Trong đám thợ thủ công, thì thợ xây có số lượng nhiều nhất.
Trừ đó ra, còn có một số thợ rèn.
Tiêu Phàm mang theo mọi người đi tới, chào Giang Long trước.
Một đoàn thợ thủ công toàn bộ quỳ rạp xuống đất.
- Đây là Khương lão đầu, có danh tiếng khá cao trong mọi người, có thể để ông ấy dẫn dắt mọi người làm việc.
Trên đường tới đây, Tiêu Phàm đã cùng mọi người nói chuyện qua, không thể không nói, có thể có người ở bên làm việc cẩn thận giúp đỡ như vậy, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
- Được.
Giang Long gật đầu với Tiêu Phàm.
Sau đó để cho chúng thợ thủ công đứng dậy.
Ngày hôm qua Hầu Giang được Giang Long giao phó, đã đem xi măng kéo đến đây, mặt khác còn để lại hai tên tiểu nhị canh chừng.
Hai tên tiểu nhị biết rõ những xi măng này chính là lấy ra cho Giang Long đấy, cho nên sau khi đem hàng giao cho Giang Long, liền cung kính cáo lui ra về.
- Vật này gọi là xi măng, sau khi dùng nước với cát đem tới quấy trộn lại phơi nắng, nó sẽ thay đổi vô cùng cứng rắn.
Giang Long một bên giải thích, một bên sai người mang nước và cát tới, quơ lấy tay áo cầm lấy xẻng, ngay trước mặt tự mình làm mẫu.
Đưa tay khuấy đều, sau đó lấy từ trong tay Khương lão đầu cái bay.
Trước tiên đổ nước sạch trên tường thành cho khô ráo, để cho mặt ngoài nước đọng ẩm ướt, sau đó dùng cái bay lấy xi măng trát đi lên.
- Ở mặt ngoài tường thành xoa một tầng, có thể gia cố tường thành, phòng ngừa tường thành phong hóa, nếu có quân đội ngoại tộc và mã phỉ đột kích, đến lúc đó tường thành vô cùng bóng loáng, bọn chúng cũng không có cách nào lấy tay trèo lên được, rất có lợi lớn cho quân sĩ Đại Tề chúng ta phòng thủ.
Giang Long giải thích rất nghiêm túc.
Nhóm thợ thủ công hầu như đều không biết chữ, tuy nhiên nói cho cùng thì vẫn có kinh nghiệm, cẩn thận nghe xong liền hiểu ngay.
- Khương lão đầu.
Giang Long vẫy vẫy tay.
Khương lão đầu sợi tóc đã hoa râm, lưng có còng chút, tuy nhiên sắc mặt hồng hào, có vẻ
rất khỏe mạnh, nghe vậy lập tức từ trong đám người kia bước ra.
- Tiểu lão đầu ở trong này, huyện lệnh đại nhân có việc gì xin cứ chỉ bảo.
- Từ hôm nay trở đi, ngươi mang theo tất cả thợ xây làm cho tường thành thay đổi một bộ đồ mới.
Giang Long cười nói.
Khương lão đầu cũng rất vui, nếu sau khi xi măng hong khô, quả thực vô cùng cứng rắn, như vậy tường thành sẽ thay đổi kiên cố một chút, khó có thể bị kẻ thù đột kích công phá, ở trong thành, cũng có thể càng an tâm thêm một chút.
- Xin huyện lệnh đại nhân yên tâm, tiểu lão nhân nhất định đôn đốc bọn họ tay chân lanh lẹ chút, sớm ngày hoàn thành.
- Ừ.
Giang Long gật gật đầu, nói tiếp:
- Tuy nhiên kỳ hạn công trình rất ít, những người thợ trước mắt này e là không đủ, ngươi có thể vào thôn trang phụ cận tìm một số thợ xây về đây.
Kỳ hạn công trình quả thực rất ít, không ngoài dự liệu mà nói, mấy ngày sau sẽ có quân đội dị tộc đột kích.
Khương lão đầu do dự một chút, mới nói:
- Vâng.
- Về phần tiền công, giá cả cũng giống như ngày bình thường làm cho người khác, mỗi ngày bảo đảm ba bữa cơm.
Giang Long ngẫm nghĩ một chút, lại vừa nói.
Khương lão đầu nghe vậy liền ngây người sửng sốt.
Vẫn trả tiền công?
Và mỗi ngày đảm bảo ba bữa cơm!
Trước kia huyện nha điều động thợ thủ công làm việc, nhưng chưa từng cho tiền công.
Đều là làm không công, có khi còn phải tự mình mang cơm.
Mà cách thức làm việc như vậy liền khiến cho những khi huyện nha triệu tập, rất nhiều thợ thủ công đều bịa đặt lấy cớ, thí dụ nói như ngã bệnh gì gì đó, không đến báo cáo.
Hôm nay sở dĩ mọi người đến đầy đủ, đơn giản là bởi vì Giang Long vừa mới nhậm chức, mọi người không biết.
Và hơn nữa thủ đoạn vây quét Mã phỉ linh hoạt, không giống như là quả hồng mềm, sợ một điểm không tốt, làm cho Giang Long mất vui, đến lúc đó làm khó dễ cho bọn họ.
Ngoài cửa thành, những tên Mã phỉ kia bị bắt làm phạm nhân lúc trước, đều là đào sông hộ thành rất cực khổ.
Những chuyện này tất cả dân chúng đều tận mắt thấy, đến lúc đó nếu là Giang Long tức giận, cũng đem bọn họ phái đi đào sông hộ thành thì thảm rồi.
Chuyện này gián tiếp chứng minh Giang Long ở huyện Linh Thông uy danh nhất định đã nổi lên rồi.
Đám dân chúng đối với Huyện lệnh mới nhậm chức Giang Long này, thật là kính sợ đấy.
Không riêng Khương lão đầu, những nhóm thợ thủ công khác nghe vậy đầu tiên cũng sửng sốt, quả thật khó mà tin vào lỗ tai của mình.
Làm việc cho Huyện nha vẫn lấy được tiền công?
- Khỏi cần khỏi cần, chỉ cần có thể đảm bảo hai bữa cơm, như vậy đủ rồi.
Chừng độ tuổi của Khương lão đầu cũng không phải sống không, trước đây cũng thường xuyên giao tiếp cùng quan viên, tâm nhãn đúng là có một chút đấy, lúc này suy đoán, trước mắt vị Huyện lệnh đại nhân này, có phải chẳng qua là đang khách sáo hay không.
Dù sao Huyện nha tóm lại vẫn là muốn giữ gìn thể diện của mình, có một số việc phải làm, nhưng ở ngoài mặt vẫn không thể để cho người ta nói xấu.
Cho nên Khương lão đầu từ chối.
Nhóm thợ thủ công đứng ở phía sau bên, còn lại đều mong ngóng từ Giang Long.
Mặc dù có tay nghề, nhưng cuộc sống của bọn họ đã từng gian nan như nhau.
Đưa xi măng trát tường thành không phải là trình độ đơn giản, nếu không lấy được tiền công, nửa tháng sau trong nhà sợ là nhịn đói rồi.
Giang Long lúc này khoát tay áo.
- Không thể để cho các ngươi làm không công, các ngươi là lao động chính trong nhà, kiếm không được tiền, người thân trong nhà ăn cái gì?
Chẳng qua là một câu nói vô cùng đơn giản, khiến cho đám thợ thủ công trước mắt này hốc mắt đỏ lên.
Có nhiều người, còn rơi cả nước mắt.
Quản viên trong Huyện nha trước kia, chưa từng có suy nghĩ thay cho bọn họ.
Lời nói không đao to búa lớn gì nhưng lại ấm áp lòng người như vậy.
Có chuyện gì, lớn tiếng nói, trực tiếp hô hô quát quát để bọn họ làm.
Về phần tiền công…thật ra thì nhóm thợ thủ công cũng biết, Huyện nha nghèo, căn bản không tiết kiệm được bao nhiêu tiền.
Có ít người cũng muốn thông cảm cho khó khăn của Huyện nha, nhưng vấn đề là nhà bọn họ cũng khó khăn cả, thông cảm Huyện nha sau đó kết quả làm không được việc, chính là mình cùng thân nhân trong nhà bụng ăn không đủ no rồi.
- Vậy, tiền công kia Tiểu lão đầu chỉ lấy một nửa là được rồi.
Khương lão đầu lại nói.
- Khỏi cần, chút tiền lẻ này Huyện nha vẫn có thể làm ra đấy.
Giang Long cười nói:
- Tiền công là trả trong ngày, buổi sáng khởi công, buổi tối tính tiền, nhà ai có việc, cũng không cần xin phép, chuyện trong nhà hết bận lại đến làm công là được.
- Ừ, chốt tiền công trong ngày, ngươi cũng lo đi các thôn trang phụ cận tìm thợ thủ công để làm việc đi.
Lúc trước Giang Long nói tay thợ không đủ, phải vào thôn trang phụ cận tìm người, Khương lão đầu do dự một chút, thật ra cũng bởi vì là sợ Huyện nha không trả tiền công, cho nên không ai mong muốn tới đây, đến lúc đó nếu như làm trễ nải việc sẽ phải chịu trách cứ của Giang Long.
Bây giờ trong ngày liền trả tiền công, đây chính là chuyện tốt đại sự.
Đợi nhóm thợ thủ công hôm nay bắt đầu làm việc lấy được tiền, truyền ra ngoài, còn sợ không có ai đến làm việc?
Phỏng chừng không cần ông ta tìm, những nhóm thợ thủ công kia sẽ tự mình tìm đến cửa.
Mấy câu nói đơn giản an ủi kế tiếp, khiến nhóm thợ thủ công đều hạ quyết tâm làm việc thật sự chăm chỉ, hoặc là tính cách bẩm sinh gian hoạt đấy, bằng không có rất ít người dám ở trong công trình Huyện nha kéo dài công việc.
Huyện nha trước kia ngay cả lều nghỉ ngơi cũng không có, đây cũng không phải là ngành gì béo bở.
Cho nên không có ai đi cửa sau, hiển nhiên cũng sẽ không có ai dám gan lớn kéo dài công việc rồi.
Tuy nhiên Giang Long vẫn nhắc nhở Khương lão đầu mấy câu, không thể bởi vì có lấy tiền công, có cơm ăn, mà dễ lấy những tiền công này, và có thể ăn cơm ba bữa không phải trả tiền, liền ở mặt ngoài giả vờ giả vịt, nhìn qua đang làm việc, nhưng âm thầm hiệu suất lại thấp lạ thường.
Khương lão đầu liên tục lên tiếng trả lời, và cam đoan, tuyệt đối sẽ không nảy sinh tình huống như thế.
Kế tiếp, Giang Long liền bắt đầu truyền dạy những thợ thủ công này kỹ xảo trộn xi măng.
Bởi vì thường xuyên trộn bùn, cho nên nhóm thợ xây đều học vô cùng nhanh.
Sau đó Khương lão đầu bắt đầu phân công công việc, để ba đến năm nhóm thợ xây quen biết làm việc với nhau, hòa xi măng có, trát xi măng trên tường thành có, bên trên với không tới, cho nên còn phải mang dây thừng tới thắt ở bên hông, đem người thả xuống dưới.
Để treo thợ xây trên không trung làm việc.
Giang Long còn chăm chú dặn dò, nhất định phải chú ý an toàn.
Đừng để từ giữa không trung ngã xuống, tuy rằng không chết được người, nhưng ngã gãy tay gãy chân cũng không tránh khỏi.
Đều khá là có kinh nghiệm, trước đây bọn họ cũng đã trải qua làm việc trên cao, cho nên rất nhanh những thợ xây này liền tiến vào trạng thái chính thức làm việc.
Khương lão đầu vừa sắp xếp hai người quen làm trợ thủ, chỉ huy chúng thợ thủ công.
Sau đó nghe theo lời phân phó của Giang Long, đi thôn trang phụ cận tìm nhân công.
Giang Long còn cố ý sắp xếp cho Khương lão đầu một chiếc xe ngựa, để một nha dịch đảm đương phu xe, bằng khôngđi bộ thì quá chậm.
Thợ xây bên này sắp xếp việc ổn thỏa, Giang Long đem đám thợ rèn tập trung lại.
Ngoài việc phải đào sông bảo vệ thành ra, Giang Long còn muốn khai thông dòng sông và khai khẩn ruộng đất, hạng mục sau tuyệt đối là đại công trình.
Không phải mấy trăm người, mấy ngàn người là có thể làm được đấy.
Quả thật muốn làm được chuyện này, triệu tập mấy vạn người đến làm cũng không phải là nhiều.
Cho nên trước tiên phải làm công tác chuẩn bị thật tốt.
Ví dụ như phải rèn xẻng sắt, gặp phải chỗ đất cứng chắc, phải dùng cuốc để đào, còn phải có chày sắt…vân..vân.
Mấy thứ này trước tiên đều do thợ rèn rèn xong.
Cũng vậy, để đám thợ rèn làm việc, cũng phải trả tiền công.
Đám thợ rèn nghe vậy, tự nhiên cười như nở hoa.
Tuy nhiên một thợ rèn lão niên, lúc này cũng do dự một chút nói:
- Rèn những vật phẩm này cho Huyện nha không phải việc khó, nhưng lấy sắt ở đâu ra mà nhiều như vậy được?
Lời này vừa ra, phần đông đám thợ rèn liền sửng sốt.
ĐấtBắc Cương này vốn thiếu sắt, không có vật liệu, bọn họ rèn như thế nào?
- Vấn đề về sắt, bổn quan tự nhiên sẽ nghĩ biện pháp giải quyết.
Giang Long đã có ý tưởng.
Thật ra rèn mấy thứ này, tuy rằng số lượng nhiều, nhưng kỳ thật căn bản không dùng bao nhiêu vật liệu đâu.
Không giống Đao, Kiếm, Lang nha bổng, Khôi giáp, hầu như tất cả đều là do rèn sắt, mà xẻng, cuốc chim các loại…, chỉ là rèn một đầu mà thôi.
Trong lò rèn của mình bây giờ còn có trữ hàng một ít, cho nên Giang Long bảo bọn họ sau khi trở về lập tức khởi công.
Tiền công tự nhiên là tính theo sản phẩm, không phải tính toán theo ngày công.
Số lượng rèn càng nhiều thì càng kiếm được nhiều.
Loại chuyện tốt này đúng là không thấy nhiều đấy, cho nên đám thợ rèn không dám trì hoãn, sau khi trở về, liền châm lò lửa mang ra hoạt động.
Giang Long đi theo mấy người thợ rèn, đi cửa hàng sắt nhìn coi, sau đó trở lại Huyện nha.
Đầu tiên là tìm đến Trình Trạch và Tiêu Phàm, hỏi có cách gì mua được sắt không.
Hai người tỏ ý có khả năng, tuy nhiên số lượng không nhiều lắm.
Hơn nữa là buôn lậu ngầm, giá cả cũng sẽ cao hơn giá thị trường.
Giang Long để cho hai người lập tức đi sắp xếp, tiền không là vấn đề, tiếp theo lại tìm đến Đại Lệ Ti.
Lúc này đã đến trưa, Giang Long cùng Đại Lệ Ti dùng cơm trưa, Đại Lệ Ti trải qua ba lần thoải mái trong đêm hôm qua, tinh thần phấn chấn, trong hai trong mắt tràn trề sắc xuân và mị thái.