Thầy Phương chẳng tốt tí nào, không có giúp mình mắng Tiểu Hoa, còn nói chữ mình xấu, rõ ràng là lỗi của Tiểu Hoa, mình không thèm để ý đến bạn ấy nữa.
Hôm nay thầy Phương lạ lắm, buổi sáng lúc mình bước vào phòng học, thầy nhìn mình cười hắc hắc, lúc vào học thầy gọi mình trả lời câu hỏi, mình không trả lời được thầy cũng cười hắc hắc, đây là muốn phạt mình sao. Mình có xem trên TV thấy mấy lão hán jian [hán gian] cũng cười hắc hắc như vậy, baba nói cái này gọi là cười jian [cười nham hiểm]. Nhưng mà sao thầy Phương thường xuyên nhìn mình mà cười jian nhỉ?
Baba con đi công tác về rồi, còn mang một chiếc máy bay về cho mình, thật đẹp a! Mình đem qua khoe với A Hoa nhà bên cạnh, nhưng mà nhỏ nói búp bê vải của nhỏ mới đẹp. Búp bê vải chơi có cái gì vui chứ, chả đẹp chút nào, A Hoa thật ngốc. Mình nói cho baba biết là có nhận một sư phụ trong trò chơi, còn cùng một ca ca kết hôn nữa, baba hắc hắc cười jian, nói thứ bảy và chủ nhật mình không được chơi trò chơi, nếu không sẽ tịch thu máy bay của mình, baba thật xấu.
Buổi tối mình muốn mang máy bay lên giường ngủ cùng.
Lời phê của giáo viên:
Ừ, thầy cũng muốn tịch thu máy bay của con, sáng mai mang theo đi. Còn nữa, thầy cười là cười sáng lạn. Về nhà chép pinyin “Sáng lạn” mười lần mai nộp cho thầy.
Giang Thiên Dự về đến nhà thì đã 10 giờ sáng, mệt mỏi vì thời gian ngồi máy bay lâu cùng với việc lệch múi giờ làm cho anh vừa dính vào giường đã chìm sâu vào giấc ngủ. Lần thứ hai mở mắt ra, đã là buổi chiều 3 giờ, ngoài phòng khách im ắng, xem ra nhóc con kia đã chạy ra ngoài chơi rồi.
Rửa mặt cho tỉnh táo rồi mở tủ lạnh lấy ra một lon đồ uống dinh dưỡng, Giang Thiên Dự vừa uống vừa mở máy tính ở thư phòng, click đúp vào biểu tưởng quen thuộc, sau một khắc bên tai liền truyền tới đoạn nhạc cổ phong Thục Lạn Vu Tâm. Vừa đưa tay nhập ID acc của mình, anh dừng tay lại, xóa đi, lần nữa nhập vào cái ID khác, đăng nhập vào, một cô gái mặc trang phục tân nương đỏ thẫm thướt tha đứng trên đường lớn Lạc Dương, trên đầu đính dòng chữ lớn “Thùy gia lam nhan Nương tử”.
[Nói thầm] [hồ ly tu thành tinh] nói với các hạ: Nè, đồ đệ ngốc, đem con đi luyện cấp, vào đội.
Giang Thiên Dự ngẩn người, tiếp nhận lời mời tổ đội, tiến vào, bất ngờ phát hiện đội ngũ đầy, một đám người trước đây đã gặp, đều là những nhân vật quen thuộc.
[Đội ngũ] [thu vũ]: Tiểu tân nương tử tới a, mau tới Cổ Mộ, cho em ngồi máy bay.
Giang Thiên Dự bắt chước theo cái giọng điệu nổi da gà của cậu nhóc con.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Đồ đệ, đứng ở Lạc Dương đừng nhúc nhích, để sư phụ về mang con đi.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Thu vũ, đưa đội trưởng cho tớ.
[Đội ngũ] [thu vũ]: Hồ ly cậu nhanh lên nha, tớ còn hơn 4 điểm giá trị thiện ác mới đủ, tối hôm qua suýt chút nữa là chui vào nhà giam. (*)
(*)Giá thị thiện ác: có đc khi pt hảo hữu hơn kém 10 lv đi đánh quái, mình phải là đội trưởng. Có thể dùng để đổi exp, một số item, hoặc tẩy sát khí ( 1 điểm sát khi = 1000 điểm thiện ác ).
Hồ ly tu thành tinh dùng định vị phù (*) lập tức trở về Lạc Dương, chậm mất nửa nhịp đội ngũ mới chợt nhớ tới….
(*)Định vị phù: khi sử dụng sẽ lập tức trở về vị trí đã được định vị trước trong thành.
[Đội ngũ] [mễ lạp lạp]: *gào thét thảm thiết* !! Hồ ly là Nga My !! Không có Nga My chúng ta phải làm sao….
[Đội ngũ] [tạp mị]: Bạn hiền thân mến, đừng dẫn về nhiều như vậy !!!!!
[Đội ngũ] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: …. Tớ cái gì cũng không nhìn thấy.
[Đội ngũ] [thu vũ]: Chị em, mạnh mẽ lên !! Hồ ly mau quất mông con phượng hoàng của cậu cho nó bay nhanh lên đi.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Đột nhiên, tớ lại muốn đi uống một chén trà ăn một bữa cơm tắm táp một phát ~
Vì vậy, cả đội ngũ cùng nhau kêu gào thảm thiết: Đại nhân con sai rồi! Ngài mau tới cứu cứu tiểu nhân đi !!
Giang Thiên Dự đổ mồ hôi, cái đội ngũ này thật quá ầm ĩ đi, ngoại trừ Nga My Hồ ly, nhìn lướt qua cũng biết là dạng không thể chọc vào. Dám tiếp nhận lời khiêu chiến của Quỳ xuống gọi nữ vương, Giang Thiên Dự thật sự rất khâm phục, phải biết rằng cô em này của hắn trong server rất nổi danh thích hành hạ người, những người cùng nhỏ pk nếu không phải bị nhỏ trực tiếp tàn bạo chém tới chết, thì là bị nhỏ liên tục Kim Thiền Thoát Xác [kỹ năng ẩn thân của Thiên Sơn] mà tức đến chết.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Phát ngốc cái gì, nhanh đi lĩnh song [x2 exp].
[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Dạ, lĩnh bao lâu
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Ô, hôm nay tốc độ đánh chữ nhanh hơn rất nhiều, hiếm thấy nha. Trước tiên cứ lĩnh 1 giờ đi.
Giang Thiên Dự tiếp tục đổ mồ hôi, anh quên mất hiện tại anh đang là “Tiêu tiêu vũ hiết”, một người mà ngay cả máy vi tính cũng không biết dùng, một người chơi mới. Cho nên anh im lặng mà chạy đi lĩnh song 1 giờ, rồi cũng không nói tiếng nào dừng lại đến sau cái mông đỏ thẫm của con chim Hồ ly đang cưỡi.
Tới nơi, cân nhắc cấp độ của Tiêu tiêu vũ hiết, nhóm quyết định từ Cổ Mộ tầng 3 chuyển đến tầng 1. Tầng 1 đều là những quái khoảng cấp 50, tuy cấp thấp nhưng đều thuộc loại da dày khó đánh, nhưng mà đối với nhóm Hồ ly mà nói, chỉ là case nhỏ, dù sao ai cũng hơn 80, 90, mấy con quái này đánh cũng chỉ xem như gãi ngứa.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Ai còn thiếu điểm thiện ác.
[Đội ngũ] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: Tại hạ ~
Chuyển đội trưởng xong, Hồ ly đem Tiêu tiêu vũ hiết đến một góc tương đối an toàn, tiếp theo tăng máu thêm buff cho đội ngũ. Cổ Mộ đối với Giang Thiện Dự mà nói là một ký ức xa xôi nhưng cũng không xa lạ, khi anh 50 thì đã đơn độc đến nơi đây, cơ bản cả chín tầng đều đặt chân tới, cũng không ít lần đánh Boss, đương nhiên giết người phóng hỏa lại càng không thể thiếu. Nhưng mà lâu lâu hưởng thụ cái tư vị được người khác leech [kéo lv], anh cũng vui vẻ thả lỏng. Đem thân ảnh nhỏ nhắn đỏ thẫm đến một góc ngồi xuống, Giang Thiên Dự mở trình duyệt IE, kiểm tra tình hình thị trường chứng khoán trong ngày.
“Chiết tiệt!” Phương Hãn hung hăn dối diện máy tính thốt ra hai chữ, nắm con chuột nhanh tay di động theo mục tiêu, tay còn lại cạch cạch khua loạn trên bàn phím.
[Lân cận] [hồ ly tu thành tinh]: Mấy người có ý gì đây, không thấy là chúng tôi tới trước sao?
Đội của Phương Hãn chiếm giữ vị trí đánh quái tốt nhất ở tầng 1, khi Thiếu Lâm Thu vũ lure quái về, không biết từ đâu chui ra mấy người đột nhiên thả vài kỹ năng quần công, đàn tiểu quái cấp 50 trong nháy mắt biến mất, kinh nghiệm đều bị người khác đoạt mất.
[Lân cận] [thiên biên nhất chi hoa]: Ơ, có người à? Sao tao không thấy a.
Nói xong lure đám tiểu quái mới ra, soạt soạt hai cái giải quyết sạch sẽ.
[Lân cận] [vô vũ mộc mục hương]: Tớ cũng không thấy, chỉ thấy một đoàn quái ở bên cạnh, ngứa ngáy tay chân nên hốt hết rồi, sảng khoái a ~
[Lân cận] [thị huyết kim]: Tụi mày nói nhiều thế làm gì, nói trắng ra cho bọn mày biết là tao muốn chỗ này được không.
[Lân cận] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: Bọn mày một đám cẩu phóng P [đánh rắm >.<] !! [Lân cận] [mễ lạp lạp]: Buồn nôn, nói chuyện có đạo lý chút đi! [Lân cận] [thu vũ]: Không biết xấu hổ, chưa thấy qua bọn nào không biết xấu hổ như thế !! [Lân cận] [tạp mị]: Không có đạo đức, chưa thấy qua bọn nào không có đạo đức như thế !! [Lân cận] [hồ ly tu thành tinh]: Mấy người không được phép rời khỏi đây. Lai giả bất thiện (*), đám con gái tức giận cùng đối phương chửi nhau. Nhưng Phương Hãn cùng họ không giống nhau, cậu tuy rằng chơi nhân yêu, nhưng thích pk, thích đánh nhau là bản tính không đổi của bọn con trai, dùng miệng không được thì xài nắm đấm giải quyết. Huống hồ, game online luôn là cái kiểu cá lớn nuốt cá bé, không có thực lực thì cũng đừng lý sự vô ích. Trước mắt là ba tên đẳng cấp trên 90, cũng không leech acc cấp thấp nào, rõ ràng là nhàm chán đi Cổ Mộ giết người mà. Cho nên, Phương Hãn lúc này không thèm mở miệng mà đã định bụng dùng vũ lực giải quyết. (*)Nguyên văn ‘Thiện giả bất lai, lai giả bất thiện’ tạm dịch ‘Người tốt không đến, người đến chẳng tốt lành gì’.
[Lân cận] [thiên biên nhất chi hoa]: Thôi, bọn mày ra chỗ khác đi, tao thực sự không muốn động thủ giết người lắm.
[Lân cận] [thị huyết kim]: Ê, ê, tao nói, bọn mình có ba người thôi a.
[Lân cận] [vô vũ mộc mục hương]: Dư sức giết bọn chúng rồi ~ [Đội ngũ] [thu vũ]: Hồ ly, đánh hay không? [Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Chắc chắn đánh, người khác cũng đã theo lên đây rồi, sao lại có thể không đánh.
[Đội ngũ] [thưởng tu thưởng cây hoa cúc]: Mài đao soàn soạt hướng chó dữ, thà rằng chết trận, không thể cúi đầu! [Đội ngũ] [mễ lạp lạp]: ^_^ Cây hoa cúc cậu thật nhiệt huyết ~ [Đội ngũ] [tạp mị]: Tớ mới chơi lại mà đã gặp bọn thiếu giáo dục này rồi, cưng ơi, chúng ta cùng nhau SM bọn chúng đi ~~ [SM: google-sama nha] [Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Tiêu Tiêu, con về trước đi, cho con cái định vi phù, về Lạc Dương đi. Phương Hãn hướng Tiêu tiêu vũ hiết gửi một yêu cầu giao dịch, nhưng qua một hồi lâu vẫn chưa thấy phản ứng. Khỉ, cái tên ngu ngốc này, cậu thấp giọng nguyền rủa, chắc là du hồn vào cõi tiên chết ở đó rồi, hôm nào nhất định phải dạy dỗ lại đàng hoàng mới được.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Mặc kệ đi, cùng lắm nếu đồ đệ ngốc chết sư phụ sẽ trả thù cho con. Đám ba người cướp quái trước mắt không thấy bọn họ có phản ứng gì, lôi một đám quái khác lại, hết sức kiêu ngạo “hát hát ha ha” chém dưa thái rau trước mặt bọn họ. Đợi lúc đám quái vừa chết, Phương Hãn thấy cơ hội, thay đổi hình thức chiến đấu đồng thời quăng một cái Nguyệt Lạc Tây Sơn [kỹ năng debuff của Nga My], toàn đội nghe được lệnh “oa oa” xông lên, đánh cho mấy tên khốn kia hoa cả mắt. Nhưng đối phương hiển nhiên cũng không ngồi không, huống hồ ở đây không phải lôi đài, hai bên đều mang theo bảo bảo PK, trong lúc nhất thời, kỹ năng hoành tráng và hiệu ứng âm thanh liên tiếp vang lên.
[Đội ngũ] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: Báo cáo đội trưởng, Tiêu Dao Cây hoa cúc đã vong trận. Vì ngay từ đầu đã bị vây đánh nên Phương Hãn không rảnh bận tâm đến máu của người khác, Cây hoa cúc bất hạnh nằm xuống. Không kịp đánh chữ, cậu lần thứ hai thả một cái Nguyệt Lạc khiến cho ba người rơi vào trạng thái mù, rồi thối lui về hậu phương thêm máu cho bang đội. Lúc hỗn chiến, không ai chú ý tới Tiêu tiêu vũ hiết ngồi trong góc đã bay về thành từ lúc nào. Giang Thiên Dự xem qua tình hình chứng khoán xong, nhận một cú điện thoại của thư ký, chờ anh nói chuyện xong quay lại máy tính, trong game đã đánh thành một trận. Anh chuyển qua kênh tán gẫu lân cận, nhìn đoạn đối thoại trước đó. Nhanh chóng mở thêm một cửa sổ đăng nhập vào acc của mình.
[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Nhất chi hoa, Hương, Thị huyết, trở về ngay cho anh! [Bang hội] [thiên biên nhất chi hoa]: Em đang bận giết người! [Bang hội] [vô vũ mộc mục hương]: Cái con Nga My kia thật khó chơi.
[Bang hội] [thị huyết kim]: Hương, thêm máu.
[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Chết tiệt, có trở về hay không! [Bang hội] [vô vũ mộc mục hương]: Lão đại bọn em sắp xong rồi ~~ [Bang hội] Chủ lực của bổn bang [thị huyết kim] đã bị [hồ ly tu thành tinh] của bang [Khuynh thành ` Mỹ nhân cốc] sát hại, thật khiến người ta nổi giận.
[Bang hội] [thị huyết kim]: Hương, cậu đang làm gì vậy! Chết tiệt, chút nữa làm làm thịt được Nga My rồi.
[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Chết tiệt, mấy đứa không thấy đó là sư phụ và người nhà của lão bà Lam nhan sao.
[Bang hội] Chủ lực của bổn bang [thiên biên nhất chi hoa] đã bị [hồ ly tu thành tinh] của bang [Khuynh thành ` Mỹ nhân cốc] sát hại, thật khiến người ta nổi giận.
[Bang hội] [thiên biên nhất chi hoa]: Cái con quỷ đó quả thật rất lợi hại, em cùng Thị huyết vây đánh mà nó đều chạy thoát. Ạch, sư phụ của lão bà Lam nhan ?? Tên nhóc Lam nhan lấy lão bà khi nào vậy ?? [Bang hội] [thùy gia lam nhan]: Cái gì, ai ăn hiếp lão bà em ??? Thùy gia lam nhan vừa login đã thấy câu nói của Giang Thiên Mộ Vũ, lập tức hỏi. Nói xong thấy Tiêu tiêu vũ hiết đang online, cậu liền gửi thư riêng qua “Lão bà, em ở đâu, Nhất chi hoa bọn họ ăn hiếp em ??” Giang Thiên Mộ Vũ bên này thấy ô tin tức Tiêu tiêu vũ hiết nhấp nháy, mở ra thì là của Thùy gia lam nhan, tắt đi, trực tiếp logout. Tiêu tiêu vũ hiết logout, Thùy gia lam nhan lập tức chú ý. Tuy rằng lão bà này cưới cũng chỉ để làm tấm mộc, nhưng nói thế nào thì người ta cũng gã cho cậu, sao có thể để người ngoài leo lên đầu cậu ức hiếp nhỏ cơ chứ. Lúc này chắc là bực bội logout rồi, xem ra là bị người ta ăn hiếp thảm lắm.
[Bang hội] [thùy gia lam nhan]: Nhất chi hoa các anh không biết suy nghĩ sao, thế nào lại trèo đầu mà ức hiếp lão bà của em.
[Bang hội] [thiên biên nhất chi hoa]: Lão bà cậu là người nào? [Bang hội] [thùy gia lam nhan]: Tiêu tiêu vũ hiết, vừa mới cưới tối qua. Thiên biên nhất chi hoa cẩn thận nhớ lại, lúc đó tại Cổ Mộ, trong đám kia đúng là có một người tên Tiêu tiêu vũ hiết, nhưng mà cô ta trốn trong góc, cũng không có động, cho nên không chú ý lắm. Bọn họ tuy rằng thích giết người, thế nhưng chỉ thích khiêu chiến với bọn cấp cao, giết một acc cấp thấp ở Cổ Mộ là việc chẳng đáng.
[Bang hội] [thị huyết kim]: Bọn tôi không có giết cô ta đó, là người khác.
[Bang hội] [thùy gia lam nhan]: Thế sao lão đại nói mấy anh ăn hiếp nhỏ.
[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Nhưng người mấy đứa giết là sư phụ và bằng hữu của nó.
[Bang hội] [vô vũ mộc mục hương]: Lão đại anh làm sao biết bọn em giết ai.
[Bang hội] [thiên biên nhất chi hoa]: Hương sao bà còn chưa chết.
[Bang hội] [vô vũ mộc mục hương]: Tớ có ngốc mới ở lại.
[Bang hội] [thiên biên nhất chi hoa]: Chết tiệt. Nhìn ô tin tức liên tục nhấp nháy, Giang Thiên Dự mở ra, thản nhiên gõ vài chữ.
[Bang hội] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Đã trực tiếp chất vấn anh.
[Bang hội] [vô vũ mộc mục hương]: Lão đại anh đối với chuyện bị người khác chất vấn trước giờ chưa từng để ý, sao lần này lại lưu tâm vậy. Giang Thiên Dự không thể nói cho bọn họ biết, Hồ ly tu thành tinh là sư phụ của con trai anh, với những người khác khẳng định là không giống nhau. Hơn nữa, vừa rồi đi chung với nhau, Hồ ly cho anh ấn tượng rất tốt, cho nên trong lòng có ít nhiều băn khoăn. Đang nghĩ ngợi phải trả lời thế nào, phía trên khung tán gẫu đột nhiên hiện ra một dòng chữ.
[Loa] [hồ ly tu thành tinh]: Giang Thiên Mộ Vũ, anh đem lũ nhà anh nhốt lại cho chặt đi, đừng có vô duyên vô cớ thả ra cắn người! Đem bệnh chó dại truyền cho người khác là tội của anh đấy! Kênh bang hội của [Sát biến thiên hạ] vừa nhìn thấy loa lại bắt đầu rối loạn, tiếp theo vài giây, một cái loa khác với từ ngữ vô cùng kiêu ngạo nháy lên.
[Loa] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Gào con khỉ !! Hồ ly tinh, cô dám quên trận quyết đấu với tôi sao, nhanh chóng lăn đến lôi đài cho tôi, không đến thì sau này cẩn thận đừng để tôi bắt gặp !! Phương Hãn sửng sốt, thực sự suýt chút nữa đã quên chuyện này…. ————————————————————————————————————
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT