Ba cái đầu nhanh nhạy nhất lập tức quay về chỗ có tiếng thét và tất nhiên họ đã có lý do cho sự nhanh nhạy đó.
Sau đó, cảnh vệ nhanh chóng bao vây phòng vũ hội.
“Đúng là anh ta… bị giết rồi!” Diệp Băng kéo người phụ nữ hoảng sợ kia lại phía sau đám cảnh vể, sau đó mới từ tốn đến kiểm tra. “Tên này nhanh gọn thật!”
“Tôi nghĩ là… cô gái này nhanh gọn thật thì đúng hơn.” Lăng Tranh nhìn anh chàng đáng thương.
“Thật đáng tiếc!” Diệp Băng cũng ồ lên. “Người đẹp thế này mà đến lúc chết vẫn phải nằm dưới gầm bàn! Kiếp trước anh ta là con chó hả?”
“Đồ ngốc này!” Hình thiên nãy giờ im lặng cũng hải bức tức cốc vào đầu Diệp Băng.
Tí quên, cô là “người đã có chồng”!
“Nguyên soái, thị trưởng, ngài xem. Tên này lộ liễu quá!”
“Sẽ giết: Hoãn Nhân…. Sở thích: Ăn đùi gà… Ba làm: Giám đốc… Mẹ làm: Bác sĩ…..” Lăng Tranh cầm tờ giấy lên đọc, khuôn mặt trở nên vô cùng khó coi.
“Mấy cái này thì có liên quan gì?” Diệp Băng hiếu kì liếc nhìn vào “thứ” kì lạ hung thủ để lại. “Tên này muốn nổi tiếng quá rồi à?"
“Lâm Phong” Có tiếng phụ nũ hét lên một lần nữa.
Đội trưởng đội cảnh vệ phân bậc 1 Hạ Lâm Phong lập tức có thêm một phiền nhiễu mới- Trương Thiệu Hoa.
“Thiệu Hoa, em đến đây làm gì?” Hạ Lâm Phong tìm mọi cách đẩy “điệp viên 502” Trương Thiệu Hoa ra khỏi người.
“Người ta nhớ anh mà!”
Trong khi hai “nhân tình bận theo tình nhân” mãi mê “trò chuyện” lớn tiếng, có hai kẻ kì lạ đã lén lút chuồn đi từ lúc nào
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT