Trương Thắng phải liên tục giữ nụ cười tới mỏi mồm, bắt tay tới mỏi tay, có điều trong lòng rất khoan khoái, trong danh sách khách mời Chung Tình soạn ra, y vốn nghĩ chỉ cần 5,6 phần tới là có thể diện lắm rồi, ai ngờ số khách đạt tới 8,9 phần, phải khẩn cấp thông báo khách sạn chuẩn bị thêm bàn tiệc.
Vì né tránh Chung Tình, Từ Hải Sinh không có mặt, đem vũ đài vinh quang này nhường cho Trương Thắng, có điều ông ta cũng không đặt mình ngoài cuộc, liên hệ với rất nhiều bạn bè thương trường tới trợ trận.
Trương Nhị Đản suất lĩnh đội ngũ đông đao bao gồm những lãnh đạo xí nghiệp thuộc Bảo Nguyên tới chúc mừng, đi theo có cả hai phóng viên, vừa tới nơi là đèn flash chớp liên hồi, chụp qua loa cảnh tòa nhà cùng công trường tấp nập, sau đó chĩa ống kính vào những danh nhân thương trường. Từ Hải Sinh có nói đây là sở thích của Trương Nhị Đàn, chỉ cần cơ hội lộ mày lộ mặt bất kể lớn nhỏ, ông ta tham gia không biết chán, thích cảm giác được đám đông xúm quanh.
Đương nhiên là giám đốc công ty nên hưởng sái không ít.
Làm Trương Thắng bất ngờ nhất là Ngưu chủ nhiệm của ủy ban quản lý khu khai phát cũng đích thân xuất hiện, làm y nở mày nở mặt. Trước kia vì tránh Giả Cổ Văn đang làm phó chủ nhiệm, nên y luôn cố hết tránh qua lại ủy ban quản lý khu, vốn không hi vọng gì họ phái người tới.
Nhưng một xĩ nghiệp có được chính phủ ủng hộ hay không, đôi khi không phải do quan hệ thân mật giữa lãnh đạo xĩ nghiệp và quản lý chính phủ quyết định, mà xuất phát từ nhu cầu đại thế chính trị.
Thực ra quá trình thiết lập khu khai phát Kiều Tây rất gập ghềnh chứ không hề thuận lợi, trong chính phủ tranh đấu quyết liệt, nên báo cáo lập hạng mục đưa lên rất nhiều người biết, nhưng chẳng ai xác định được cuối cùng có được thông qua hay không.
Tân thị trưởng vì nóng lòng lập chính tích, âm thầm hoạt động bên tầng trên, được nhân vật quyền lực thượng tầng công khai ủng hộ, ông ta mới gấp rút quyết định trước Tết Tây, vì thế kiến thiết khu khai phát có thành công hay không liên quan chặt chẽ tới sĩ đồ của vị thị trưởng này.
Ngưu Mãn Thương năm nay 38 tuổi, tuổi trẻ tài cao, là tâm phúc số một của thị trưởng, được phái tới đứng đầu khu khai phát, đủ thấy mức độ coi trọng của vị thị trưởng này.
Xĩ nghiệp của Trương Thắng là xí nghiệp đầu tiên tiến vào khu khai phát, lại có tập đoàn Bảo Nguyên trứ danh góp cổ phần, chủ nhiệm Ngưu khẩn thiết mong mỏi sự thành công của Cty tài chính Bảo Nguyên sẽ thúc đẩy các xĩ nghiệp khác vào khu khai phát. Chủ nhiệm Ngưu đích thân tới dự lễ khai nghiệp này là đưa ra tín hiệu chính trị với các xĩ nghiệp khác.
Chủ nhiệm Ngưu không chỉ tới một mình, mà còn dẫn theo các vị đầu não thuế vụ, công thương, công an...v...v...v... khiến giỏ hoa bày dài tới hơn mười mét mới hết.
Vốn phải do Trương Thắng đại biểu công ty đi lên nói lời cảm tạ, nhưng Trương Nhị Đản thấy nhiều nhân vật có mặt mũi đến như vậy, nhất thời nổi hứng, chẳng ai mời đã chủ động đi lên cầm lấy micro:
- Vô cùng cám ơn nguyên bí thư Lưu Giang Hoài, chủ nhiệm Ngưu Mãn Thương, các vị phó chủ nhiệm và lãnh đạo cơ quan chủ quản khu khai phát, cùng các bạn đồng nghiệp trong đơn vị sự nghiệp. Bí thư Lưu, chủ nhiệm Ngưu hết sức quan tâm săn sóc việc thành lập công ty tài chính Bảo Nguyên, đầu tư lượng lớn tâm huyết, cung cấp hỗ trợ từ lớn tới nhỏ...
Trương Nhị Đản từng nếm trái đắng từ cơ quan quyền lực chủ quản, cũng được thử mật ngọt khi họ ra sức hỗ trợ, nhất là ông ta trở thành tấm gương cho xĩ nghiệp dân doanh, sau khi hưởng hết hoa tươi, vỗ tay, vinh diệu và ưu đãi quyền lực mang lại, tác phong thời gian khổ phấn đấu dần bị sùng bái quyền lực thay thế.
Ông ta cho rằng, chính phủ đã lập mình là điển hình thì sẽ không để mình ngã ngựa, chuyện gì cũng bật đèn xanh cho ông ta, vậy còn chuyện gì làm khó được ông ta nữa? Loại tư duy này ảnh hưởng tới phong cách kinh doanh cũng như tác phong sống của ông ta.
Ngưu Mãn Thương đang độ tuổi sung mãn, tiền đồ như gấm, cho nên tương đối thanh liêm chính trực, một mực muốn sáng tạo chính tích để thăng tiến. Khu khai phát mời gọi đầu tư không thể đợi khách tới nhà, nâng đỡ xĩ nghiệp trong khu, để bọn họ nhanh chóng thành công, khiến những xĩ nghiệp trong giai đoạn quan sát thêm động lực tiến vào.
Sau khi Trương Nhị Đản phát biểu xong, liền mới chủ nhiệm Ngưu lên:
- Vừa rồi chủ tịch Trương Bảo Nguyên nói quá khách khí, ủy ban quản lý khu khai phát tất nhiên vì xĩ nghiệp trong khu cung cấp đầy đủ điều kiện thuận lợi, đây là chức trách của chúng tôi...
Không phải cũng vui vẻ, trong đám đông có người đang lạnh lùng nhìn Trương Thắng mặt mày hồng hào đắc chí đứng bên cạnh chủ nhiệm Ngưu, đó chính là Giả Cổ Văn, thầm nghiến răng, thằng nhãi này trước kia chỉ là đứa nghèo rớt, rụt rụt rè rè, ăn nói ngây ngô, vậy mà chưa tới một năm đã đứng nói cười cùng quan chức chính phủ, danh nhân thương trường đã có dáng vẻ lắm rồi.
Ông ta không quên sỉ nhục bị người ta uy hiếp phải khuất phục, nhưng Trương Thắng bây giờ có nhiều người chống lưng như vậy, chủ nhiệm Ngưu cũng rõ ràng đứng bên y, ông ta chỉ là một trong ba phó chủ nhiệm, hiện chưa phải là lúc dám ngáng chân cản được. Có gì khó chịu hơn chứng kiến kẻ thù sống phởn phơ trước mắt, vì thế ánh mắt nhìn Trương Thắng càng thêm chất chứa thù hận.
Sau nghi thức mở màn, Ngưu Mãn Thương còn chuyên môn cùng Trương Thắng đàm thoại, nghe quy hoạch phát triển tương lai của y, hắn rất hài lòng với tác phong bám sát thực tế của Trương Thắng, biểu thị sẽ toàn lực ủng hộ sự phát triển sau này của tài chính Bảo Nguyên.
Tiếp đó là tiệc ngọt, Trương Thắng qua lại giữa các lãnh đạo xĩ nghiệp, liên tục nâng ly, cảm tạ, đồng thời tiếp nhận những lời chúc mừng. Sở Văn Lâu càng ăn mặc chải chuốt, miệng cười như nở hoa tiếp đãi khách khứa, đây là giây phút vinh diệu hiếm có trong đời hắn. Chung Tình ở sau sân khấu an bài từng trình tự yến hội, Quách Y Tình cùng mấy bảo vệ thì đem quà chuẩn bị trước ra cửa, chuẩn bị tặng khi khách khứa rời đi.
***
Một cô gái trẻ xinh đẹp đi xe đạp Flying Pigeon tới trước cổng Cty tài chính Bảo Nguyên, trán lấm tấm mồ hôi, hai má hồng hồng. Sau khi khóa xe rón rén đi tới cửa, đứng trên đống xác pháo trải thành thảm đỏ, nhìn qua cửa sổ thấy người trong lòng tay cầm ly rượu ung dung trò chuyện với những người ăn mặc sang trọng, vẫn như hạc giữa bầy gà, khuôn mặt nở nụ cười dịu ngọt.
Thực ra cô không cần đạp xe tới, nhưng tiết kiệm quen rồi, không nhất thiết phải tiêu tiền thì cô sẽ tiêu, giống như bà ngoại của Trương Thắng, nghèo khổ quen, được Trương Thắng tặng cho một giỏ táo, không để tới sắp hỏng hẳn thì không nỡ ăn.
Tiểu Lộ tính toán thời gian đi về, giờ nghỉ trưa vừa đủ, cho nên tới một chuyến.
Cô vốn muốn tới gặp Trương Thắng, làm y bất ngờ, nhưng thấy xung quanh y lúc nào cũng có người, ứng phó hết bên nọ tới bên kia không xuể, liền dừng bước, chỉ đứng ngoài cửa nhìn y, thế cũng đủ thỏa mãn rồi.
Ánh mắt Tiễu Lộ dõi theo từng bước chân của Trương Thắng, hơn mười phút sau, nhìn đồng hồ, thời gian sắp hết quyết định đi vào, đúng lúc đó một cô gái ăn mặc vô cùng thời thượng xuất hiện bên cạnh Trương Thắng, không biết cô gái đó là ai, nhưng Tiểu Lộ nhận ra đó là kiểu trang phục ở chỉ thấy trong những Hong Kong, cô nhìn lại mình, chẳng những ăn mặc bình thường, hơn nữa vì đường đi lầy lội, giày áo đều lấm lem bùn, không phù hợp với nơi sang trọng như vậy, tấm kính trong suốt trước mắt như rào chắn vô hình ngăn cách hai thế giới, lòng Tiểu Lộ bỗng nổi lên sự bất an xa xăm, cô cố gắng xua đuổi nó ra khỏi đầu, bặm môi nhìn Trương Thắng thật sâu, sau đó xoay người rời đi.
- Sắp xếp xong cả chưa?
Quách Y Tinh vác cái bụng bự, đi ra đi vào chỉ chỏ:
- Kiều Vũ, đếm bên kia lần nữa, đừng để thiếu.
Kiều Vũ vừa đứng thẳng lên lại cúi xuống đếm.
Quách Y Tinh đừng gần cửa, loáng thoáng nhìn bóng người thon thả đạp xe lướt qua cửa công ty, nghi hoặc gãi đầu:
- Í, trông quen quá, hình như là Tiểu Lộ thì phải?
Quay lại thấy Trương Thắng đang chuyên tâm lắng nghe mấy vị lãnh đạo nói, phủ định ý nghĩ này, Tiểu Lộ tới đây lý nào lại không vào gặp Trương Thắng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT