Ba người Ngậm Điếu Thuốc đi theo nhóm người Mình Ta Xưng Bá tới ngoại thành, vừa ra khỏi thành đã bị đám người kia vây lại, đại thần nói không sai, xem ra đám người Mình Ta Xưng Bá không định một đấu một mà cùng xông lên quần công.

Bốn người Cố Nhược An bị quần chúng nghe tin mà đến chặn ở cửa thành, nhìn quanh một vòng, không thấy đại thần đâu, đang định hỏi thì nghe thấy tiếng Hà Tử Mạt vang lên trong kí túc xá: “Đại thần tìm được vị trí không tệ!”

“Ở đâu?” Cố Nhược An nhìn quanh màn hình một vòng, xung quanh toàn người với người nhưng không thấy tên đại thần.

“Trên tường thành!” Hà Tử Mạt không mặn không nhạt nói một câu.

Cố Nhược An nhìn lên, đúng vậy, không biết Hồng Trần đại thần làm gì mà có thể nhảy lên tường thành, phải biết rằng, tường thành kia nhảy cũng không lên được, không biết có phải đại thần phát hiện bug gì không!

“Quả nhiên là vị trí tốt, có thể thấy rõ chiến trường phía dưới!” Giọng Cố Nhược An chua loét.

Mà lúc này, kênh thế giới cũng vô cùng náo nhiệt. Vì vừa rồi mấy người Cố Nhược An bị cản lại trong thành, mà trong thành nơi nơi đều là người chơi nên chuyện vừa rồi cũng bị người ta tản ra khắp nơi.

[Thế giới] Bộ Bộ Gian Tình: Jq xuất hiện rồi! Jq xuất hiện rồi! Mau tới vây xem, ở thành Thanh Mộc.

[Thế giới] Chó Lông Xoăn: Gian Tình huynh, lại nhìn thấy huynh, thấy huynh là chẳng khác nào được thấy jq không muốn người khác biết.

[Thế giới] Heo Ngủ Gật Zzz: Toàn người có đại danh ở đây! Bang chủ phu nhân bang ‘Thần Thoại Bất Tử’ vượt tường! Gian phu có tận ba người, đều là những vị đứng top 5 trên bảng xếp hạng, hơn nữa đều là người bên cạnh Hồng Trần đại thần!

[Thế giới] Bảo Vệ Sinh Mệnh Của Chàng: Sao gần đây có nhiều jq vậy? Lại còn đều liên quan tới đại thần!

[Thế giới] Bảo Vệ Sinh Mệnh Của Nàng: Lão bà, anh tuyệt đối trung thành với em!

[Thế giới] Tra Vô Thử Nhân: Heo Ngủ Gật kia đừng có nói lung tung, cái gì mà vượt tường, cái gì mà gian phu! Ngươi dám nói xấu ‘Nghịch Đồng Thiên chúng ta sao!

[Thế giới] Heo Ngủ Gật Zzz: Những gì ta nói đều là thật, Ngậm Điếu Thuốc của bang các ngươi tự nhận.

[tế giới] Tàn Ảnh: ‘Nghịch Đồng Thiên’ vạn tuế, Ngậm Điếu Thuốc, các cậu ở đâu? Bọn mình cũng tới!

[Thế giới] Giáo Hoàng VS: ‘Nghịch Đồng Thiên’ vạn tuế! Người của ‘Nghịch Đồng Thiên’ lập tức tới thành Thanh Mộc tập hợp!

[Thế giới] Nữ Nhân Như Hoa: Lão công ơi cùng chơi thôi, sắp đánh nhau rồi!

[Thế giới] Nam Nhân Như Độc: Lão bà cẩn thận, anh tới bảo vệ em!

[Thế giới] Thứ Áo: Mỹ nữ nào lợi hại thế, mạnh mẽ xin tên!

[Thế giới] Vô Tâm Ham Chiến: Người của ‘Nghịch Đồng Thiên’ đừng quá vênh váo, đừng tưởng các ngươi là đệ nhất bang phái, ‘Thần Thoại Bất Tử’ chúng ta không sợ các ngươi!

[Thế giới] Lời Hứa Tình Yêu Đã Theo Gió: Đúng vậy, người của ‘Thần Thoại Bất Tử’ đâu, mau tới ngoại thành thành Thanh Mộc.

……

Chiến hỏa phát triển mạnh mẽ, vốn chỉ là cản đường chất vấn, kết quả biến thành quần công, quần công thì quần công, kết quả lên kênh thế giới náo loạn một trận, biến thành trận hỗn chiến giữa hai bang phái. Lúc này kẻ đầu sỏ là bạn học Lan Na chỉ muốn rụt đầu vào trong mai rùa, cô không ngờ Mình Ta Xưng Bá này lại khó đối phó đến vậy, cũng không ngờ hắn lại dám đối địch với đại thần và đệ nhất bang hội của server. Thật ra thì Mình Ta Xưng Bá này cũng là người chơi rmb, trang bị toàn thân dù không biến thái như mấy người đại thần thì cũng tương đối khá, hơn nữa, bang ‘Thần Thoại Bất Tử’ không tuyển thành viên nghiêm khắc như ‘Nghịch Đồng Thiên’, bọn họ đông người, người chơi cấp bậc cao cũng có kha khá, là một bang hội có quyền thế trong server.

Người của hai bang phái chậm rãi tập hợp, người của ‘Nghịch Đồng Thiên’ không nhiều lắm, nhưng tất cả đều là thành phần tinh anh, ‘Thần Thoại Bất Tử’ nhiều người, nhưng phần lớn đều có cấp bậc không quá cao. Không biết ai rống to một câu “Mở PK” trên kênh thế giới, sau đó trận hỗn chiến này lập tức bắt đầu. Người vây xem cũng càng ngày càng nhiều, hỗn chiến bang hội như vậy, thật ra thì ở server này của Cố Nhược An cũng không thấy nhiều, thường thì các bang hội vẫn chung sống khá hòa hợp, chẳng qua là thỉnh thoảng lên kênh thế giới chửi nhau, thật sự kéo căng đến mức pk không phải chưa từng có, nhưng chỉ là vài người mà thôi, lan tràn đến cả bang hội như vậy thật sự rất ít.

Thật ra thì nếu không phải mấy người Ngậm Điếu Thuốc trêu chọc và kích thích, trận hỗn chiến này có thể không xảy ra, Cố Nhược An yếu ớt nghĩ.

Không biết có phải trong lòng mọi người đều có một phần hiếu chiến hay không, huống chi đây chỉ là trò chơi, dù có chết cũng không có bất cứ tổn thất nào, cho nên người gia nhập chiến đấu càng ngày càng nhiều, có người vốn chỉ đến xem náo nhiệt cũng xông vào, có người có thù oán với hai bang phái hoặc một cá nhân trong bang phái, có người bị giết nhầm sau đó cũng xông vào xuất chiêu, dù sao bây giờ ngoài thành Thanh Mộc đã loạn thành một đoàn. Trong chốc lát, các loại kĩ năng bay đầy trời, bạch quang không ngừng hiện lên, có người chơi biến mất, sau đó lại chạy từ trong thành ra tiếp tục tham gia chiến đấu.

Bị vây ở giữa vẫn là ba người Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên, Tả Ngạn Vân Yên và Tử Chi Chung Chương. Tử Chi Chung Chương làm đúng theo lời hứa, không triệu hồi bảo bảo.

Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên là thích khách, am hiểu phương pháp tác chiến linh hoạt, cho nên anh ẩn thân, biến mất tại chỗ, người trước mặt không tìm thấy mục tiêu, liền nhằm vào hai người còn lại, sau đó anh đột ngột xuất hiện trước mặt người kia, một chiêu định thân, một chiêu Loa Toàn Xuyên Thứ, lập tức giảm hơn nửa máu của người kia, lúc người kia xuất chiêu thì lập tức nhảy lên, tránh thoát công kích, sau khi hạ xuống đất thì ra một đại chiêu giết chết người kia, làm xong, anh lập tức thuấn di, tránh khỏi công kích của những người khác, lần nữa ẩn thân tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

Tả Ngạn Vân Yên là đao khách, phòng thủ cao, máu nhiều, hơn nữa có trang bị tốt, chỉ cần không bị trúng đại chiêu thì căn bản không thể mất máu, chỉ thấy anh bước một bước dài, đi lên dùng một chiêu Lực Phách, tiếp theo là một chiêu Liệt Hỏa, sau đó lập tức kéo giãn khoảng cách, vừa đi quanh mục tiêu vừa xuất chiêu, cơ bản thì chỉ cần hai ba chiêu là có thể giải quyết một người, sau đó lập tức nghênh tiếp người mới.

Thật ra với chức nghiệp của Tử Chi Chung Chương, nếu không triệu hồi bảo bảo thì khá yếu, bởi vì lượng máu của pháp sư ít ỏi, nếu bị đánh trúng sẽ mất máu nghiêm trọng, nhưng trang bị của anh lại bổ khuyết rất tốt cho điểm này, hơn nữa pháp sư dùng kĩ năng quần công, công kích cao, nếu người cấp không cao gặp phải sẽ bị đánh rất đau. Chỉ thấy anh tự cho mình một trạng thái vô địch, khi trạng thái chưa kết thúc, tung ra một đại chiêu quần công, công kích ma pháp hoa mỹ tuôn trào, nổ tung xung quanh anh. Sau đó anh nhanh chóng rút lui, vừa đánh vừa chạy, đợi thời gian hồi trạng thái vô địch kết thúc, lại tiếp tục niệm chú, phát động đại chiêu. Phần lớn người bị kĩ năng quần công của anh đánh tới đều gặp phải Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên hoặc bị một đao của Tả Ngạn Vân Yên chém chết.

Những người khác của ‘Nghịch Đồng Thiên’đều là phần tử hiếu chiến, thích khách hạ độc, định thân, đao khách mở đường, pháp sư quần công, cung thủ được bảo vệ ở chính giữa đảm nhiệm công kích từ xa, kiếm sĩ như lưỡi hái thu gặt tính mạng đối phương, rất nhiều bảo bảo được triệu hồi ra tham chiến, kĩ năng đủ mọi màu sắc bay đầy trời, mọi người phối hợp vô cùng ăn ý.

Hỗn chiến vẫn kéo dài, rất nhiều người của ‘Thần Thoại Bất Tử’ có cấp bậc không cao, sau khi bị giết hai ba lần liền dần dần rút khỏi chiến trường, dù sao đây cũng là ân oán cá nhân, đa số mọi người đều không muốn bị kéo vào. Còn có rất nhiều người vô duyên vô cớ bị gia nhập hỗn chiến cũng từ từ dừng lại, để lại chỗ trống cho những người còn lại. Người của ‘Nghịch Đồng Thiên’ đến không nhiều, nhưng chủ yếu chỉ vài người tử vong, uống đan dược thượng hạng như không cần tiền mua, sau 15 phút, Mình Ta Xưng Bá tuyên bố ngừng chiến, trận hỗn chiến kết thúc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play