Hắn tiếp nhận vị trí Thôi Liên Chính vừa mới ba tháng, chỉ làm một việc, liền làm cho thủ hạ tạo phản.
Một việc này là: quân kỷ nghiêm túc.
Binh lính không được cà lơ phất phơ, không được hút thuốc phiện đánh bạc, phải đúng hạn luyện tập huấn luyện Trưởng quan không được quấy rầy địa phương, không được buôn lậu cướp bóc, không được thu bảo hộ phí tiền đen!
…
Lúc đội ngũ bất ngờ làm phản hùng hổ vọt vào khu quân bộ trắng trợn cướp bóc đập phá, Lục Trọng Lân có việc đang ở bên ngoài họp, đợi hắn trở về, đám người này đã chạy trốn tới Trương Gia khẩu chuẩn bị vào rừng làm cướp làm tặc. Hắn lập tức triệu tập bộ đội tinh nhuệ suốt đêm truy kích, thừa dịp đám người này đứng chưa ổn đánh bọn họ tan tác tả tơi.
Ngoại trừ chủ mưu bị bắn chết ngay tại chỗ, những người khác đều bị bắt trở về đưa lên Toà án Quân sự. Phán quyết rất nhanh đưa xuống, tử hình cả bọn.
.o.
Tam thiếu gia hơi hơi nhíu mày, nhưng lại vẫn kiên nhẫn nói với Lục Trọng Lân.
– Lục Quân trưởng, những lời anh vừa nói, tôi đều tán thành. Nhưng quân tâm cũng nhất định phải bận tâm, đây là đại cương. Chuyện đã đã xảy ra, thừa dịp cơ hội này, giết người lập uy cũng tốt…
Lục Trọng Lân vẫn không chịu ngồi, chỉ chính trực đứng thẳng trước mặt Tam thiếu gia. Anh nghe đến đó, vội vã đoạt lấy câu chuyện nói.
– Trọng Lân cho rằng, quân đội đạt mục tiêu nếp sống mới là đại cương! Xây dựng quân đội, là vì thực hiện chủ nghĩa Tam Dân, là vì…
Tam thiếu gia tính tình nhẫn nại ở trong này quần nhau với y nửa ngày, nghe xong trong lỗ tai đầy đạo lý lớn. Mặc kệ hắn dẫn dắt từng bước thế nào, họ Lục dầu muối không vào, kết quả là còn chuyển tới Tạ lão tiên sinh.
– Trọng Lân nhận được Tạ Chủ tịch tự mình dạy bảo, không một ngày không lấy kế thừa di chí của Trung Sơn tiên sinh làm nhiệm vụ của mình…
có chủ kiến của mình, ai nói cũng không nghe.
Tam thiếu gia rốt cục lập tức bùng nổ.
– Tôi chơi m anh! Tạ lão đầu hiện ở Nam Kinh, ở đây tôi làm chủ! Anh ngay lập tức đi đem bãi phong xây một lần nữa! … Đoạn nhân tài lộ, còn muốn người khác thay anh bán mạng?!! … Nhớ kỹ, ở đây là Bắc Bình! Không phải Quảng Châu! Thủ hạ của anh đều là quân bĩ xuất thân thổ phỉ! Không phải quân của bọn Cách mạng Hoàng Bộ kia!!
bãi đất bị niêm phong.
.o.
Lục Trọng Lân lại uống một hớp rượu, buồn bã nói với Tống Học Tắc.
– Lần này thật sự là rất khiến anh thất vọng rồi. Em nói con trai của Tạ chủ tịch, sao lại… con không như cha chứ…
Tống Học Tắc vội vàng gắp cho anh một đũa xâu thịt dê.
– Anh, đừng uống rượu nhiều như vậy, ăn thịt đi. Em cảm thấy, việc này không chuẩn chính là tên Lý Hổ đó ở sau lưng làm hư! Không phải anh nói bộ dáng Tam gia quan hệ rất tốt với hắn ta sao? Tên đó tội ác chồng chất, một bụng gian trá, có hắn ở bên người Tam gia, nhất định không phải chuyện tốt gì.
nói không chừng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT