-Thưa, bang chủ chúng tôi đang mệt, có thể để khi khác không ạ_tên gác cửa đi một lúc lâu rồi quay trở lại vị trí của mình thông báo với bọn hắn.
-Cái gì? Nói rằng tôi thật sự có việc quan trọng muốn nhờ cô ấy giúp, mau đi thông báo lại đi!!!_Phong (Hắn) khó chịu ra lệnh một lần nữa cho tên gác cổng đang dần dần khó xử.
-Nhưng...thưa_tên đó chưa biết ứng xử như thế nào liền nghe thấy một giọng nói vang lên từ sau lưng mình : “Để tôi”, nhận ra tiếng nói có uy lực ấy, tên đó liền nhanh nhẹn nép mình qua một bên nhường đường cho cô gái sau lưng mình. Tiến đến hai bước, bàn chân thon dài nhanh chóng đứng trước mặt bọn hắn, cô ấy đeo mặt nạ. Lại là mặt nạ, bang nhóm này quả đúng là bí ẩn, ai cũng đeo mặt nạ hết cả sao. Nhưng trông cô gái này khác lạ so vơi mọi lần hắn gặp mặt nên hắn chắc chắn rằng đây không phải là bang chủ Black Rose nơi đây.
-Mau cho tôi gặp bang chủ của các người, tôi đã đến tận đây rồi mà các người không thể nể mặt mà cho tôi gặp sao, tôi chỉ có việc muốn nhờ thôi_Phong (hắn) bắt đầu mất bình tĩnh. Hắn nói thế vì trước kia mỗi lần hẹn gặp nhau chỉ đến một quán bar lớn lớn một chút nào đó mà thôi, nếu không có việc gì thì không bao giờ đặt chân đến vùng cấm địa của nhau, Phong đã ra mặt để đến rồi mà họ còn không chịu ra gặp mặt, chẳng khác nào không nể mặt hắn.
-Tôi đã nói rồi, chủ nhân của chúng tôi đang mệt, có thể gặp mặt vào một lúc khác không ạ?_cô gái kia lúc đầu có chút ngạc nhiên. Quả nhiên là bang chủ có khác, nhìn cô qua một cái liền có thể biết cô không phải Băng - bang chủ Black Rose.
-Asss, sao lại xui xẻo như thế chứ?_Phong vò đầu bứt tóc bản thân, Khải và Nhi nhìn tình hình trước mắt, cậu liền đành vỗ vai cậu ý nói đi thôi, Phong đành lắc đầu bỏ đi, bỏ đi ra xe trước, đập mạnh tay vô vô lăng xe, tức giận, lầm bầm mấy câu:
-Chết tiệt, sao lại không gặp được mặt cơ chứ, có manh mối rồi, gần như có thể tìm ra rồi_hắn biểu hiện tức giận như thế là có lý do. Nhìn, nghĩ, nhớ tới cô gái này hắn lại có cảm giác quen thuộc không thể lí giải, hắn muốn, thực sự muốn tìm hiểu cô gái này thì lại liền lập tức biến mất, gần có hi vọng thì kẻ cho được thông tin lại không chịu gặp mặt, thế điều tra, khác nào mò kim đáy bể cơ chứ??
-Này, cậu đừng bực quá, chắc cô ta mệt thật, cứ để hai ba ngày nữa rồi đến tìm một lần nữa, chỉ mong có thể tìm thấy Băng kia trong thời gian sớm nhất mà thôi_Khải và Nhi leo lên xe đã thấy hắn lầm bầm chửi rủa rồi.
-Được rồi, không phải vì tao có lỗi trước thì.._Phong chưa nói hết câu, Khải liền chặn họng mà lên tiếng.
-Thôi, không nên gây gỗ gì hết, giữ hòa khí với hai bang sẽ được lợi hơn là hại đó, đừng giận quá mà làm gì dại dột, bang Black Rose không bình thường, không dễ hạ gục như những bang khác đâu._cậu dập tắt cơn thịnh nộ của hắn, tên bạn này, lúc nào cũng thế, nóng nảy, cứng đầu, cậu không biết không có mình khuyên ngăn thì hắn đã gặp nguy hiểm từ lúc nào rồi, chuyện của ả cũng là môt ví dụ điển hình cho tính vội vàng của hắn,
-Hừ, biết rồi, bây giờ về nhà ăn cơn một cái đã, có sức mới có thể tìm cô ta tiếp chứ._Phong nói, cậu và nhỏ cũng đã mệt lã và đói bụng nên gật đầu đồng ý, thấy thế Phong liền đánh tay lái quay trở về nhà nhỏ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT