Ngay khi nụ hôn nồng cháy của Sakura và Sasuke kết thúc, cũng là lúc cô có dấu hiệu tỉnh lại...
Nhịp tim trở lại bình thường, mạch máu bắt đầu lưu thông khắp cơ thể, Chakra bao bọc toàn bộ người cô...
Cô ôm Sasuke thật chặt, dụi dụi đầu mình vào khuôn ngực rắn chắc của anh, khóc nức nở:
- Sasuke-kun...cám ơn anh..vì đã cứu em...em tưởng anh bỏ em rồi chứ....huhuhu...đừng bỏ em mà Sasuke...
Anh cũng ôm lấy cô, dùng bờ vai to lớn để cô dựa vào, dám đứng chờ anh suốt ba tiếng đồng hồ dưới cơn mưa, lại còn đang bị sốt cao, cô làm anh rất cảm động..
- nín đi Sakura...anh sẽ không bỏ em đâu...đừng khóc nữa...
Cuộc phẫu thuật truyền máu coi như thành công tốt đẹp, tình yêu của hai người họ một lần nữa được mọi người công nhận, dì Migawa dần có cảm tình với Sasuke, không còn xa lánh anh nữa...
Có vẻ như nụ hôn của anh dành cho cô, có tác dụng truyền hơi ấm và giúp cô có thêm nghị lực qua khỏi ải tử thần...
Hinata và Tenten khóc ngất lên từng cơn, rất mừng vì cô bạn tóc hồng đáng yêu của mình đã bình phục trở lại. Rock Lee buồn bã rủ Kiba và Shino đi ăn Dango giải sầu khi biết 'tình yêu' có người trong mộng không phải là mình!
Vị Hokage siêu vòng một cười ha hả, khoác vai thầy Kakashi đi làm vàn ván cờ. Sakura nhanh chóng được xuất viện ngay rạng sáng hôm sau...
-----------
- obasan ! Chừng nào cậu ấy mới được về nhà đây?! Sakura-chan đã xuất viện lâu rồi mà sao tên Teme ấy vẫn chưa được ra vậy? Bà có bị úng não không? Sao không trả lời tôi? Bà...Bla..bla..bla...
Tiếng Naruto hay léo nhéo đã vốn quen thuộc với người dân trong bệnh viện, họ tương truyền nhau rằng: nếu ngày nào mà không nghe cậu con trai mệnh danh anh hùng Hoả Quốc này lải nhải, thì bạn sẽ gặp tai hoạ!
Bà Stunade bây giờ đang rất bận bịu, Sizune mắc kẹt công chuyện bên Chiếc Quốc, Sakura lại đang trong thời gian dưỡng thương, thiếu đi hai cánh tay trái phải đắc lực như vậy, một mình bà không thể xoay sở với hàng tá công việc thế!
Khẽ liếc mắt về phía Naruto, bà tức giận:
- ôn con nhà ngươi! Ta không phải là Obasan có biết chưa?! Với lại....ta đang bận việc, ngươi mau cút đi cho ta tên nhãi ranh kia!
Giọng nói chói chang làm vang động cả một khu phòng rộng lớn, chẳng may đã làm cho cô thức giấc...
Chạy nhanh đến khu làm việc của Stunade, cô linh cảm sẽ có chuyện chẳng lành đối với sư phụ của mình...
- Stunade-sama! Cô có sao không ạ?! Ai đã gây rối với cô vậy?!
Cô thở mệt nhọc nhìn hai người trước mặt, một tóc vàng cột hai nhánh, một tóc cũng vàng tươi nhưng để chĩa lung tung. Không ai khác chính là ngài Hokage bạo lực cùng cậu bạn Naruto ngốc xít.
- SAKURA-CHAN!! - Naruto hét lên đầy phấn khích khi gặp bóng dáng tóc hồng quen thuộc - cậu đến đây hồi nào vậy?!
- tớ mới đến thôi! Mà...Sasuke-kun đâu? - cô đảo mắt quanh phòng mong được thấy anh ấy lần nữa.Stunade chỉ tay về phía phòng hồi sức, ra ý bảo cô nếu đi đúng lời dặn sẽ tìm được người mình cần tìm, Sakura kéo tay Naruto ra khỏi phòng, trước khi đi không quên xin lỗi ngài đệ Ngũ vì đã làm phiền rồi cũng đi tới chỗ đó..
-----------
Đến phòng hồi sức...
Một bóng tóc đen nhìn đăm chiêu ngoài cửa sổ, ánh mắt nặng trĩu và đầy ghê rợn khiến các y tá trong bệnh viện không dám tới gần..
Anh chính là Uchiha Sasuke, người nổi danh khắp bệnh viện chỉ trong một đêm. Dám thách thức Hokage đệ Lục và đệ Ngũ, cố gắng trốn thoát tổng cộng mười một lần, trong đó có chín lần đem cả Rinnegan ra đe doạ. Lạnh lùng và bất cần đời, anh là người mà không ai không khỏi sợ hãi...
Vậy mà giờ đây, nghe Sakura sẽ đến thăm mình vào lúc này, anh bỗng dưng 'ngoan hiền' trở lại, yên ổn nằm khép mình như con mèo cuộn tròn trong lúc ngủ, cứ giống như nhờ có cô mà Sasuke này đây hoàn toàn khác hẳn!
Sakura đẩy cửa bước vào, đi cạnh cô là tên tóc vàng hay chí choé...
- Sasuke-kun..anh-anh..đỡ hơn chưa?
Có vẻ như cô vẫn còn ngượng khi xưng hô thế này với anh lúc có người lạ. Tên Naruto oang oang cái mồm ra vẻ ngạc nhiên hứng thú:
- Teme! Cậu chưa chết hả? Sống dai dữ rứa!?
Ngay lập tức, không hẹn mà gặp cả hai người, cô và anh, đều tặng cho Naruto cú đấm 'ngàn năm' bởi vì câu nói trước đó..
- im đi! Baka!/Dobe!
Thằng bạn 'truyền kiếp' vừa ngã lăn quay ra đất, anh mới bắt chuyện với cô:
- Sakura, em tới đây làm gì?
- thì đến thăm anh thôi! - cô cười tươi, nhanh nhảu chạy đến cắm vài nhánh lyly trắng vào lọ hoa, nói tiếp - hôm nay anh thấy khá hơn chút nào không?
Anh nhếch môi nhìn cô gái tóc hồng, cha! Lần này còn đến thăm anh cơ đấy! Chắc sau vụ tối hôm qua cô đã bình tâm lại ít nhiều rồi! ”Mình muốn về nhà với cô ấy quá! Chết tiệt cái bà Stunade nhốt mình ở đây, vết thương đã lành từ bữa trước rồi cơ mà!“. Bằng hành động táo bạo, anh nắm tay kéo người cô xuống cho ngang bằng mình, đôi môi nở nụ cười mờ ám...
Một nụ hôn lãng mạn nữa xuất phát từ chàng trai Uchiha..
Đã khiến cô đứng hình tại chỗ, anh ấy...người yêu của cô...luôn cuốn hút vậy sao?
Naruto thì mắt nổ đom đóm quá trời.... Vì hành động ngọt ngào này.
Vội vàng ra khỏi phòng, nhường lại khung cảnh tình củm cho hai đứa bạn mình đang 'chim chuột' với nhau...
Sau khi Naruto đi mất, anh rời môi cô, cảm thấy có chút luyến tiếc trong lòng, nhỏ giọng hỏi:
- anh nhớ em....mình...về nhà được không?
- chưa được đâu Sasuke-kun! - cô đỏ mặt trả lời, xua xua tay minh hoạ cho lời nói - Stunade đã cấm rồi.
Vẫn chưa khuất phục, anh khiên nhẫn dụ hoặc cô..
- nhưng...anh rất chán, anh không muốn ở trong này. Cho anh về nhé..!
Câu cuối vừa dứt, anh vòng tay ôm eo cô, kéo cô vào lòng mình, trông anh rất giống một đứa trẻ đang làm nũng vậy. Cô mất đà, 'đáp' thẳng lên đùi anh, hai tay theo bản năng quấn qua cổ, xiết chặt sợ té. Tình cảnh bây giờ, rất dễ gây hiểu lầm nếu có người khác nhìn thấy. Một nam một nữ, trong phòng vắng, nữ rụt rè ngồi trong lòng nam, nam dịu dàng ôm nữ mà che chở, ai mà nói họ chưa abcxyz với nhau thì chắc không ai tin đâu!
Sự quyến rũ nam tính của anh vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, nó ngày càng phơi bày quá đáng hơn...
Làm cô khó xử hơn bao giờ hết...
Mùi hương nồng nàn, đặc trưng bạc hà thật khiến cho con người ta say đắm, hình như cô là một trong những người đó, luôn bị ngã gục trước cái đẹp của anh..
Anh nhìn cô bằng đôi mắt dịu dàng, không giống với vẻ lạnh lùng tàn độc trước kia, chăm chú quan sát biểu hiện của cô bây giờ...
Xấu hổ, đỏ mặt, bối rối,...rất nhiều biểu hiện đáng yêu của cô gái tóc hồng ngồi trước mặt, không kìm lòng được, anh đặt môi lên vầng trán thanh tú, trầm ấm bảo:
- giúp anh đi...cho anh...ra khỏi đây!
- bằng cách nào? - cô nhăn mặt khó hiểu - bên ngoài có nhiều ANBU canh gác lắm, em sợ...
Anh cốc yêu cô, cười thầm, người con gái được mọi người ngưỡng mộ là Kunoichi mạnh nhất thế giới Sinobi đây sao? Ninja trị thương suất sắc và đồng thời là một trong ba vị tân Sanin huyền thoại của Ngũ đại Cường Quốc là đây sao? Vậy mà giờ đây cô co rúm người lại, vẻ sợ sệt lan toả khắp người cô khi nghe đến việc giúp anh thoát viện, anh thật sự không tin nổi!
Sakura suy nghĩ hồi lâu, cắn răng sợ đến chảy mồ hôi để tìm câu trả lời cho anh..
”Giúp Sasuke-kun không khéo mình lại bị cô Stunade trách nữa, làm thế nào bây giờ sanaroooo!!”
<<inner Sakura>>
Nghĩ đến việc mình sẽ bị róc thịt bởi cô Stunade hay bài ca than trách của Kakashi-sensei, cô đều nổi da gà. Nhưng kệ, giúp anh là trên hết, cô nhất định sẽ giúp anh trở về nhà an toàn!
- dạ! Em sẽ giúp anh rời khỏi bệnh viện, anh yên tâm!
End chap 21.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT