Ngày hôm sau, phàm là học sinh có diện mạo tuấn tú đều nhận được một phong thư với cùng một nội dung là mời họ đến khách điếm Dương Quan nổi tiếng trong kinh thành cùng đàm thơ luận văn, Kí tên người gửi lại là Đồ đại nhân Đồ Tư Lâm của Hàn Lâm Viện. Các học sinh được mời vô cùng phấn khích, vui sướng bởi Đồ gia là gia tộc văn sĩ lâu đời của Tống Quốc nếu được họ coi trọng thì sẽ là trợ giúp lớn cho tương lai sau này. Ôm trong mình ý nghĩ như vậy, các học sinh hăng hái kéo nhau đến khách điếm Dương Quan, nóng lòng thi thố tài năng nhằm chiếm được khẳng định của Đồ Gia.

Nhưng điều họ trăm ngàn lần không ngờ đến là tại đây lại bắt gặp "chuyện tốt" của Đồ đại nhân cùng với một gã học sinh có vẻ Long Dương với quần áo lộn xộn, dấu vết xanh tím trên mình, đã vậy gã Long Dương kia nhìn thấy bọn họ tiến vào vẫn giữ được vẻ trấn tĩnh, sửa sang lại quần áo, còn phiêu họ một ánh mắt "Thấu Hiểu" làm bọn học sinh tức đến té khói, cũng không đợi Đồ Tư Lâm giải thích ồ ạt phất tay áo đi về.Chuyện này liền lập tức bị truyền ra ngoài, hôm đó lại có nhiều người chứng kiến nên thập phần tin cậy, càng truyền càng lan rộng, thậm chí trước kia Đồ Tư Lâm có thiện ý giúp đỡ học sinh đều bị xem thành một loại dụ dỗ, rắp tâm bất lương, ý đồ đen tối.

Danh dự Đồ Tư Lâm xuống dốc không phanh, bị chúng học sinh phỉ nhổ. Trong kinh thành không biết ai truyền ra, thế nhưng lại liên tưởng đến thế lực Đồ gia sâu rộng hiện giờ cùng với hành vi ngang nhiên dụ dỗ học sinh của Đồ Tư Lâm.Ai cũng biết các học sinh tham gia khoa cử, nếu sau này đỗ đạt chẳng phải là giữ chức quan quan trọng triều, cũng là trụ cột Tống Quốc mà cố tình Đồ Tư Lâm lại có mưu đồ bất chính chẳng phải là muốn hủy hoại nhân tài ư? Nếu như vậy thì Đồ Gia có mưu đồ gì thì chẳng phải kẻ ngu ngốc nghĩ cũng hiểu!

Cái gì mà ba người thành một cái chợ, những người đó nói năng sinh động, dẫn chứng cụ thể, suy luận sâu sa càng nói càng cảm thấy như mình tìm được chân tướng vô cùng phấn khích. Trên triều đình Đồ Tư Lâm rõ ràng cảm giác ánh mắt các quan viên khác nhìn hắn không đúng, sôi nổi tránh hắn như rắn rết,dù Đồ Tư Lâm giải thích thế nào cũng vô dụng. Các quan viên muốn mượn lực Đồ Gia cũng thu liễm lại, cẩn thận suy xét, còn vây cánh dưới trướng Du- Đồ thì lo sợ, bất an bắt đầu rục rịch.

Đồ Tư Lâm hắn cảm thấy trong lòng uất nghẹn không chỗ trút, chính là hắn thích nam phong chuyện này chỉ giữ trong lòng chưa bao giờ biểu hiện ra,ngay cả phụ thân và tỷ tỷ hắn cũng không biết được, càng huống chi xưa nay hắn làm việc luôn lý trí, cẩn thận tỉ mỉ.

Khách điếm Dương Quan là nơi hắn thường lui tới để bàn bạc công việc, thuận tiện phát tiết một chút dục vọng. Ngày hôm đó, Đồ Tư Lâm cảm thấy đầu óc mình mơ màng, hoàn toàn không nghe sai khiến, đúng vậy không thích hợp, quá bất thường! Những học sinh này sao lại tiến vào đây?Ánh mắt họ đều mang theo kinh sợ cùng kinh bỉ...Những người hắn an bài ở bên ngoài đâu, sao bọn họ vào được, bên ngoài cũng không có ai thông báo, hắn rõ ràng là đang bàn tính chuyện làm sao để người của Đồ gia lấy được chức Thông lĩnh cấm vệ quân, về sao về sao thế nào...

Đúng rồi là nam sủng hắn sủng ái nhất tới gặp hắn,nằm úp sau lưng hắn không ngừng kích thích và hôn hắn,lúc đó chỉ cảm thấy một cổ hỏa khí ở bụng dưới không ngừng bốc lên, hắn không cách nào nhịn được, lại đem chuyện trọng yếu quên đi,sau đó liền cùng nam sủng mây mưa thất thường một hồi lâu. Chỉ là không chỉ không tiêu hỏa,càng cùng nam sủng cá nước thân mật,hắn cảm thấy lửa nóng càng ngày càng đầy, vật phía dưới cũng liên tục ngẩng cao đầu đòi chiến tiếp,lửa nóng thiêu đốt đến không còn lý trí, trong mắt chỉ có nam sủng phía dưới, Đồ Tư Lâm bây giờ chỉ muốn cùng hắn...

Đoạn trí nhớ kia, tràn về linh tinh một từng chút một, đây rõ ràng là một cái bẫy mà hắn lại bất cẩn mắc phải!Là ai to gan ngay cả Đồ Gia mà cũng dám thiết kế!Chuyện này không những danh dự của hắn bị đánh mất,còn bị phụ thân hung hăng đánh một trận cả mình đây thương tích,quỳ ở từ đường cả đêm hứng chịu gió lạnh, đã vậy người xung quanh còn tránh hắn như ôn dịch.

Lần này tuy là không có lửa thì làm sao có khói nhưng chuyện không có rõ ràng,Hoàng thượng nếu hạ lệnh xử phạt Đồ gia sẽ lấy hắn ra khai đao, nhưng hoàng thượng cũng không có biểu hiện gì làm cho Đồ Tư Lâm và Đồ gia lo sợ bất an, Hoàng thượng rốt cuộc có hay không để ý việc này a, chắc là để ý đi, dù sao việc này cũng ảnh hưởng tới khoa cử năm nay, Hoàng thượng làm sao không để ý đây, không chừng còn đang nghi ngờ Đồ gia có dị tâm nữa!

Đồ Tư Lâm phát lệnh phái người trấn áp tin đồn, thế nhưng tất cả điều vô dụng, tin đồn không những không tan biến mà còn bùng lên mạnh mẽ càng đồn càng nguy hiểm. Thời gian càng lâu, Đồ Tư Lâm càng cảm thấy ánh mắt hoàng thượng nhìn hắn càng bất thiện, mỗi ngày lên triều như lên pháp trường, mỗi lần trở về đều cảm thấy cả người đầy mồ hôi lạnh căng thẳng, nếu không phải thể chất hắn vốn tốt, thật hoài nghi hắn bị hôn mê nâng trở lại.

Đến khi hắn cảm thấy mình hết chịu nổi rồi, cuối cùng hoàng thường hạ lệnh phạt hắn 3 năm bổng lộc vì tội thanh danh không tốt, đồng thời cũng cho hắn về nhà đóng cửa một năm tu tâm dưỡng tính, chức quan của hắn tạm thời giao cho người khác quản lý. Đồ Tư Lâm nghe xong mặt xám như tro tàn,vì quá kích động mà té xỉu ngay trên đại điện, phải kêu người khiên về Đồ phủ.Thế lực Đồ- Du qua trận này cũng bị đả kích nghiêm trọng, hành động không còn phô trương như lúc trước, cẩn thận hành sự, lửa giận của hoàng thượng vẫn còn đó chưa tiêu hết đâu!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play