Lý Kiêu hoàn thành xong mấy cái nhiện vụ chiến, lại liếc mắt nhìn danh sách bang hội, Loan câu cùng Tám ngàn dặm đường hai người ở Lạc Dương đã được một giờ rồi.

(Nhiệm vụ chiến: là những nhiệm vụ chỉ có vào các ngày thứ 3, 5, 7 và chủ nhật hàng tuần, làm những nhiệm vụ này sẽ nhận được điểm uy danh và chiến giới)

Tuy rằng Lý Kiêu mới vừa gặp mặt bọn họ, Loan câu đối Tám ngàn dặm đường thái độ phi thường không thân thiện lắm, nhưng Lý Kiêu vẫn là nhìn ra được cảm tình giữa bọn họ rất tốt.

Thật tốt a, một Thất Tú luôn xù lông cùng một cái Thiếu Lâm kiệm lời như vàng, vú em cùng chiến sĩ, đúng là chuẩn phối!

Một lát sau, Loan câu ở bang hội thảo luận: “Ta thoát game, mọi người 88~ ~~“

Bang hội mọi người đều cùng nàng nói tạm biệt, sau đó Loan câu liền out.

Lý Kiêu nghĩ nghĩ, bay đến Lạc Dương, mời Tám ngàn dặm đường vào tổ đội.

Lý Kiêu đi đến bên cạnh Tám ngàn dặm đường.

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ngươi hảo hảo mà cày cấp chiến giới mua trang bị đi, trang bị của ngươi rất tệ.”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Ân.”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Chúng ta bang hội tuy ít người, nhưng là thực đoàn kết, buổi tối mỗi ngày theo chúng ta cùng nhau đánh nhau đi.”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Ân.”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ngươi muốn đánh phó bản thì cứ ở kênh bang hội mà kêu, bọn họ cũng sẽ cùng tổ đội, trong bang mình cũng nên mở cái đoàn đi phó bản.”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Ân.”

Ta sát, này bạn hữu không thể nói nhiều thêm một chữ sao.

Người trong bang phần lớn đều nói nhiều, nói với hắn một câu, hắn có thể trả về ngươi một trăm câu, làm cho hắn giờ này cùng hòa thượng kiệm lời ít nói trao đổi thật một chút biện pháp cũng không có.

Khó có được hắn quan tâm một chút tới thành viên mới.

Lý Kiêu cũng không biết nói gì nữa, không khí có điểm xấu hổ, vừa lúc đó, có người xin vào đội.

【 Hư không trảm không ngớt 】 xin gia nhập đội ngũ.

Lý Kiêu trực tiếp nhấp cự tuyệt.

Kết quả Hư không trảm không ngớt tiếp tục xin vào, Lý Kiêu nghĩ nghĩ, nhấp tiếp nhận.

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “Bát ca!”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta phun.”

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “= = mắc cười lắm sao?”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “… Hoàn hảo, có gì chỉ giáo a? Chúng ta vẫn còn đang bang chiến đâý.”

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “Ta là tới tìm Bát ca.”

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “Bát ca, có chuyện gì chúng ta đóng cửa lại chính mình thương lượng thì tốt rồi, ngươi lại dẫn đầu lui bang là có ý tứ gì?”

Lý Kiêu 囧, vì sao kêu là dẫn đầu lui bang, người lui bang đầu tiên là Loan câu a, hơn nữa tổng cộng có hai người lui, Cửu cung các bang chủ nhưng thật ra đem mũ chụp đầu người ta.

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “Chúng ta cùng nhau chơi đùa thời gian dài như vậy, ngươi nói lui liền lui, chẳng lẽ một chút cũng không nhớ tình cũ hay sao?”

Lý Kiêu tiếp tục 囧,tình cũ là gì, ngươi cùng hòa thượng có thể có cái gì tình cũ.

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “Hiện tại chính là thời điểm khai hoang của bang hội, tất cả mọi người đều đang chờ đi phó bản lấy mũ giáp trang bị, ngươi thân là chủ tank, liền như vậy buông tay bỏ đi, còn lại người trong bang làm sao bây giờ?”

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “Năm đó lúc tiền bang chủ đi, chúng ta đã nói phải cùng nhau hảo hảo chăm lo cho bang hội, ngươi một chút cũng không nhớ rõ sao?”

Hư không trảm không ngớt nói không ngừng, Tám ngàn dặm đường trước sau vẩn chưa nói một tiếng.

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “Ta sát, ta ghét nhất ngươi điểm ấy, người khác nói nửa ngày ngươi một cái thí cũng không phóng!”

Oa ha ha, Lý Kiêu rất là đồng cảm, đúng là như vậy, Tám ngàn dặm đường điểm ấy có thể làm cho người ta nghẹn chết.

【 đội ngũ】Tám ngàn dặm đường: “Ngươi có biết ta chán ghét ngươi ở điểm nào không?”

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “…”

Lý Kiêu tò mò, chen vô một câu.

【 đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “điểm nào?”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Rất ngốc.”

Phốc.

Lý Kiêu nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.

Tám ngàn dặm đường đột nhiên rời khỏi đội ngũ, nhấp vào Hư không trảm không ngớt xin tỷ thí, Hư không trảm không ngớt đồng ý, sau năm giây đếm ngược tỷ thí bắt đầu.

Hư không trảm không ngớt lập tức liền thua…

… Là có điểm rất ngốc.

Lý Kiêu lắc đầu, đem Tám ngàn dặm đường một lần nữa tổ đội.

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Ngươi không chỉ pk ngốc, đánh phó bản cũng ngốc, không biết chỉ huy, ta thắng như thế nào cũng không biết. Quản lý bang hội lại vẫn ngốc, ngươi xem hiện tại bang hội còn có vài người? Việc duy nhất ta làm sai chính là thời điểm ngươi tới cầu xin ta đem chức bang chủ cho ngươi ta lại không có tuyệt tình mà từ chối .”

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “Ta sát, ngươi đừng nghĩ đến ngươi rất giỏi! Trang bị hiện tại trên người ngươi từng món từng món không phải là cùng người trong bang cùng nhau đánh phó bản được à? Rớt ra được cái trang bị gì, không phải đều ưu tiên cho ngươi sao?”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Đó là bởi vì trong đoàn chỉ có duy nhất một mình ta là Thiếu Lâm.”

Chỉ có một Thiếu Lâm, rớt ra trang bị Thiếu Lâm không cho cậu thì cho ai a?

Lý Kiêu ở bên cạnh máy tính cười ra tiếng, Hư không trảm không ngớt nói những câu ra vẻ đạo mạo, kỳ thật chính là một tên tiểu nhân, hắn đối Tám ngàn dặm đường hơn phân nửa là ghen tị lại hận đến nghiến răng, nhưng ở ngoài miệng cứ tỏ vẻ đường hoàng.

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “…. Tóm lại, ngươi không thể cứ như vậy mà đi.”

【 đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Vậy ngươi muốn thế nào?”

Lý Kiêu cảm thấy  Tám ngàn dặm đường đã gia nhập bang hội của mình, như thế nào cũng muốn thuộc trách nhiệm người bang chủ như hắn , đương nhiên phải bảo vệ cho thành viên mới.

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “Bát ca ngươi đem trang bị mà chúng ta cùng nhau đánh phó bản có được vứt hết, ta liền không tìm ngươi nữa.”

Lý Kiêu chấn kinh rồi.

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, người không biết xấu hổ như ngươi, trên thế gian quả thật hiếm có.”

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “Đây là chuyện của bọn ta, với ngươi không quan hệ.”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Không quan hệ bà nội của ngươi a, hiện tại Tám ngàn là người của bang chúng ta.”

【 đội ngũ 】Hư không trảm không ngớt: “Hừ, ngươi nghĩ thật tốt, muốn Bát ca mặc trang bị mà chúng ta đã có được khi đánh phó bản tới giúp người trong bang các ngươi đánh phó bản sao?”

【 đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, lúc ấy đánh phó bản Tám ngàn không có bỏ công sao? Lúc đó là ai tank cho các ngươi hả?”

Lý Kiêu nổi giận, nếu ở dã ngoại, hắn đã sớm leo lên ngựa, đem tên Hư không trảm không ngớt vừa đâm vừa giẫm chết hắn rồi.

(trong các thành chính chỉ cho phép tỷ thí không được đánh giết nhau, nếu cưỡng chế mở cừu sát để giết người sẽ bị bắt vô ngục gỡ lịch a)

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Ta sẽ đem đồ vứt hết”.

Lý Kiêu còn đang mắng Hư không trảm không ngớt, thình lình Tám ngàn dặm đường đánh ra một câu như vậy.

Không nói gì.

Lý Kiêu nháy mắt cảm thấy  hình như bị người đánh một cái tát, không hề hé răng.

Hư không trảm không ngớt hừ một tiếng, vừa lòng mới lui đội.

Nháy mắt kênh đội ngũ lạnh lùng yên tĩnh, trên đường cái Lạc Dương, nhân vật Tám ngàn dặm đường thân thể trần truồng đứng đó, có người chơi đi ngang qua, ở kênh phụ cận đánh chữ: “Lỏa bôn rồi ~ “

(lỏa bôn: xích lỏa: nói trắng ra là trần trường í )

Lý Kiêu nghẹn thật lâu mới nói: “Ngươi đồ ngốc a.”

Tám ngàn dặm đường lại vẫn cứ kiệm lời như xưa, nửa ngày mới đánh ra được một chữ: “Ân.”

Lý Kiêu nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy hòa thượng, máu nhiều đến dọa người, đều là do trang bị pve cả đi, mà hiện tại cởi sạch quần áo đi rồi chính mình một chiêu liền có thể giết chết.

Kỳ thật không liên quan chuyện của hắn, nhưng là trong lòng có một cổ cảm giác bị đè nén lái đi không được.

Ở dưới mí mắt hắn lại phát sinh loại chuyện này, thật sự là không thể nhẫn!

【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Về sau thấy cái tên【 Hư không trảm không ngớt 】 này thì thêm hắn thành cừu nhân! Gặp một lần giết một lần! Làm cho hắn muốn đánh phó bản cũng không được! đi chiến trường cũng không xong!”

__________________

Cửa thành Lạc Dương:

Đây là cửa thành nhìn từ bên ngoài vào, lúc mình đến trời đang chuyển mưa (quá xui) nên mây đen khắp trời luôn, nhìn hơi âm u:



 

Nhìn từ phía trên xuống trước cổng :



Đường chính Dương Châu :



 

Toàn cảnh nhìn từ trên cao (để bay lên chỗ cao này chụp hình mình đã té chết mấy lần ^…^ …..dù nó không cao lắm)



Chương 7

 

“Lý Thiên Nhai cũng chơi kiếm tam, luyện cái acc Thuần dương, bằng tính cách vặn vẹo, buồn tao, với thủ đoạn yêu nghiệt mà leo lên làm chỉ huy công phòng chiến bên phe Hạo khí minh”

_________@#______#@_______

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play