Màn hai – Là con gái thì luôn lãng mạn,ko lãng mạn ko phải con gái
Lý lịch điều tra
Tên đối tượng : Trần Hiểu Nhi,17t. học sinh lớp 12A9.
Tầm cao trung bình,thân người hơi gầy 1 tí.Được coi là chị gái dễ thương của lớp A9,vì là kẻ gây hậu họa vô cùng to lớn nhất.Mà cái đáng kinh sợ khiến mọi người gọi như vậy là do cô hoàn toàn là do “vô tình”.Cho nên có nhiều nhận định của các chuyên gia cho rằng,vô tình còn ảnh hưởng to lớn như vậy,nếu cố tình chắc chắn khả năng nhân loại diệt vong.Tính cách đối với bạn cùng lớp rất hòa đồng,con gái rất quí,mỗi khi bạn trong lớp có chuyện là y như rằng cô ta nhảy vào còn nhiệt tình hơn cả thân chủ.Vì tính tình quá bạo loạn của cô nên dù cô ta ko xấu nhưng cũng chẳng có ai dám ngó tới.Bạn bè kết giao thì nhiều lại vô cùng ủng hộ cô ta.Có nghĩa là nếu hỏi bạn cô ta,cô ta thế nào họ sẽ nói “tốt!rất tốt!”.Nhưng hỏi có thích có người yêu như cô ta ko,chắc chắc câu trả lời sẽ là “Tôi còn muốn sống.Đừng dọa người ta chứ!!”.
Sự thể nhìn chung là vậy.Điều tra lý lịch xin kết thúc ở đây.
Tú ngồi chống cằm,ngón tay khẽ miết miết lên môi 1 cách vô thức,đôi mắt sâu thẳm lại,suy nghĩ gì đó ko rõ.Hèn chi,17 tuổi đầu chưa có mối tình vắt vai.Thật đúng là..Khẽ cười thầm nghĩ,cho đáng đời cô ta.Loại gái đó làm sao mà có ai yêu nổi.Tính cách xấu,quá ngang ngược,lại bạo lực.Xinh thì lại chả xinh.Anh cười thầm trong lòng,nhưng rồi chợt nhớ ra.Ko phải mình đang là kẻ phải đi cưa cô ta sao..Thì đột nhiên mặt chuyển ngay thành xám ngoét,đầy những vạch thẳng. ( =o= ||| )
“Vậy còn sở thích?” Tú ngẩng đầu lên nhìn thằng nhóc mặc đồng phục vừa thuyết trình.
“Ko có!” nó vẫn đứng im,hai tay buông thõng,lưng thẳng tưng,dáng vẻ vô cùng ngoan mẫu.
“Mầu sắc ưa thích?”
“Ko có!”
“Thói quen?”
“Ko có!”
“Loại hoa ưa thích?”
“Ko có!”
“Vậy ngoài những cái cậu vừa thuyết trình,cậu biết thêm gì về cô ta?!”
“Ko có!” cậu vẫn ung dung đứng đó nghiêm túc trả lời.
Ko thể kìm được Tú cầm ngay quyển đại số ở gần đấy liệng thẳng vào người cậu ta.
Bị đau cậu ta vội vàng ôm bụng,nhìn ánh mắt giận dữ của Tú,vội vội vàng vàng “Có..Có 1 chuyện nữa!”
“Nói!” Tú nhìn cậu ta đầy tức giận,giọng chỉ rít qua kẽ răng.
“Cậu ta có cô bạn gái rất thân tên Ngọc!!”
Bốp..
“Dư thừa.Cái đó có ai ko biết.Cậu điều tra cái kiểu gì vậy?” Tú tặng ngay cho cậu ta 1 đấm ưu ái “chúc bé ngủ ngon”,chống nạnh tức giận.Đúng là vô dụng,ko kẻ nào giúp ích được gì cả.Cứ phải tự mình ra tay mới được.
—————–Tuyệt chiêu thứ nhất : hoa hồng nhung nghĩa là “Anh yêu em”——————–
Bây giờ mới là 6h 15 sáng,cổng trường vừa mới mở cửa còn đang vắng hoe,1 anh chàng điển trai,cao ráo,mặc chiếc áo đồng phục sọc đen trắng,chiếc quần bò levis’ với đôi giầy Radii trông hêt sức khỏe khoắn,trên tay cầm 1 bó hồng nhung to rất đẹp,đôi khi cậu khẽ mỉm cười,bước đi khoan thai vào trường.Trong đầu đang tưởng tượng đến,lớp học 12A9,vắng vẻ,1 cô gái tới sớm bước vào,phát hiện trên bàn mình có 1 bó hồng nhung to đùng đỏ thắm,cô nhìn ngó xung quanh chẳng có ai,nhẹ nhàng cầm bó hồng đưa lên mũi ngửi.Mùi hương hoa hồng khiến cô cười híp cả mắt,đôi má hơi hồng hồng.Rồi 1 chàng trai điển trai,cao ráo,đứng ở cửa lớp nhìn vào.Ánh mặt trời chiếu bóng anh đổ dài xuống nền đá,nhẹ nhàng nhìn cô cười.
Hoàn hảo.Quá hoàn hảo.Lãng mạn có khác gì phim Hàn đâu.Đặt bó hoa hồng trên mặt bàn cô,anh vui vẻ chờ đợi.Nhưng có 1 điều anh đã hoàn toàn ko tính tới.
Cả cái lớp 12A9 đã đến rồi,mà cô vẫn chưa đến.Ngày đầu tuần là ngày có giờ sinh hoạt ngoài sân trường hàng tuần.Mỗi tuần sẽ có 1 lớp trực tuần biểu diễn tiết mục,nhà trường sẽ chấm điểm và trao giải vào cuối năm lớp nào trực tuần được giải sẽ có phần thưởng nho nhỏ gọi là động viên của nhà trường.Nói là phần thưởng nhưng lũ học sinh cũng chả ham hố rì cái phần thưởng ấy.Cái chính lấy cớ trực tuần,cũng có nghĩa là chúng được phép công khai tụ họp,công khai đàn đúm ở trên sân khấu trước cửa phòng hội đồng.Cho nên lớp nào cũng hào hứng mà đăng kí tham gia.Chăm chỉ luyện tập chỉ mong lớp mình ko thua ai hết.
Ngồi dưới sân hoàn toàn ko lọt lỗ tai dù chỉ 1 câu của mấy nhỏ lớp 11 đang trực tuần,Tú cứ mãi nhìn xem cái hàng của lớp 12A9 con bé đã đến chưa.Nhưng nhìn mãi,mỏi cả mắt cũng chả thấy hắn đâu.
Kết cục khi cả lớp 12A9 vào lớp nhìn bó hoa hồng ở chỗ ngồi ngoài cùng bàn 2 ko khỏi bàng hoàng và sửng sốt.Có phải sắp động đất rồi ko?Cuối cùng lại tự nói chắc chắn là nằm mơ ko thể nào.
Cô gái hotgirl của lớp khẽ nhìn cứ cười tủm tỉm, “Anh ấy thật dễ thương.Lại đặt nhầm chỗ nữa chứ!” rồi tự động tiến tới cầm bó hoa ôm vào lồng mân mê.Tự cho là của người theo đuổi mình.
Tuy nhìn cái dáng ẽo ợt ko tin được của hotgirl lớp mình,cả lớp ko khỏi chạnh lòng,nhưng mà nghĩ tới chuyện có người tặng hoa cho Nhi thì chi bằng cứ nghĩ người theo đuổi cô hotgirl tới tận lớp tỏ lòng đi.Còn có được 3 phần sự thật.
Kế hoạch tặng hoa cuối cùng lại thành tặng cho người khác.Thất bại!!
Nhưng Tú vẫn kiên trì ko bỏ cuộc,quyết tâm lại càng cao hơn.Lúc đầu là do chuẩn bị ko kĩ đã hoàn toàn ko tính tới chuyện,chẳng bao giờ cô ta đi học đúng giờ,thật đúng là ngốc quá.Giờ biết rồi thì nên tặng vào lúc nào lại là vấn đề.
Ngoài lúc sáng sớm ra,trong lớp A9 bao giờ chả có người.Mà anh thì lại hoàn toàn ko muốn có ai nhìn thấy mình cầm bó hoa hồng to đùng cắm vào bãi phân trâu.Nghĩ tới thôi đã thiệt mất mặt.Làm thế nào vừa tặng được hoa cho cô ta,lại vừa ko để ai biết là anh mang hoa tới?Nghĩ hoài,nghĩ mãi.Chau mày,cắn môi.Cuối cùng khuôn mặt điển trai của anh bừng sáng “A nghĩ ra rồi.”
Cảm giác ko khí hơi kì lạ,Tuấn Tú mới đưa ánh mắt nhìn xung quanh.Mấy chục con người lớp 12A14 miệng đứa nào đứa nấy há hốc,mắt mở to hướng về phía cuối lớp.Thầy “văn hóa” tay 1 tay sách,1 tay phấn cũng trố mắt nhìn anh.
“Dạ chỉ là thì ra bài này giải như thế,nghe thầy giảng em hiểu rồi ạ.Mời thầy tiếp tục!” gãi gãi đầu bối rối,Tú lẳng lặng nói vài lời rồi vội ngồi xuống.Thật đúng là tai họa.
Đẩy gọng kính của mình lên,thầy VH lại quay lại với bảng đen phấn trắng,trong lòng đột nhiên ko khỏi bồi hồi,mắt cũng thấy rưng rưng.Ôi mới xúc động làm sao khi 1 cậu học trò chỉ suốt ngày ngủ gật trong lớp,giờ lại mải mê tìm tòi toán học đến mức vô thức reo lên vì hiểu bài.Ơn thầy.Ơn thầy đây mà.Đúng là ánh chiếu soi lý tưởng.Thầy sống tới ngày này quả ko uổng.Ko hề uổng.Tự nhiên thầy VH đứng thẳng lưng hơn,ưỡn ngực cao hơn.Nghề nhà giáo thật vô cùng vĩ đại.
Đến tiết 2 Nhi mới tới lớp,leo tường muốn hụt hơi,đôi má của cô ửng hồng vì phải chạy vội.Vừa vào lớp mọi người đã nhất loạt quay ra nhìn cô,mất tới 5 giây im như tờ,cái tổ ong mới mệnh ai nấy chạy.Nhi chỉ kịp vẫy tay cười chào là cả lũ quỉ đã lại quay đi vờ ko thấy gì.Bọn nhóc này nhất định có chuyện gì đây.
Tiến về chỗ ngồi,ném cặp vào mặt bàn,cô quay người xuống bàn dưới nhìn Ngọc “Có chuyện gì vậy?”
Ngọc ngập ngừng nhìn cô 1 lúc rồi đưa mắt đánh sang bên nhỏ hotgirl đang túm tụm với mấy đứa con gái ở góc cuối lớp.Con nhỏ nổi tiếng chảnh nhất lớp.Cho mình là bông hoa giữa lòng thành phố được nhiều các anh đại gia chết mê chết mệt.Nếu bạn mà có thời gian muốn viết mấy câu chuyện tình,thì đừng nên bỏ qua cơ hội ngồi buôn với nhỏ.Bạn sẽ dạt dào ý tưởng,cảm hứng ko cạn,lãng mạn tràn đầy,tình yêu ngập ý.Chỉ sợ ngập đến thành đại hồng thủy thôi!!Ai cũng yêu nàng lắm,nào là săn đón nàng,xe nọ,xe kia.Có anh cứ mời mãi,thậm trí còn trồng si tới mấy ngày,vân vân và vũ vũ.. Đúng là gió lạnh thật =.=’
“Woa,bó hoa hồng to thật.Người theo đuổi cô ấy cũng lãng mạn ghê!” Nhi nhìn bó hoa đang được hotgirl ôm trong tay,vui vẻ nói.
Ngọc nhìn con bạn dò xét 1 lúc.Ko lý nào có người thích nó mà Ngọc lại ko biết.Chắc chắn là nhầm lẫn rồi.Ngọc lắc lắc đầu để rũ ý nghĩ nghi ngờ đi.
“Chuyện gì?”
“Ko,ko có gì!” Ngọc đáp.
“Hôm nay mọi người đều kì kì!”
————————– Lại hoa hồng nhung- round 2 ————————————–
Chờ mãi cuối cùng cũng tới ngày này,Tú hí hửng cầm bó hoa hồng hà lan bông nào bông đấy mịn màng cánh,nụ to như cái chén,hương thơm ngan ngát lại ko có gai trên tay hí hửng.Lớp 12A9,tiết thứ 2 ngày thứ 5 là tiết thể dục.Cả lớp sau khi học xong tiết 1 là dậm rịch ra sân sau tập trung,ko có ai trong lớp hết.Đây là cơ hội nghìn năm có 1.Nghĩ tới đây anh ko khỏi ngoác miệng cười.Đặt bó hoa hồng ngay ngắn ở trên mặt bàn tự mỉm cười.Bỗng đôi mắt anh dừng lại trên mặt bàn,trên bàn chi chít những hình vẽ rất ngộ.Đa phần là hình con mèo con với đủ mọi bộ mặt,vẽ dạng manga.Bỗng nhiên Tú khẽ cười.Ngước đầu nhìn lớp học vắng tanh ko bóng người,chỉ còn lại những dãy bàn im lặng ngồi đợi,từ bức tường bên kia khẽ vang lên tiếng đều đều giảng bài.Ngày hôm nay anh có dự cảm tốt.
Sau tiết thể dục ngồi buôn dưa lê ngoài sân,cả lũ quỉ nhỏ lũ lượt kéo nhau vào lớp.Nhi đang vừa đi vừa quay lại nói với Ngọc,tới cửa lớp thì bỗng thấy âm thanh ồn ào đột nhiên im bặt.Cô đứng ngoài cửa lớp nhìn mặt Ngọc há hốc mồm,cô bảo “Sao vậy?” rồi quay lại nhìn theo hướng mọi ánh mắt đang dõi theo.
Trên mặt bàn của cô,là 1 bó hồng nhung đỏ thắm to sụ,giấy gói trắng tao nhã có ren,buộc cẩn thận bởi nào nơ nào ruy băng lưới lưới,ánh nắng từ cửa sổ vuốt ve rải trên bó hồng nhẹ nhàng một màu vàng ngọt ngào của đông Hà Nội,càng làm tươi thắm hơn cho sắc hồng.Gió khẽ thổi cành lá đu xào xạc làm ánh nắng rải trên bó hồng như nhảy múa.Còn Nhi thì như thấy ko gian đột nhiên yên tĩnh chỉ còn nghe thấy con quạ đen bay qua đầu mọi người kêu “quạ quạ.!!”.
Cô nhăn mặt,tiến lại bàn mình cảnh giác.Cái gì đang nằm ở đây đây??Hoa hồng?Còn số lượng lớn nữa.
Cả lớp 12A9 bỗng chốc lan lên tiếng rì rầm “Vậy là ko nhầm rồi!Lần này cũng ở đúng chỗ đó!”
“Nói thế là lần trước cũng..”
“Chắc chắn là ko sai rồi..”
Rồi nhất loạt chả ai bảo ai,ánh mắt lại nhìn vào cô bạn hotgirl đang tối sầm tức tối.Thì ra anh chàng mê cô như điếu đổ cũng ko lãng mạn như cô vẫn ca ngợi.
Nhi hoàn toàn vẫn ko tiến lại gần cái bàn,chỉ đứng từ xa chậm rãi quan sát.Ngọc tiến lại vỗ vai “Chúc mừng mày.Cuối cùng thì mày cũng ko phải gái già ế!”
“Con ranh!Muốn chết à?!Ai là gái … hắt xì… ế .. hắt xì ..” Nhi cứ cố nói lại hắt xì 1 tiếng,cô phải gập cả người lại vì những cơn hắt xì cứ càng ngày càng gắt.Vẫn đứng cách xa bàn.Nhưng càng ngày lại càng hắt xì nhiều hơn.Đến đây Nhi ko cần biết là có bom hay có bẫy cô lao nhanh về phía bàn mình cáu giận,xách ngay cái mớ hồng nhung trong tay chạy ra khỏi cửa lớp,hùng dũng đứng ngoài hành lang quát.
“Tên chết tiệt nào biết rõ ta bị dị ứng hoa mà còn mang hoa đến hại ta.Ta mà biết được thì đừng có trách !!!!”
Cả lớp 12A9 im phăng phắc,chỉ còn nghe tiếng hắt xì hắt xì cứ liên tục liên tục tuôn ra,đến nỗi cô gập cả người lại để thỏa nguyện.Bỗng nhiên cái loa phát thanh chạy ù vào lớp, “Tin nóng tin nóng đây!” nó gào to.
“Chuyện gì?” cả lớp xúm lại hóng hớt tin nóng.
“Tao mới rẽ qua căng tin nghe bọn con gái kháo nhau,nãy có đứa ngồi trong lớp nhìn thấy Tuấn Tú hotboy tay cầm bó hồng nhung to thật to.Trông ko khác gì hoàng tử,bọn con gái đang kháo nhau ko biết em nào diễm phúc thế,được hoàng tử tỏ tình.Lãng mạn hết biết!”
Nghe tới đây,toàn bộ những cái mặt hóng hớt đều đơ ra,chỉ có cái loa vẫn huyên thuyên vui vẻ,ko cảm nhận thấy bão đang đổ bộ lớp 12A9.Bọn học trò sợ hãi lảng đi,còn cái thân hình đang hắt xì liên tục kia ngoái cái cổ lại,khuôn mặt phút chốc biến thành nữ thần Medusa.
Lúc này đương sự Hoàng Tuấn Tú,trong lớp 12A14 nằm ở cuối hành lang đang run lên ngồi sâu hơn vào ghế,người hơi cúi xuống lấy quyển sách che kín mặt.Trong đầu cái khung cảnh bóng 1 người con trai dối diện là 1 cô gái ôm 1 bó hồng trên tay,ánh mắt trời từ cửa sổ phủ xuống 2 người ấm áp,nhưng cũng ko ấm bằng ánh mắt họ chăm chú nhìn nhau.Rụp 1 cái vỡ tan tành..
Vừa nghĩ tới đây cửa lớp 12A14 bật mở.Bóng hình in trên cửa trải dài lúc này,đúng là 1 cô gái,đúng là đang cầm hoa,nhưng ko phải là ôm trên ngực.Hai tay cô dang sang hai bên,chân cũng dang rộng ra như người đứng tấn,miệng thì luôn hắt xì hắt xì,bó hoa hồng nhung đẹp là thế nay sơ xác được cô cầm trên tay cứ y như thanh kiếm của hiệp sĩ.Nhìn cô bây giờ chẳng khác nào Gozila nổi điên.
“Hoàng.. Hắt xiiiiiiiiiiiiiiiii… Tuấn Tú.. Hắt xì.. Ra.. hắt xì… đây…. Cho tôi!” cố gắng nói cho đủ câu.Cô phải bình tĩnh.Lúc mới lao tới đây cô đã định giơ chân lên đạp cửa nhưng lại đành phải kìm lòng,đừng gây tai họa,mà co chân lại … lấy hoa đập cửa.
Tú vội lấy quyển sách che mặt,tốt nhất 36 kế chuồn là thượng sách!!
Nhưng Nhi đã nhanh mắt nhìn thấy hắn núp dưới gần bàn len lén muốn chuồn cửa sau,nhanh như chớp cô lao ra hành lang đứng chặn ngay cửa sau lớp 12A14.
Bị chặn lại,Tú đành ngẩng đầu nhìn cô cười hòa,tay bất giác gãi gãi đầu cố nặn ra chuyện gì để nói. “À tôi..”
“Anh.. hắt xì.. hắt xì” Nhi vừa mở miệng đã lại hắt xì.Tức giận nhìn bó hoa trong tay,liền giơ lên đập dúi dụi vào gã trước mặt,đập chán cô ném thẳng vào mặt gã .Rồi lùi dần về phía hành lang.
http://thichtruyen.vn
“Anh .. hắt xì.. giỏi lắm..Hắt xì… Tôi vốn biết .. Hắt xì.. anh ko dễ bỏ qua.. hắt xì..Nhưng.. hắt xì.. thủ đoạn… hắt xifiiiiiiiiiiiiiiiiiiii.. bỉ ổi quá!!” nói rồi cô bỏ đi,vừa đi vừa lấy tay gạt nước mũi.Vẫn tiếp tục hắt xì.
Nhìn theo bóng dáng của “nữ quái” trong hành lang,lại liếc xuống nhìn nữ hoàng hoa hồng vừa nãy còn mơn mởn thế,nay đã tiêu điều nhường nào.Tú ko khỏi tiếng thở dài.
Kế hoạch hoa hồng hoàn toàn thất bại.Cô ta đúng là quái vật mà !!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT