Penn trên đường về mua báo mấy ngày nay, trên báo không có tiêu đề lời nguyền của Pharaoh kinh dị, ngược lại có phần trống rỗng, y lướt mắt, ánh mắt đột ngột dừng trên một bản tin chỉ chiếm một góc nhỏ.
[Chó sói Ai Cập gần như tuyệt chủng xuất hiện?]
Y ngồi trong xe cẩn thận đọc nội dung: Toàn bộ mấy chục con dê của một hộ dân sống ở bờ tây sông Nile, gần Thung lũng các vị vua bị ăn sạch trong một đêm, dấu răng trên phần thân thể sót lại được cho là của một loài vật họ chó, theo lời nhân chứng, từng thấy có loài thú từa tựa chó sói ẩn hiện trong khe núi.
Penn sờ sờ cằm có chút suy tư, chó sói Ai Cập hiện tại đã không còn hoang dại, mà bầy sói có thể ăn sạch mấy chục con dê trong một đêm như vậy, số lượng hẳn là không ít. Ngày đưa tin vừa khéo là ngày Chesil tìm được bùa hộ mệnh, “chó sói Ai Cập” lại làm y liên tưởng đến chuyện sói được coi là nguyên hình của thần sói Anubis, sứ giả của cái chết mấy ngàn năm trước. Những thứ trùng hợp đó có lẽ chỉ là ngẫu nhiên? Đối với sự vật khả nghi xuất hiện hiện tại, Penn cũng nhịn không được hoài nghi.
Penn khởi động ô tô, chạy về phía di chỉ thành Amana, y không muốn trở về, Penn cũng không biết tại sao lại có cảm xúc muốn tránh né, có lẽ do bóng dáng Chesil cùng Raymond rời đi lúc cuối quá mức ái muội? Y hiện tại cần đi tìm một nơi để bình ổn lại tâm hồn.
Ngày hôm sau, ngay lúc Penn trở về nhà, một vị khách bất ngờ cũng lập tức tiến đến.
Raymond nhịn không được kinh ngạc vì Hawass viếng thăm, dù sao họ trước kia cũng đã giao hẹn phải tận lực giảm bớt gặp mặt, mỗi lần muốn gặp ông lão này, y cũng không tránh được một phen bôn ba qua lại. Lần này lão chủ động đến thăm chẳng lẽ là có chuyện gì quan trọng?
Raymond động tác cứng ngắc nghênh đón ông lão, dưới ánh nhìn chăm chăm không rõ ý của Penn, nhịn không được có chút xấu hổ. Y lắc lắc đầu quăng tạp niệm qua một bên, tập trung tất cả lực chú ý vào nội dung lời nói ông lão.
“ Ngài là nói… Bị cướp trên đường?” Raymond mở to mắt.
“Ừ, bất quá cũng may sớm đã có chuẩn bị, xe chứa cổ vật đi con đường khác.” Hawass nghiêm túc giải thích chuyện xảy ra mấy ngày nay, đội khai quật hiệp hội cử đi hôm kia tiến vào di tích vận chuyển cổ vật trở về, trên đường lọt vào ổ phục kích của phần tử vũ trang. Có thể làm ra chuyện trắng trợn thế này trên địa bàn Ai Cập, ngoại trừ bọn muốn đầu cơ trục lợi cổ vật, e rằng không có người khác. Hazz, gần đây Luxor cũng không yên ổn.”
Hiểu được ý Hawass chính là “lời nguyền của Pharaoh”, Raymond nhịn không được quay đầu lại nhìn Chesil, không biết có nên nói việc kia với ông lão hay không. Chesil có thể miễn cưỡng hiểu được cuộc đối thoại của họ, lắc đầu tỏ ý.
“ Còn một việc nữa, người đàn ông qua lại với nước ngoài đã chết ở phòng khám, ta cảm thấy đây là một cơ hội tốt.”
“ Là sao ạ?”
“ Người chết trong sự kiện tử vong thần bí liên tiếp gần đây, có không ít kẻ là dân buôn lậu cổ vật nổi danh.” Hawass bất đắc dĩ cười nói, không biết nên nói đây là chuyện tốt hay chuyện xấu. Lão hy vọng Raymond thử tiếp xúc với đường dây buôn lậu kia, không có “con chó trông cửa” đó có lẽ có thể dễ dàng tiếp xúc với thành viên quan trọng bên trong.
“ Đây không thành vấn đề.” Raymond không chút do dự gật đầu đáp ứng. Y từng đáp ứng Hawass phải đem hết toàn lực hỗ trợ.
Hawass vỗ vỗ bả vai Raymond, từ trong túi bên người lấy ra một cái hộp hình vuông giao cho y, nói. “Dùng cái này làm nước cờ đầu.”
Raymond có chút khó hiểu mở hộp ra, bên trong là một bộ vật phẩm trang sức hoàng kim xa hoa, trên vàng ròng lóa mắt có nạm đá quý tinh xảo, kỹ thuật gia công cổ xưa cùng phương thức sắp xếp này, vật phẩm trang sức hiện đại không thể sánh bằng.
“ Đây là?” Raymond cuống quít từ trong túi lấy khăn tay ra cẩn thận cầm lấy vòng tay kỹ lưỡng xem xét. Chesil kề sát lại cũng nhịn không được lộ ra vẻ giật mình, đây xem như ý thần sao? Lại ở mấy ngàn năm sau thấy được vật phẩm trang sức mình chế tác! Vẻ mặt hắn khiến Raymond chú ý, hai người nhìn nhau, Raymond cũng đại khái hiểu ra lý do Chesil giật mình.
[ Đây là ngươi chế tác?] Penn đi đến phía sau Chesil, nhìn vật trong hộp.
[ Ừ, ta đã chế tác một bộ trang sức cho Pharaoh.]
“ Hawass, nguồn gốc trang sức này là?” Penn quay đầu nhìn ông lão, hỏi thay Chesil.
“ Nghe nói hồi thế kỷ trước, lăng mộ Ramesses I bị trộm, đáng tiếc chúng ta đến bây giờ vẫn chưa tìm ra cửa vào lăng mộ. Bộ trang sức này là thứ được khai quật từ lăng mộ Seti I (con trai Ramesses I), từ tên Pharaoh khắc trên đó có thể xác định là thuộc về Ramesses I, giá trị của nó hiện giờ rất khó tính ra, đúng rồi.” Hawass lại lấy một tờ giấy từ trong túi đưa cho Raymond, bên trên viết những câu tựa như thánh ca Ai Cập cổ.
“ Cái này là một chương trên giấy Papyrus cậu đưa cho ta, vì nội dung không liên tiếp làm ta khổ não rất lâu, phiên dịch cũng hầu như trì trệ không tiến. Cho đến khi ta thấy được cái tên trên trang sức kia mới phát hiện nội dung này là độc lập —- nó ám chỉ vị trí lăng mộ Ramesses I.”
Lời Hawass làm Raymond trầm lặng không nói, trùng hợp liên tiếp này chẳng những không làm y hưng phấn, ngược lại có cảm giác sởn gai ốc, Ramesses I, cái tên này và cả lời nguyền kia liên tục đồng thời xuất hiện bên cạnh y, phảng phất như ở nơi y không nhìn thấy, vị Pharaoh không thể ngủ yên du đãng giữa thế gian đang lẳng lặng nhìn chăm chú vào y.
“Cháu sẽ thử xem! Nhưng thứ quý giá như vậy lại để ra ngoài, có được không?” Hiểu được Hawass là muốn để y lợi dụng thứ này lấy được sự tín nhiệm của đối phương, tiến vào bên trong đường dây, Raymond liếc Chesil vẻ mặt ảm đạm, nghĩ thầm có lẽ có thể mượn cái này đi tìm lăng mộ Ramesses I.
“ Hy sinh như vậy là đáng giá! Nhiệm vụ này rất nguy hiểm, Ray, cậu ngàn vạn lần phải cẩn thận!” Hawass lại dặn dò Raymond, sau đó liền đứng dậy rời đi, Raymond nhìn vật phẩm trang sức vô giá trong tay, sau khi trải qua hai lần phản bội, tín nhiệm của Hawass đối với y – một người ngoại quốc – làm y không khỏi có chút xót xa.
“ Lăng mộ Pharaoh.” Raymond thở một hơi cẩn thận đưa bản viết tay cho Chesil, thả chậm tốc độ nói chuyện. “Anh có muốn đi xem không?”
Câu hỏi này làm Chesil trầm lặng lắc đầu, nói không muốn là không thể, nhưng trước khi tìm được bùa về để Pharaoh ngủ yên, hắn cảm thấy mình không có tư cách đến.
“ Nếu đã đáp ứng Hawass, trước hết ngẫm lại kế hoạch tiếp theo đi!” Dù sao vẫn còn cách ngày trăng non khá lâu. Penn ngồi trở lại sô pha nhìn báo bị mình ném ở một bên, chuyện y phát hiện chắc không có gì quá lớn.