Hơn một tiếng sau Lê Hỏa mới đi ra khỏi Quỷ Thư Lâu, lúc này trên người của cậu có thêm hai cái ngọc giản ghi chép lại hai bí pháp ' âm hồn nhập binh pháp quyết ' và ' bản nguyên chân khí luyện binh pháp quyết '

' Âm hồn nhập binh pháp quyết “ là một loại bí thuật ghi chép lại cách để dung nhập âm hồn, Lệ quỷ vào một loại vũ khí từ đó sẽ làm biến đổi về chất của binh khí đó, mà nói đúng hơn là biến đổi chất liệu binh khí nghiêm về nguyên tố âm, ngoài ra do dung nhập âm hồn vào binh khí lên nó sẽ đề cao tỷ lệ thành công thông linh với vũ khí và thậm chí còn gia tăng tỷ lệ khai mở linh trí cho vũ khí tùy theo phẩm chất và cấp bậc âm hồn mà tác dụng lên vũ khí mạnh yếu khác nhau, nghe thì hay vậy thôi chứ cách này được ít người chọn lắm một phần là những người theo đường rèn thần bình rất ít, những người theo đuổi con đường rèn luyện thần binh thì đa phần là các kiếm tu, võ tu hay những vị tướng sĩ vô tình bước vào con đường tu tiên mà thôi, ( thần binh là thuật ngữ chung để chỉ những tu sĩ rèn luyện những thanh vũ khí bình thường lên thành những binh khí đặc biệt, có thể sánh ngang với linh khí, pháp bảo, thậm chí là đạo khí hay tiên khí,thần binh không có phân chia cấp độ mạnh yếu cụ thể, đa phần những cấp độ được phân chi ở thần binh chỉ là do các quyển pháp quyết tự đề ra mà thôi, lý do là vì tùy theo mỗi người rèn luyện mà từ vũ khí biến dạng ra những loại thần binh mạnh yếu, có công dụng và đặc điểm khác nhau không cái nào giống cái nào, nói chuẩn hơn là trên đời không có hai thanh thần binh giống nhau hoàn toàn lên không thể phân chia cấp bậc được cụ thể được) với lại chỉ có thể dung nhập một âm hồn vào một binh khí, nếu dung nhập âm hồn hạ phẩm thì gần như chả có một cái vị cả mực độ tăng trưởng là là hết sức nhỏ bé, mà muốn gia tăng nhiều thuộc tính âm cùng với khả năng tăng cao phần trăm thành công khi thông linh thì phải cần đến âm hồn cấp cao hoặc có phẩm chất cao, mà loại đó thì lại rất đắt mà có tiền chưa chắc đã mua được, chưa kể đến cách làm để nhập hồn vào binh cũng không hề đơn giản, chỉ cần đọc đến phần ghi cách dung hồn thôi cũng đủ làm cho đa phần các đệ tử biến sắc nhưng đối với Lê Hỏa thì đó chỉ là muỗi, với lại cậu còn có trong tay một con âm hồn thượng phẩm nữa cơ mà lo gì mà không luyện thành tài.

Ngoài ra Lê Hỏa cũng lựa thêm cho mình một quyển bí pháp ' bản nguyên chân khí luyện binh pháp quyết ' quyển này ghi chép lại cách dùng bản nguyên chân khí tẩy luyện lại binh khí, loại bỏ tạp chất, gia tăng sự cầu thông, lưu chuyển của chân khí trong binh khí, ai cũng biết trong binh khí đều có các tạp chất lạ ngăn cản sự lưu chuyển thông thuận của chân khí, để có thể khắc phục điều đó thì cách đơn giản nhất là ta gia tăng mức độ truyền tải của chân khí lên binh khí nhưng nếu làm như vậy thì một tu sĩ sẽ phải sử dụng nhiều chân khí để gia tăng sức mạnh của binh khí đó, nhưng nếu như binh khí bị loại bỏ tạp chất thì vận chuyển chân khí sẽ thông thuận hơn giảm được đáng kể lượng chân khí truyền vào, mà các tạp chất bị loại bỏ cũng làm gia tăng phẩm chất của vật liệu, ngoài ra dùng bản nguyên chân khí bồi dưỡng lâu ngày sẽ làm gia tăng phẩm chất và sinh ra biến chất ở vật liệu cho binh khí từ đó đẩy một vũ khí bình thường lên đường thành thần binh, sự biến chất này cũng tùy và công pháp của người luyện.

Thức chất thì nếu ai đã xác định chọn lựa vũ khí làm thần binh cho mình thì sẽ phải chọn một loại vật liệu tốt và được rèn luyện công phu, loại bỏ đa phần tạp chất thì mới xác định vũ khí đó làm thần binh, chính Lê Hỏa cũng vậy, cậu chọn thanh Huyết Hồn là do nó được làm bằng hắc âm thiết nổi tiếng với sự cứng rắn hơn các vật liệu cùng cấp với độ bền rất cao chịu tải được những vụ va chạm mạnh ở cường độ cao và dĩ nhiên loại vật liệu này cũng rât sắc bén, hắc âm thiết chỉ có thể khai thác được ở những chỗ có nồng độ âm nguyên khí cao nên tất cả đầu mang trong mình thuộc tính âm,, ngoài ra thanh đao cũng được rèn luyện rất là công phu, và dĩ nhiên thanh đao cũng đã được loại bỏ đa phần tạp chất.

Lý do Lê Hỏa chọn quyển ' bản nguyên chân khí luyện binh pháp quyết' hoàn toàn là do nó có thể gia tăng phẩm chất và sự biến chất của vật liệu.( bình thường một tu sĩ chỉ luyện cho mình một thần bình do việc luyện thần binh rất tốn công và tốn kém, chưa kể thời gian luyện thần binh gần như là cả đời lên đa phần tu sĩ chỉ luyện một mà luyện hai cũng chỉ là một bộ còn bảo luyện hai loại thần binh khác nhau thì khó lắm, mà hình như còn không có.)

Mà hai quyển này ngốn không ít điểm cống hiến của Lê Hỏa đâu, quyển ' âm hồn nhập binh pháp quyết ' là 1425 điểm cống hiến và quyển ' bản nguyên chân khí luyện binh pháp quyết ' cũng là 1275 điểm cống hiến, tổng tất cả là 2700 điểm cống hiến, có thể đối với đệ tử khác thì con số 2700 điểm cống hiến là một con số rất lớn, phải làm nhiện vụ tích trữ mấy tháng mới có được nhưng đối với Lê Hỏa cậu chả có khái niệm tiếc là gì với những con số đó vì Lê Hỏa có thể chắc chắn rằng là mình có thể đạt được thứ hạng cao trong cuộc thi ngoại môn sắp tới mà phẩn thưởng năm nào cũng chứa một lượng lớn điểm cống hiến.

Lê Hỏa nhanh chóng chạy về phòng của mình cậu phải bắt kịp thời gian tìm hiểu và thực hiện hai quyển pháp quyết này trước ngày thi ngoại môn, thời gian cũng gấp nắm rồi chỉ còn tầm một tháng nữa mà thôi, ngay khi vừa bước vào phòng, những tiếng động rất lớn từ sân sau truyền vào tai Lê Hỏa làm cho cậu phải nhíu mày, Lê Hỏa ra đằng sau xem thì chỉ thấy Mã Quỷ vẫn nằm im một góc tu luyện còn Man Thần thì lại làm một chuyện vất vả hơn nhiều, đó là đào hầm.

Man Thần đứng trước vách núi nó vung thanh đại đao chém liên tiếp vào vách núi làm cho những tiếng ' chạch chạch chạch... ' liên tiếp được vang lên, những vết chém được in sâu, liên tiếp được khắc họa lên vách núi chồng chéo lên nhau, những cú chém còn làm cho các mảnh đá bị rời ra chất thành đống bên dưới còn những viên đá nhỏ liên tiếp được bay ra tứ tung.

Lê Hỏa biết Man Thần đang làm gì, không phải là nó đang luyện đao mà là đang đào hầm, để ủ được rượu hầu nhi tửu chất lượng thì Man Thần cần phải ủ ở nơi tránh ánh nắng mặt trời mà đào hầm là phương pháp hữu hiệu và đơn giản nhất, Lê Hỏa cũng không phản đối gì chuyện này nhưng thật sự là nó quá ầm mà cậu lại cần một nơi yên tĩnh để tìm hiểu hai quyển pháp quyết kia, nơi này quá ầm Lê Hỏa không thể tập trung được.

Lê Hỏa cáu mày, cậu lấy ra một ít đan dược để gần chỗ Mã Quỷ đang nằm, cậu dặn hai đưa vài câu rồi liên đi.

Lê Hỏa tiến thẳng đến phòng của Thiên Hoàng, nơi đó đủ yên tĩnh để Lê Hỏa tĩnh tâm tìm hiểu hai loại pháp quyết.

Mặc dù nói là gần nhưng Lê Hỏa vẫn phải mất mười mấy phút để đi đến phòng của Thiên Hoàng, ở Âm Sơn phong các căn phòng không được kề sát gần nhau vì hai lý do, thứ nhất là vì đất quá rộng mà đệ tử thì lại ít lên không nhất thiết phải dựng phòng xát gần nhau làm gì cả, thích dựng chỗ nào thì xây chỗ đó, lý do thứ hai là để tránh làm phiên nhau, do mỗi đệ tử lại có những công pháp khác nhau, cách luyện khác nhau và thời gian tu luyện khác nhau lên vì để tránh chuyện thằng này đang ngủ thằng kia luyện công hay thằng kia đang tĩnh tâm thằng khác lại làm ồn gây ra khó chịu làm phiền đến người khác, để tránh điều đó thì lên dựng phòng ở những nơi xa xa nhau một chút cho nó an toàn, ở Quỷ Thần Tông không thiểu những chuyện các đệ tử mâu thuẩn với nhau thậm chí còn có vài vụ đánh nhau chỉ vì vài tiếng động lớn gây ồn cho người khác, may mà ở Âm Sơn phong lại chưa từng sảy ra điều đó.

Lúc mà Lê Hỏa đến phòng của Thiên Hoàng thì thằng nhóc này lại đang ở sân sau luyện trọng kiếm, ( tưởng tượng sân sau của Thiên Hoàng kha khá rống sân sau của Lê Hỏa ngoài việc không có cái giếng mà thay vào đó là một cái thác nhỏ chảy từ trên vách núi xuống tạo thành một cái ao nhỏ ở chỗ đó.) lúc này trên tay Thiên Hoàng lại là một thanh trọng kiếm khác, đó là môt thanh trọng kiếm ( tượng tượng thanh trọng kiếm có hình dáng giống với thanh Trảm Mã Đao của Bankotsu trong Inu Yasha ai không biết lên hỏi google nha) được đúc hoàn toàn bằng bạch ngân cường thiết thép, một loại vật liệu thuộc hàng tốt, ngang ngửa với hắc âm thiết, thanh kiếm nặng tổng cộng 4528 kg, được rèn bởi một đại sư nổi tiếng bậc nhất ở Xà Thành, tổng giá trị của thanh kiếm ( cả tiền vật liệu lẫn tiền đúc) là 4570 nguyên thạch, đây là món quà mà Lê Hỏa tặng cho Thiên Hoàng nhân dịp nó trở thành đệ tử ngoại môn nhưng mà nó có vẻ hơi quá sức với Thiên Hoàng, bây giờ nó đang phải rất vất vả để vung được thanh kiếm đó nhưng không sao, ít lâu nữa thì nó sẽ lại vung thanh kiếm như que gậy à. ( bây giờ Thiên Hoàng mới luyện được chút chân khí từ ' ngưng khí quyết, luyện thể mới lên được cốt thép ít lâu cộng thêm cả huyết mạch thì chầy lắm lên được 6000 kg nâng được thanh kiếm nặng 4500 kg đã là may.)

Thực ra thì Lê Hỏa đã có ý hướng Thiên Hoàng đi theo con đường rèn thần binh, đây không phải là do Lê Hỏa rèn thần binh mà bắt đệ tử phải đi theo, đây hoàn toàn là do Lê Hỏa muốn nó đi con đường tốt nhất phù hợp nhất, sau một thời gian dài quan sát Lê Hỏa mới xác định hướng đi này cho Thiên Hoàng qua hai lý do.

Lý do thứ nhất Thiên Hoàng là một luyện thể sĩ, bình thường một luyện thể sĩ sử dụng pháp khí sẽ không thể bằng một tu sĩ do họ không hề chú tâm vào luyện khí từ đó dẫn đến lượng chấn khí ít, chân khí không tinh thuần..., do các luyện thể sĩ không thể phát huy ra uy lức lớn của pháp khí, chưa kể lại còn tốn chân khí hơn nhiều tu sĩ khi sử dụng pháp khi nên các luyện thể sĩ đều sẽ luyện võ công ( những võ công này thực chất là những pháp thuật được sáng tạo ra gần như là dành riêng cho luyện thể sĩ) đến tận cùng để phát huy ra được toàn bộ sức mạnh khủng bố thân thể của mình những luyện thể sĩ này được gọi là một võ tu, hoặc họ sẽ rèn ra những thanh thần binh lớn mạnh để có thể phối hợp với cơ thể của họ một cách hoàn mĩ nhất luyện thể sĩ này được gọi là một binh tu. ( đây chỉ là một vài nhanh của luyện thể sĩ, về sau tác giả sẽ kể thêm một số khác.)

Lý do thứ hai là Thiên Hoàng là một thiên tài về luyện kiếm thuật ( trọng kiếm) Lê Hỏa có thể thấy được nó phát triển kiếm thuật nhanh như thế nào qua từng ngày, đến cả Lê Hỏa còn phải công nhận mình luyện đao không nhanh bằng nó.

Lê Hỏa đã dạy cho Thiên Hoàng phương pháp huyết tế binh khí để nó có thể liên kết cùng binh khí từ đó đặt nền móng cho con đường rèn thần binh, cậu cũng đã chỉ ra cho Thiên Hoàng những điểm tốt khi nó theo con đường rèn thần binh nhưng quyết định vẫn là ở nó, Lê Hỏa không thể ép buộc nó được, mà từ giờ trở đi Thiên Hoàng phải tự bước đi một mình

Lê Hỏa đã nói trước với nó là cậu không thể giảng dạy nhiều và cung cấp đan dược khi nó vào được ngoại môn vì Lê Hỏa còn chưa lo xong cho mình thì dạy cho ai, với lại cậu cũng không có đủ tiền để đỡ cho nó tu luyện, nhưng Lê Hỏa vẫn sẽ làm tròn nghĩa vụ của một người thầy, mỗi tháng cậu sẽ bỏ ra vài ngày để chỉ dạy, đánh giá về mức độ tu luyện của Thiên Hoàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play