Hộp gấm đặt trên bàn thoáng chóc được bàn tay của Tôn Sư Tử mở ra. Thu hút sự chú ý của Hạ Cự Giải, cô tò mò hơi nhỏm người dậy muốn nhìn.

Ngón tay thon dài đẹp đẽ nhẹ nhàng di chuyển bên trong hộp gấm, lấy ra một đôi giày đặt xuống bên cạnh đôi chân cô.

Là giày thủy tinh!?

Hai mắt cô tròn xoe nhìn chằm chằm đôi giày, tựa như bị vẻ đẹp của chúng hút hồn, thật sự là chúng quá mức diễm lệ!

Đôi giày trong suốt và lấp lánh, hai bên còn có thiết kế thêm hoa tường vi trắng, xinh đẹp và nổi bật.

Đột nhiên hắn nâng bàn chân của cô lên, chậm rãi giúp cô mang vào chân đôi giày thủy tinh.

- "Em đứng lên, xoay một vòng cho tôi xem!" Hắn cố ý nhìn cô tà mị cười, cả người thong thả ngã về phía sau, tựa lưng vào ghế sô pha.

Hạ Cự Giải dùng hai tay kéo kéo tà váy dài, ngắm nghía đôi giày, không nhanh không chậm liền đứng lên, xoay một vòng trước mặt hắn.

Thật ra, tầm mắt hắn chưa từng nhìn vào đôi giày dưới chân cô, trước sau vẫn nhìn chằm chằm vào cô.

- "Thấy thế nào?" Hạ Cự Giải bị sự lộng lẫy của giày thủy tinh mê hoặc, từ bé đến lớn cô chưa từng thấy một đôi giày đẹp đến như vậy, đương nhiên sẽ rất thưởng thức.

- "Rất đẹp!" Từ khóe môi cong, hắn buông ra lời khen ngợi, thích thú nhìn cô.

Dáng vẻ của cô hiện tại vô cùng xinh đẹp. Hình như cô đã rất lâu không có cười, hiện tại cười lên lại đẹp như vậy.

Trước đây cô mỗi lần ở cạnh hắn đều là một mực đề phòng, sợ hãi bản thân sẽ bị hắn ăn thịt. Như con mèo hoang khó thuần phục. Bây giờ, vỏ bọc đó gần như đã được gỡ bỏ xuống thay vào đó là nụ cười thuần khiết không chút gượng gạo trên gương mặt xinh đẹp của cô.

Hạ Cự Giải liếc nhìn hắn, mỉm cười dịu dàng. Chỉ vừa mới bước lên một bước, gót chân cô liền rời khỏi chiếc giày, bất ngờ không kịp phản ứng ngã nhào về phía trước.

Thời gian lúc này tựa như ngưng đọng, thân mình nhỏ bé của Hạ Cự Giải nằm gọn trong vòng tay của Tôn Sư Tử, cả cơ thể mềm mại của cô áp sát vào lòng ngực rắn chắc của hắn tạo thành một tư thế vô cùng ám muội.

- "A.. Tôi xin lỗi, tôi.." Cô luống cuống vội vã muốn rời khỏi vòng tay của hắn càng bị hắn siết chặt.

Hắn bình thản nhìn cô, bàn tay đặt ở eo cô hơi dùng sức, khiến cho cô không cách nào di chuyển.

Hạ Cự Giải rơi vào tình thế vô cùng khó xử, "Buông tôi ra!" Dường như mọi chống cự của cô đều vô nghĩa dưới sức ép của hắn.

Tôn Sư Tử càng trở nên thích thú, đem sự xấu hổ của cô biến thành trò đùa, "Chúng ta là vợ chồng hợp pháp, gần gũi một chút không phải là chuyện tốt sao?" Hắn nói khẽ vào tai cô, bàn tay đặt ở eo cảm nhận được sự run rẫy từ cô, không hề có ý định buông ra.

Từ trong suy nghĩ của Hạ Cự Giải đột nhiên hiện lên hai chữ "vô sĩ". Đương nhiên là dành cho Tôn Sư Tử!

Hắn từ lúc nào mà biết cách đùa giỡn người khác như vậy? Dù cho có là vợ chồng hợp pháp đi chăng nữa thì đây cũng là giữa thanh thiên bạch nhật, hắn không người khác nhìn thấy thì cũng mặc kệ, nhưng còn cô, da mặt rõ ràng không có dày như vậy!

Bên ngoài lúc này đột nhiên có tiếng bước chân dồn dập, trái tim cô đập mạnh đến nổi muốn nhảy ra khỏi lòng ngực. Cô trợn mắt nhìn Tôn Sư Tử, "Có người đến, buông ra!"

- "Sợ cái gì? Tôi còn muốn cho bọn họ thấy chúng ta chính là một đôi thân mật."

Một đôi thân mật? Hắn rốt cuộc là nghĩ cái gì vậy? Cô đến nghĩ cũng chưa từng nghĩ là sẽ cùng hắn trở thành một đôi!

Trong khi Hạ Cự Giải còn đang cố gắng thoát khỏi chế ngự của Tôn Sư Tử, thì bên ngoài đám người nhân viên đã đẩy cửa xông vào. Trong đó Arina là người nhìn thấy một màn tình cảm của hai người trước nhất, móng tay được sơn màu đỏ thẳm của cô ta âm thầm bấu chặt vào da thịt, ánh mắt của cô ta nhìn Hạ Cự Giải cũng trở nên rất phẫn nộ, hận không thể bóp chết cô.

- "Đã xảy ra chuyện gì?" Đám nhân viên tò mò lén lút nhìn vào bên trong.

Tôn Sư Tử lúc này mới buông Hạ Cự Giải ra. Cô liền nhanh chóng ngồi sang một bên, hai tay nắm chặt lấy váy, xấu hổ không dám ngẩng đầu.

Cô chỉ gây ra một tiếng động nhỏ,vậy mà bọn họ lại quy động lực lượng đến xem trò như vây. Nếu một màn vừa nãy đều bị nhìn thấy thì cô còn có thể ngẩng đầu nhìn ai đây?

- "Kích thước của đôi giày có vẻ không khớp với phu nhân, Arina, cô làm nhỏ lại một chút!" Hắn cúi người nhặt chiếc giày đặt lên bàn, "Còn nữa, các người ngày hôm sau không cần đến đây làm việc nữa!"

Đám nhân viên lập tức bị lời nói của hắn làm cho kích động, nhốn nháo cả lên.

- "Tôn tiên sinh, chúng tôi..." Nhìn đến sắc mặt không vui của Tôn Sư Tử, bọn họ lại không dám nói ra lời nào bất kính.

- "Lâm thị lại có thể nhận các người vào làm việc đúng là quá mức thiếu sót. Nếu chúng tôi ở trong này thật sự làm ra chuyện gì thân mật hơn thì các người cứ thế xông vào?"

Tôn thị cùng Lâm thị hợp tác trong dự án mở ra trung tâm lớn nhất Dạ thành, cần nhất là tuyển dụng những nhân viên có chất lượng và đáng tin cậy. Chứ không phải tuyển họ vào đây để nhàn rỗi.

Hắn dễ dàng nhìn ra bọn họ ở sau lưng hắn bàn tán về Hạ Cự Giải như thế nào, còn tự ý kéo nhau xông vào đây. Đủ biết bọn họ làm việc ở đây quá mức thảnh thơi cho nên sinh ra bản tính lười nhác trong công việc.

Lần này, ngay cả Arina - nhà thiết kế nổi tiếng cũng là người hắn đặt lòng tin nhiều nhất, ở sau lưng âm thầm thâu tóm không ít người ở đây, mượn danh tiếng của hắn để nâng đỡ vị trí của mình. Không những thế cô ta còn khiến cho rất nhiều khách hàng thượng lưu không hài lòng vì thái độ làm việc của mình. Tất cả mọi thứ mà cô ta làm hắn đều biết rất rõ ràng.

Hắn liếc nhìn Hạ Cự Giải, phát hiện cô đang lén lút nhìn hắn, bộ dáng rất đáng yêu xen lẫn buồn cười.

- "Đi thôi!" Hắn kéo lấy cánh tay cô, kéo cô đứng dậy.

Hạ Cự Giải lúng túng nhìn xuống hai chân của mình, một chân bị tuột ra khỏi giày, một chân còn lại thì vẫn mang chiếc giày thủy tinh đó.

Hắn nhìn sang cô, đáy mắt đột nhiên dịu lại, "Cởi giày ra."

Cô không biết chính mình vô thức làm theo lời hắn, cởi chiếc giày còn lại. Sau đó chỉ thấy hắn cúi xuống, rồi có cảm giác cả người mình nhẹ bẫng.

Tôn Sư Tử liếc nhìn trong số nhân viên cất giọng lạnh lùng: "Cô, xách giày cho phu nhân."

Còn chưa kịp định thần đã thấy bản thân mình nằm trong vòng tay hắn, bị hắn bế lên một cách vô cùng dễ dàng.

Cô luống cuống giãy giụa, "Chờ đã... tôi có thể tự đi được"

Hắn không thèm để ý đến cô, trầm giọng nói: "Em ngoan ngoãn một chút bằng không tôi ném em xuống!" Hắn đơn giản muốn cô không nháo loạn lên nữa, nhưng những lời đó ở trong mắt cô liền có thể biến thành uy hiếp, đe dọa.

Cuối cùng thì cô chỉ biết ngậm ngùi nghe theo lời hắn. Trước đây cô đối với hắn vạn lần bài xích, vậy mà chỉ vì một lần được hắn cho đi chơi, những bức tường được cô xây dựng trong thời gian dài dường như đều bị sụp đỗ.

Rốt cuộc thì cô vẫn chưa có thể xác định được chính xác suy nghĩ của mình là gì. Hắn là gì?

______________________

Trong lúc Hạ Cự Giải còn đang ở nhà mòn mỏi chờ đợi thì Tôn Sư Tử đã kết thúc cuộc hợp từ rất sớm. Sau đó hắn đến Thác Hoạn - một công ty đá quý rất có tiếng tâm trên thị trường, thu mua không ít.

Hắn đã chọn rất lâu cuối cùng cũng chọn được một cái ưng ý nhất. Gọi đến cho Arina hỏi về chuyện mẫu thiết kế, trong khi đó còn phải xem xét những nơi có thể khiến Hạ Cự Giải thấy thích thú...

Tất cả đều được hắn lên kế hoạch kĩ lưỡng từ trước.

Có điều, hai người vẫn nghĩ sự quan tâm từ đối phương đều là vì hai người là vợ chồng, là lẽ đương nhiên.

Cuối cùng là mang một bộ mặt hài lòng đi về nhà khiến cho trợ lí đi cùng hắn không khỏi thấp thỏm.

Tôn tổng hôm nay hình như là bị trúng tà rồi!

#Cung Khuyết Ngã Tâm#

13/7/2019

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play