- Ủa sao ông biết vậy - nó và hai con bạn trố mắt lên hỏi
- À ... ùm ... Tại vì .... tại vì ... à tại vì sông chung với Mir nên tôi mới biết đó mà hihi - hắn ấp úng
- Ê Kelvin ông ra đây nói chuyện với tui chút - nó nói nhỏ với hắn
Ngoài hành lang
- Gì vậy ? - hắn hỏi trong lòng bất an
- Ông đã từng biết tôi đúng ko ? - nó dí sát mặt mình vao mặt hắn hỏi
- Cái ... cái gì ... k ... o ... ko có đâu tui mới biết pà mà pà nói zì zậy ! - hắn hoảng hốt lùi lại
- Thật chứ ? - nó bước tới
- Thật ... thật mà - hắn (lại) lùi ra phía sau
Nó đứng nhìn hắn chằm chằm khiến hắn đổ mồ hôi ướt cả cái áo rồi
- Um zậy chắc tui nhằm - nó quay bước đi vào lớp
- Nè có chuyện gì hả - hắn với hỏi nó
- À - nó quay lại , bước lại chỗ hắn - hồi nhỏ tui có quen 1 người con trai người đó trông rất giống ông tính cách cũng vậ đó cũng có thể nói là mối tình đầu của tui - nó nhẹ nhàng - nhưng rồi tên đó bỏ tui đi nước ngoài ko thèm liên lạc với tui 1 tiếng ngày trước khi đi tui qua tạm biệt cũng ko thèm tiếp mà cho người ra đuổi tui về - nói tới đây nó buồn buồn
- À ! vậy hả ! Thế cô có hận tên đó ko - hắn hỏi mặt ko dám nhìn nó
- Ko bởi vì sau này tôi mới biết là ko phải hắn cho người đuổi tui về mà là bà hắn làm bà hắn ko muốn cho gặp tui tại vì sợ hắn ko chịu đi - nó mỉm cười trả lời
- À ra là vậy - hắn nhoẻn miệng cười , nụ cười hiếm hoi từ trước đến nay
- Này , ngốc - nó trở lại với tính cách lạnh như băng
- Gì ? - hắn ngơ ngác
- Anh cười đẹp lắm sau này nên cười nhiều hơn nhé ! 1 nụ cười = 10 than thuốc sổ đó - nó mỉa
- Cô...cô thật quá đáng - hắn la ầm lên
- Cô vậy đó cháu làm gì dc nào - nó khích
- Được tui sẽ cười nhiều hơn nếu cô bỏ cái khuôn mặt lạnh như băng đó xuống khi nói chuyện với tôi - hắn ra điều kiện
- Ok thỏa thuận vậy nhá - nó cười khiến hắn đơ mất 3s
Rồi cả hai đi vào lớp mà ko biết rằng cuộc nói chuyện đó đã có 1 người vô tình nghe được . Đó chính là Jun của chúng ta . Jun nhe cuộc nói chuyện mà lòng đau như cắt