Tôi là bác sĩ tâm lý. Hôm nay là ngày nghỉ của tôi nhưng tôi vẫn đến bệnh viện. Tuy nhiên đây không phải nơi tôi làm việc, mà tôi đến với lý do giúp đỡ thằng bạn làm bên khoa nội.

Bạn tôi đang khám cho một bệnh nhân bị xuất huyết dạ dày. Người này không có người nhà. Nghe cậu ta nói cô ấy đang làm việc bỗng dưng lăn ra ngất xỉu, nhân viên gọi cửa không được đành tự mở cửa vào thì phải đưa đi cấp cứu.

Và hiện giờ người này đang đòi xuất viện. Thằng bạn đó nhờ tôi ra lấy đồ dùng cá nhân giúp cô ấy.

Tôi nhận giỏ đồ từ nhân viên trực quầy. Cũng không có gì nhiều, chỉ có một chiếc áo khoác mỏng, một chiếc khăn quàng cổ và một chiếc hộp hình vuông cỡ hộp kẹo Merci.

Không hiểu sao lại có chiếc hộp này nhỉ, cô ấy ở công ti mà.

Tôi đem thắc mắc này nói với thằng bạn. Cậu ta chỉ cười qua loa, bảo rằng thấy người nhân viên nói cái hộp này cô gái đó đi đâu cũng mang theo, có vẻ như là rất quan trọng.

Chiếc hộp cũng khá xinh xắn nhã nhặn, cộng thêm cái tầm quan trọng của nó đối với cô gái kia nên thu hút ngay sự chú ý của tôi.

Có một điều khiến tôi khá kinh ngạc, đó là trên hộp có gắn một dòng chữ:

Từ Colleen gửi tới Jake D.

Quên chưa giới thiệu. Tên tôi là Jake Drummore.

Thật trùng hợp.

Bởi từ trước tới nay, chỉ có duy nhất một người gọi tôi là Jake D.

Và cô ấy là mối tình đơn phương cuối thời trung học của tôi. Colleen Amy Froster.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play