[Phụ cận] Thiển Mộng Vị Ương: Đại thần, em có thể làm đồ đệ của anh không?
[Phụ cận] Túy Khán Hồng Trần: Không thể.
[Phụ cận] Thiển Mộng Vị Ương: Em sẽ không ảnh hưởng tới việc chơi game của anh, chỉ là em thấy kĩ thuật của anh rất tốt, muốn học từ anh một chút.
[Phụ cận] Túy Khán Hồng Trần: Ta không có thời gian dạy đồ đệ.
[Phụ cận] Thiển Mộng Vị Ương: Em có thể thêm anh làm Hảo hữu không? Nếu em có gì không hiểu thì hỏi anh một chút.
[Phụ cận] Túy Khán Hồng Trần: Ta chưa bao giờ thêm Hảo hữu.
[Phụ cận] Thiển Mộng Vị Ương: ……
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Ôi chao ôi, chuyện gì xảy ra thế này, một người chơi cũ lại nói mình không hiểu biết, tớ không nghe nhầm chứ!
[Phụ cận] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Chắc là mất trí nhớ đó! Đầu năm nay thịnh hành xuyên không, có phải cô xuyên từ xã hội nguyên thủy tới đây không? Nơi đó của các cô thịnh hành np* phải không? Ta nhớ ta từng đọc một tiểu thuyết xuyên không về xã hội nguyên thủy, nơi đó đều là người thú đấy! Cô là loài thú nào thế?
*np: 1 nữ nhiều nam hoặc ngược lại
[Phụ cận] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Cấp bậc của cô đã qua cấp được làm đồ đệ rồi!
[Phụ cận] Thiển Mộng Vị Ương: Các cô thật quá đáng!
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Chao ôi, bọn ta nói gì rồi sao? Bọn ta nói ai? Nói cô sao?
[Phụ cận] GM001: Có phải mọi người có hiểu lầm gì không?
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: Không có gì không có gì, đây là chuyện riêng của bọn em, có phải làm chậm trễ thời gian của anh không?
[Phụ cận] GM001: Anh vừa suy nghĩ một chút, nếu không thì sáu người các em cùng chụp chung một tấm ảnh nhé! Đại thần mãn cấp đầu tiên của trò chơi và năm người chơi nữ cấp cao chức nghiệp, phong cách khác nhau, tấm ảnh này nhất định rất thu hút.
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: ……
[Phụ cận] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Quả nhiên các anh dùng để thu hút người chơi nam.
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Chắc hẳn công ty trò chơi cũng có người test game chứ? Nếu không sao có thể quay phim chụp ảnh quảng cáo được? Vậy sao lần này không dùng những người đó?
[Phụ cận] GM001: Dùng người chơi thường sẽ gần gũi với quần chúng hơn, hơn nữa sẽ khiến người chơi cảm thấy thân thiết.
[Phụ cận] Mạt Tiểu Mạch: Năm nữ một nam, cảm giác giống như np!
[Phụ cận] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Chắc là do gần đây thịnh hành tiểu thuyết np!
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: ……
Tử Mạt, cậu có thể nói chuyện tử tế được không? Những lời này quá đáng sợ, còn cả lão đại nữa, gần đây cậu đọc tiểu thuyết ngôn tình tới mê mẩn rồi phải không, làm hư cả Tử Mạt, hôm qua cậu nói tài khoản trên Tiêu Tương của cậu hết tiền rồi mà.
[Phụ cận] GM001: Vậy…. Chúng ta bắt đầu nhé?
Sao đột nhiên anh ta cảm thấy công việc lần này rất phiền toái nhỉ? Vốn nghe nói có thể tiếp xúc thân mật với đại thần, tất cả mọi người đều tranh cướp, anh cũng chen tới vỡ đầu mới có được cơ hội này, tưởng rằng có thể có được tin tức mới, hoặc có ảnh để khoe khoang, nhưng có ai nói cho mình biết đi, sao giờ người chơi nữ khó tính đến vậy.
[Phụ cận] đạm nhợc: Có thể có thể, chụp thôi!
[Phụ cận] GM001: Vậy thì tốt, phiền các em đứng cạnh nhau, ừm, đại thần đứng giữa nhé, bên cạnh có ba người, hai người ngồi phía trước!
GM vừa nói xong, Lan Na và Cốc Tuyết đã nhanh chóng gạt Thiển Mộng Vị Ương ra, đứng bên trái đại thần, bên phải của đại thần tất nhiên là Cố Nhược An, không ai cướp với cô, Hà Tử Mạt cũng không ngại, lập tức ngồi xuống phía trước Lan Na.
Thiển Mộng Vị Ương nhìn qua mọi người, sau đó im lặng đi tới ngồi xuống trước mặt đại thần.
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: ==, như vậy không được!
[Phụ cận] GM001:?
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: Không sao, cứ như vậy đi, chụp đi!
[Phụ cận] GM001: Được, vậy thì bắt đầu nhé, mọi người đừng cử động, anh đếm 1, 2, 3! Được rồi.
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: Ngại quá, đã làm tốn thời gian của anh rồi, đại thần phải đi quay clip mà, mau đi đi!
[Phụ cận] GM001: Đại thần, chúng ta có thể đi chưa?
[Phụ cận] Túy Khán Hồng Trần: Đi thôi! Ngại quá!
[Phụ cận] GM001: Không đâu…. Không ngại đâu!
Sau khi đại thần nói xong, rời đi với GM001, lúc này mọi người mới nhận ra, GM001 này chỉ là tân thủ cấp 1, chắc là do việc chụp ảnh này nên mới tạo, mọi người đều biết, tân thủ không có kĩ năng không có trang bị không có thú cưỡi, cho nên lúc đi theo đại thần cưỡi cự long, nhìn anh ta có chút kì dị, không còn cách nào khác, đại thần không thể làm gì khác ngoài mời anh ta cùng cưỡi.
“An An, cậu xem, hai nam nhân cùng cưỡi thú cưỡi với nhau, nhìn thế nào cũng thấy quái dị!” Trong phòng kí túc, Lan Na chỉ vào hai nam nhân cưỡi cự long trong màn hình, cười kì dị.
“Không còn cách nào khác, không có thú cưỡi, chạy như vậy thì mất bao lâu mới tới được chứ!” Cố Nhược An bĩu môi.
“Đúng vậy, công ty OLM thật keo kiệt, chỉ là đổi mấy cái dữ liệu thôi, động động tay mấy cái là xong, bọn họ cũng không tạo nhân vật cấp cao một chút!” Cốc Tuyết cũng nói, “Hơn nữa cũng chẳng phải là bọn họ không có nick, không chừng còn có nick từ đợt Closed Beta đấy!”
“May mà người đó không phải con gái!” Hà Tử Mạt chỉ nói một câu, lập tức khiến cho mọi người đồng cảm.
Đúng vậy, may mà không phải con gái, cự long của đại thần, trừ Cố Nhược An ra thì chưa từng có ai khác ngồi lên, đây là thú cưỡi chuyên dụng của Cố Nhược An, nếu một ngày nào đó có một người chơi nữ khác ngồi lên, dù có phải là GM hay không thì chắc chắn tin đồn xấu sẽ truyền ra.
“Các cậu nhìn xem, Thiển Mộng Vị Ương kia vẫn chưa đi này!” Lan Na đột nhiên kêu to.
Quả nhiên, mọi người quay lại nhìn, Thiển Mộng Vị Ương vẫn đnag đứng đó.
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Sao thế, vẫn đang suy nghĩ xem làm thế nào để có thể quyến rũ đại thần sao?
[Phụ cận] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Cô đừng nghĩ lung tung nữa, đại thần đã có An An rồi, cô đừng có toan tính xấu xa.
[Phụ cận] Mạt Tiểu Mạch: Chẳng phải cô là người của Mình Ta Xưng Bá sao?
[Phụ cận] Thiển Mộng Vị Ương: Ai nói ta là người của hắn! Hừ! Giờ là thời đại yêu đương tự do, đại thần thích ai là quyền tự do của đại thần, không phải các cô nói ai thì là người đó.
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Nhưng giờ đại thần thích An An, cô đúng là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
[Phụ cận] Thiển Mộng Vị Ương: Ta sẽ không buông bỏ đâu, ta sẽ khiến đại thần thích ta.
[Phụ cận] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Mùa xuân đã qua rồi thế mà vẫn có người tư xuân? Hóa ra tư xuân không phân biệt mùa nào sao.
[Phụ cận] Thiển Mộng Vị Ương: Cô mới tư xuân!
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Chao ôi, cũng không biết vừa rồi ai ra sức lấy lòng đại thần, thật đáng tiếc, khổng tước liều mạng mở bình, mở ra lại là cái p!
[Phụ cận] Mạt Tiểu Mạch: Cô đúng là cái hộp bút có dung lượng lớn nhất ta từng thấy đấy, đựng nhiều bút như vậy, cô không mệt sao*?
*Đoạn này ý của Tử Mạt là Thiển Mộng Vị Ương quyến rũ, sử dụng quá nhiều đàn ông (=bút)
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: Được rồi, mọi người đừng cãi nhau nữa.
[Phụ cận] Thiển Mộng Vị Ương: Đạm Nhược An Niên, ta sẽ không buông tay đâu, cô cứ chờ đó cho ta!
o(╯□╰)o, Cố Nhược An buồn bực, mình làm sao? Chẳng phải mình vừa khuyên can sao? Sao lại kéo tới mình rồi? Mình vô tội mà.
“Những cô gái bây giờ, cái gì cũng lợi dụng được, hơn nữa da mặt còn dày đến vậy, thật không biết xấu hổ, tình cảm của đại thần và An An tốt như vậy cũng muốn chia rẽ hai người.” Cốc Tuyết thở dài một tiếng.
“Mọi người hay nói trứng không vỡ thì sao ruồi đậu vào được, chẳng lẽ đại thần có cái gì?” Lan Na hỏi.
“Xem thái độ của đại thần với An An ngày hôm nay, chắc không có đâu.” Tử Mạt bình tĩnh phân tích.
“Có thể là cô ta đơn phương tình nguyện.” Cố Nhược An tổng kết.
Nhưng hôm sau, một chuyện khiến Cố Nhược An không tưởng tượng nổi đã xảy ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT