu mà chạy khoẻ thế - Ngọc Huyền giãy nảy như đỉa phải vôi.

- À quên, Ngọc Huyền với Quỳnh Chi mới đến thì mau đi đăng ký tham gia cho vui đi – Trung cười lôi kéo.

- Thôi cho tớ xin, cuộc thi này tớ chả tham gia đâu – Quỳnh Chi nhăn mặt.

- Mẹ, hai con dở hơi biết bơi này, tao với Hoạ Mi đã đăng ký tham gia rồi chúng mày dù muốn hay không cũng phải tham gia cùng không thì khỏi bạn bè gì hết – Thuỷ Tiên đe doạ.

- Đúng đó, hai em cứ nên tham gia thử cho vui đi, cũng chả mất gì biết đâu lại đoạt giải – Huy Hoàng cười cổ vũ.

- …

Đang nói chuyện sôi nổi bất ngờ cô chủ nhiệm lại vào lớp thông báo có hai học sinh mới chuyển trường, vào học ở lớp mình. Thu hút sự chú ý của tất cả các thành viên trong lớp, vui ghê, mới tuần trước có 5 học sinh mới chuyển từ Galaxy sang bây giờ lại thêm 2 học sinh mới đúng bất ngờ nối tiếp bất ngờ.

Hai học sinh mới vừa bước chân vào lớp đã khiến Hoạ Mi đang đưa tay chống cằm trượt phát kinh sợ đập đầu xuống bàn cái rõ đau, Nhật Duy thì lạnh lùng quét nhìn ánh mắt toả ra hàn khí khiến người ta không khỏi rét buốt.

- Xin chào mọi người tớ, là Hồng Nhung mới từ Galaxy chuyển sang rất vui được làm quen với mọi người. – Hồng Nhung mặc một chiếc áo cổ lọ dài tay màu vàng, mặc quần bò màu đen, đi đôi dép hài màu đỏ. Gương mặt xinh xắn, đáng yêu đẹp như búp bế, mái tóc vàng óng ả, đôi mắt màu hạt dẻ sáng long lanh, môi đỏ chúm chím nở nụ cười đẹp mê hồn khoe má núm đồng tiền khiến tất cả học sinh có mặt trong lớp cả trai lẫn gái đều yêu thích.

- Còn tớ là Thanh Tùng nghe nói các bạn ở trường Thục Khuê rất lịch sự, thân thiện, hoà đồng, học rất giỏi nữa vì vậy tớ quyết định tới đây học. Mong nhận được sự quan tâm ủng hộ của các bạn cả trong học tập lẫn cuộc sống.

Thanh Tùng vốn đã đẹp đến mức yêu mị xinh như con gái, lại còn nở nụ cười rực rỡ đẹp như ánh mặt trời khiến bao ánh mắt ngẩn ngơ.

Được cô chủ nhiệm đồng ý cho chọn chỗ ngồi Thanh Tùng, Hồng Nhung chọn ngay bàn cuối bên dãy ngoài cùng để ngồi nơi đây có thể quan sát được bọn người Hoạ Mi dễ dàng.

- Mệt, bọn họ xuất hiện đuổi theo thế này e rằng sau này chúng ta sẽ rất thê thảm đó anh – Hoạ Mi quay xuống nhìn Nhật Duy bằng ánh mắt đau khổ như hươu cao cổ hận không thể treo được cổ.

- Hai người quen bọn họ à? – Thuỷ Tiên tò mò.

- Uh, hình như oan gia thì đúng hơn, chậc – Hoạ Mi lắc đầu cảm thán.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play