Tống Quốc năm 15, khâm sai cứu tế Ngân Bình công chúa truyền lệnh, huyện lênh huyện Sơn Nam Lâm Tư Lợi táng tận lương tâm, phạm pháp ăn hối lộ, bỏ bê nhiệm vụ, tàn sát dân lành, tội nghiệt ngập trời, tội không thể tha, xử "thiếp gia quan", Mã sư gia đồng mưu xử "thiếp gia quan", Tú tài Lâm Tư Bạch trợ Trụ vi ngược, ức hiếp dân chúng, thân là kẻ dưới phạm thượng bề trên, ngạo mạn khinh thường quan sai, xử "thiếp gia quan". Tịch biên gia sản, gia quyến sung quân lưu đày.

Quan trường Sơn Nam khiếp sợ, từ trên xuống dưới nhất nhất nghe theo lệnh khâm sai, không dám cãi lời.

Bọn thương dân, con nhà giàu sau khi "nhận" 50 trượng của công chúa xong, cơ hồ không ai đứng dậy nổi, thậm chí có vài người bị thương nặng đã chết, mặc khác họ còn phải nộp phạt 1000 lượng bạc mỗi người cơ hồ vét sạch gia sản, một đám " mạnh vì gạo, bạo vì tiền" sau vụ này trở nên bần hàn, không ít dân chúng bị bọn họ ức hiếp trước kia nhận cơ hội trả thù , khắp nơi gây khó dễ làm cuộc sống của bọn họ vốn đã khó khăn càng thêm cực khổ....

Kiều Nhi sau khi giải được nỗi oan khuất xong cũng thỏa mãn đi đầu khai chuyển thế. Ngân Bình thương tiếc, cho người vớt xác nàng dưới giếng sâu lên an táng một phần mộ trang trọng. Trên mộ lặng lẽ đề thi:

"Cô vọng ngôn chi, cô thích chi

Đậu bằng, qua giá, vũ như ti

Liệu ưng yếm tác nhân gian ngữ

Ái thính thu phần quỷ xướng thi"

(Liêu trai đề từ)

--- ------ -------

Công tác cứu tế với sự chỉ đạo của Ngân Bình, bên cạnh có các quan viên chẩn tai có kinh nghiệm trợ giúp, bọn quan viên các cấp ở địa phương nhất nhất nghe theo dùng ý chí kiên cường và tinh thần mất ăn mất ngủ, ngay ngắn gọn gàng chấp hành.

Làm việc ở địa phương , không thể không có dân địa phương quen thuộc địa bàn giúp đỡ.

Tên tiểu tặc Lăng Hạo bắt được đêm đó, tên thật là Trần Đại Tam thật ra là một tú tài được học hành đàng hoàng vì gia cảnh sa sút, thiên tai ập tới đành buông bỏ kinh thư làm tiểu tặc trộm cắp, đối với tình hình Sơn Hà vô cùng rõ ràng, đầu óc thông minh, sẵn có mưu lược, là người tài giỏi. Sau khi được Lăng Hạo đề cử, Ngân Bình cũng coi trọng điểm này của hắn, dứt khoát thăng hắn làm tổng binh phụ trách chẩn tai, làm cấp dưới được An Quốc trực tiếp quản lý, nếu có biểu hiện tốt sẽ căn nhắc thăng chức sau.

Trần Đại Tam không cần nghĩ cũng hiểu.

Ở trong hắc ám cư nhiên gặp phải một cái quang minh

Chỉ cần dốc sức làm còn có cơ hội thăng tiến..

Vì thế hắn dốc sức làm việc, chăm chỉ hơn cả con trâu ngoài đồng, không sợ bẩn không sợ mệt, gần như cùng ăn cùng ở với nạn dân, nếu được làm quan chắc chắn sẽ là "thanh quan gương mẫu".Ổn định nạn dân, phát thông cáo rộng rãi, dựng liều phát cháo, lại còn mở kho thóc cứu tế.

Ngân Bình dần như vắt sạch tài sản của bọn thương dân, con nhà giàu ở trong vùng, cộng chung với số tài sản của Lâm Tư Lợi, Mã sư gia tịch thu được đem tất cả mua lương thực và đồ dùng cần thiết cho nạn dân giải quyết dứt điểm nạn đói, giúp người dân xây nhà, có chỗ ở ổn định.Công việc cứ thế càng ngày càng nhiều, ba người Ngân Bình, An Quốc, Lăng Hạo chia nhau chỉ đạo, giám sát làm việc hầu như không còn thời gian nghỉ ngơi, quên ăn, quên ngủ mới đẩy lùi được tình trạng khó khăn dần đi vào ổn định...

Thực hiện công tác phòng ngừa dịch bệnh, tình hình thiên tai qua đi, chỉ cần phát hiện ra người chết, mặc kệ có phải chết đuối hay không, tất cả điều hỏa táng.

Dân làng không muốn bỏ tập tục từ xưa,tụ tập làm ầm ĩ :"Lão gia nhà ta chết vì bệnh, phải nhập thổ vi an, nếu không ở trên trời sẽ không thể an lòng"

Trần Đại Tam giương đôi mắt đen kịt hỏi lại:" Có "Chiến Thần" tướng quân ở đây mà các ngươi cũng dám làm càn, có tin sau khi ôn dịch bùng nổ,ngài ấy có thể xích vài thôn mấy người lại đây, mang cả người sống lẫn chết đốt sạch sành sanh không?"

Tin! Không người không tin!

Tuy tin đồn dạo trước có lắng xuống và sửa sang thành một câu chuyện hoàn toàn khác sau cái chết của hai cha con Lâm Tư Lợi .Nhưng An Quốc làm người lạnh lùng, đối với vài người có mưu đồ bất chính chống đối, gây rối trong quá trình chẩn tai cũng thẳng tay trừng trị vô cùng tàn nhẫn,cũng không có mấy kẻ còn sống nguyên vẹn trở ra.Chuyện này để lại bóng ma to lớn trong lòng người dân .

Trăm miệng truyền nhau, sự thật nói chung có vẻ lệch khỏi quỷ đạo...

Truyền thuyết về An Quốc tướng quân giết người không thấy máu đã sâu sắc đi vào lòng dân.

Dân chúng Sơn Hà kính nể hành động vì dân trừ bạo của An Quốc, cũng sợ hãi thủ đoạn tàn nhẫn của hắn, nơi hắn đi qua, côn đồ hung hãn cũng ngoan ngoãn cúi đầu, cải tà quy chánh, không dám làm loạn, sợ vô tình đụng phải vảy ngược của hắn sẽ bị tha đi bẻ xương.

Đang lúc dân làng còn đang do dự, thì một âm thanh lạnh lùng vang lên:

"Có chuyện gì vậy???"

An Quốc không biết lúc nào xuất hiện ,khuôn mặt lạnh băng không biểu tình hỏi.

Trong nháy mắt, dân chúng đang tụ tập giải tán không còn một mảng, vài người lúc nãy còn ý kiến lúc này lại nhu thuận, ngoan ngoãn chủ động y theo lời Trần Đại Tam mà làm.

An Quốc"...." ????

Trần Đại Tam thấy tình hình này càng kiên định dùng "uy danh" của tướng quân mà làm việc, một đường thuận lợi... :-D

Trật tự cứu tế ở Sơn Nam từ đầu đến cuối tốt xưa nay chưa từng có.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play