Sau 6 năm sinh sống và học tập tại WashingTon DC, Mỹ thì JungKook đã có thể trở về Hàn Quốc cùng với đứa em Angelina của mình.
Sân bay Incheon….
Angelina và JungKook gây chú ý vì có người xách vali giùm và diện đồ cực chất. Angelina không như những đứa trẻ khác thích mặc đồ công chúa, cô chủ nhỏ diện cho mình balo MCM đen, áo khoác galaxy, giày converse, kính Rayban, mái tóc được xoăn nhẹ ở đuôi.
Còn JungKook thì đơn giản nhưng rất cuốn hút khi kính Rayban giống em mình, giày Nike Airmax, áo HBA, balo MCM trắng và rất nổi với mái tóc màu tím.
-“ Đây là Hàn Quốc sao anh hai? Đẹp quá đi”- Angelina chạy thật nhanh ra trước cổng sân bay nhìn ra xung quanh.
-“ Đúng rồi! Cuối cùng chúng ta có thể sống chung với appa và papa rồi”- JungKook nhắm mắt lại cảm nhận được làn gió nhẹ thổi qua làm cậu cảm thấy thật yên lành.
-“ Anh hai! Có người bước đến kìa”- Angelina phát hiện có người áo đen tiến lại liền sợ hãi nấp sau lưng JungKook.
-“ Quản gia Bae! Cháu nhớ chú quá”- JungKook ôm lấy quản gia Bae sau 6 năm không gặp.
-“ Chào cậu chủ! Đã 6 năm rồi! Cậu cao lên rồi đó! Còn đẹp trai hơn nữa! Đây có phải cô chủ không cậu?”- Quản gia Bae mỉm cười nhìn JungKook, thấy một cô bé xinh xắn sau lưng JungKook.
-“ Đúng rồi chú! Con bé là Angelina!”- JungKook kéo Angelina lên đứng trước mặt quản gia Bae.
-“ Chào cô chủ! Tôi là quản gia Bae! Chào mừng cô chủ nhỏ về Hàn Quốc”- Quản gia Bae cúi người xuống nói chuyện với Angelina.
-“ Cô cậu chủ chúng ta về nhà thôi!”- Quản gia liền cầm chiếc balo của Angelina và JungKook.
-“ Dạ”- Cả hai vui mừng bước vào chiếc limo trắng sang trọng gây chú ý tại sân bay.
-“ Quản gia Bae! TaeHyung dạo này sao rồi?”- JungKook ngồi trên xe ăn ít kimbap nhìn qua quản gia liển hỏi.
-“ Cậu ấy vẫn khỏe! Tối nay chủ tịch đã mời gia đình chủ tịch Park ăn tối nhân dịp cậu và cô chủ về nước ạ”- Quản gia Bae nói.
-“ Dạ! Tối nay cháu sẽ đi ạ”- JungKook nhìn ra bên ngoài.
----------------------------------------------
Giờ ăn trưa trường SangHee International School….
TaeHyung nắm tay Sarah xuống nhà ăn dưới nhiều ánh mắt hâm mộ của học sinh toàn trường trừ TaeYoung, em gái của TaeHyung.
-“ Aishh! Cô ta giả tạo thật! Anh hai đúng mà mù mắt mà! Tôi sẽ tháo chiếc mặt nạ của cô ra”- TaeYoung liếm nhìn Sarah cười với TaeHyung.
TaeHyung và Sarah lựa một chỗ gần cửa sổ nhìn ra bên ngoài trường cùng bạn bè trong lớp.
-“ Em ăn gì để anh lấy cho”- TaeHyung nhìn Saranh đầy tình cảm.
-“ Anh ăn gì em ăn đó”- Sarah tình tứ đáp lại bằng cách dựa đầu vào vai TaeHyung.
-“ Vậy em ngoan ngoãn ngồi đây! Anh đi lấy”- TaeHyung véo má Sarah rồi đến quầy lấy thức ăn.
-“ Đúng là đồ giả tạo dám hẹn hò với anh hai mình”- TaeYoung ngồi bàn kế bên bàn của Sarah.
-“ Chào em chồng tương lai!”- Sarah giả tạo cười thân thiện với TaeYoung.
-“ Ai là em chồng của chị chứ! Ghê tởm”- TaeYoung nói thẳng vào mặt Sarah.
-“ Nè! Em nói chuyện đàng hoàng nha! Dù sao thì anh hai em đang hẹn hò với chị mà”- Sarah cười đểu nhìn TaeYoung.
-“ Ủa! Anh hai tôi hẹn hỏ với chị chứ đâu phải tôi hẹn hò với chị đâu mà phải nói chuyện đàng hoàng với một người hai mặt như chị chứ!”- TaeYoung lên giọng nói với Sarah dù cho Sarah lớn hơn TaeYoung 6 tuổi.
-“ Nè em chồng! Chị nói cho em biết! Sau này chị chắc chắn với em là chị sẽ là chị dâu của em đấy! Vì bất cứ ai dám cua hay đụng đến TaeHyung chị có thể làm hết mọi cách để người đó quay lưng ra đi! Nên sau này em phải ngoan ngoãn nghe lời chị”- Sarah thì thầm vào tai TaeYoung, ánh mắt Sarah chứa đầy âm mưu.
-“ Chị tự tin quá đó! Sau này tôi sẽ tìm mọi cách để cả hai chia tay trong hạnh phúc”- TaeYoung cũng không chịu thua liền phản công mạnh mẽ lại.
-“ Chắc em không biết chứ! Anh hai của em và chị đã……..”- Sarah cười nửa miệng nhìn TaeYoung.
-“ Đã làm gì?”- TaeYoung mặt tức giận hỏi.
-“ Em nghĩ đi! Trai gái mà ở chung! Sẽ làm gì”- Sarah cố tình làm cho TaeYoung tức giận.
-“ Chị……..”- TaeYoung vừa đưa tay lên định tát thì nghe thấy tiếng của TaeHyung.
-“ Park TaeYoung! Em làm cái trò gì vậy?”- TaeHyung đứng từ xa la lớn làm mọi người chú ý đến TaeYoung.
-“ Anh! Em anh tính tát em”- Sarah giỡn trò nước mắt trước mặt TaeHyung.
-“ Cô…….”- TaeYoung tức điên lên giơ tay lên thì bị TaeHyung nắm lại.
-“ Em đang làm cái trò gì vậy hả? Ai dạy em làm cái trò đó!”- TaeHyung nắm tay của TaeYoung.
-“ Em chỉ muốn tốt cho anh thôi! Từ lúc anh quen với chị ta anh khác xưa rồi! Anh không còn là người anh mà em yêu thương nữa! Em rất thất vọng về anh! Cho dù em mới 10 tuổi nhưng em có thể biết ai xấu ai tốt mà! Em sẽ không bao giờ chấp nhận ai khác ngoài anh JungKook”- TaeYoung tức giận khi anh mình lại bảo vệ Sarah mà chữi mình.
-“ Kệ anh đi! Đó là cuộc sống của anh không cần em quyết định”- TaeHyung tức giận thả mạnh tay TaeYoung ra.
-“ Được! Anh sẽ hối hận”- TaeYoung nhấn mạnh câu nói cuối cùng rồi bỏ đi cùng cả nhóm.
-“ Con nhỏ bướng bỉnh đó! Em có sao không?”- TaeHyung nhìn TaeYoung bỏ đi rồi ngồi xuống bên cạnh Sarah.
-“ Em không sao! Nhưng JungKook là ai vậy anh?”- Sarah nhìn TaeHyun với ánh mắt ngây thơ.
-“ Là người rất thích anh! Là con trai! Nhưng con trai không phải là mẫu người của anh! Anh chỉ có em!”- TaeHyung lau đi nước mắt của Sarah.
-“ Thì ra là vậy”- Sarah giả vờ như đã hiểu thật ra cô ta sẽ điều tra về JungKook.
-“ Em ăn đi! Đừng suy nghĩ nữa”- TaeHyung đút cho Sarah ăn.
-“ Đồ anh đút cho em là ngon nhất”- Sarah véo má TaeHyun đầy tình tứ làm ai cũng phải ghen tị.
-“ Ăn đi! Chiều anh sẽ chở em đi chơi!”- TaeHyung mỉm cười nhìn Sarah.
-“ Anh nói đó nha”- Sarah cầm muỗng lên đút cho TaeHyung.
-----------------------------------------
8h tối……..
Tại tập đoàn Oh…………
-“ Appa, papa”- JungKook và Angelina phóng thẳng vào phòng làm việc của SeHun.
-“ Kookie của papa về rồi!”- SeHun ôm chầm lấy JungKook sau 6 năm hai cha con xa cách.
-“ Angelina của appa đây rồi”- LuHan bế Angelina lên mà vui mừng suýt khóc.
-“ Con nhớ appa, papa lắm!”- JungKook vui mừng nói không nên lời.
-“ Papa cũng nhớ con lắm! Con cao lên rồi đó nha! Tóc nhuộm rất hợp với con! Còn phong cách ăn mặc rất được”- SeHun nhìn từ trên xuống dưới không bỏ một cm nào.
-“ Dạ!”- JungKook mỉm cười với SeHun.
-“ Chút nữa 7h chúng ta sẽ đi ăn tối với gia đình chủ tịch Park, con sẽ được gặp TaeHyung”- LuHan nhìn đứa con 6 năm chưa gặp mà muốn cao bằng mình.
-“ Dạ! Con mong TaeHyung sẽ bất ngờ vì con đã trở về”- JungKook mong muốn nói.
-“ Dĩ nhiên rồi! 6 năm không gặp mà! Nó sẽ rất bất ngờ vì sự thay đổi của con thôi! Tiểu thư của papa muốn đi không?”- SeHun xoa đầu con mình rồi quay sang nhìn Angelina.
-“ Dạ muốn lắm papa!”- Angeline nhún nhảy khi nghe papa nói chyện với mình.
-“ Vậy chúng ta đi mua sắm đi! Đi ăn tối mà hai đứa mặc đồ này là không ôn đâu”- LuHan nhìn JungKook và Angelina đều diện đồ phong cách bụi bẫm.
-“ Nhưng con thích mặc cái này”- JungKook làm mặt vô số tội nhìn LuHan.
-“ Con muốn làm cho TaeHyung bất ngờ thì nghe lời appa đi! Con phải mặc vest”- LuHan sờ sờ tóc của JungKook rồi sờ mặt.
-“ Dạ”- JungKook gật đầu đồng ý.
-“ Tóc con chăm sóc kĩ thật! Da mặt cũng vậy nha! Công nhận con đúng chất thụ”- LuHan nhìn JungKook đầy gian tà.
-“ Thụ làm sao vậy papa”- JungKook nhìn SeHun.
-“ Nói chung là……. Sau này papa sẽ nói còn bây giờ phải đi mua đồ vest cho Kookie và đầm công chúa cho Angelina”- SeHun cười cười đi đến bên Angelina bế vào lòng bước khỏi phòng.
-“ Thụ là gỉ nhỉ? Sao về nước ai cũng bảo mình giống thụ là sao? Khó hiểu thật!”- JungKook vẫn suy nghĩ mãi thụ là gì.
---------------------------------------
Au đã comeback đúng dịp Happy New Year!~ Chuẩn bị tung ficbooks nào!~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT