Ngày ấy ông lão cứ một mực kiên quyết phải đem cháu gái gả đi thì mới chịu cho anh cái vị trí ấy, làm sao cũng không được nên anh phải đồng ý kết hôn. Kết hôn với người không có tình cảm lại là vì bị bắt ép nên hỏi sao anh không thể tốt hơn được.....nhưng mà Dịch Tân anh sẽ không chịu thua, anh sẽ khiến tập đoàn này về một tay anh hô mưa gọi gió không cần phải sống trói buộc này nữa

****************

11h tối....Á Kỳ ngồi trên sofa trong phòng khách, nhìn từng nhịp đồng hồ đi qua mà lo lắng. Sao anh hôm nay về muộn đến vậy??

Ngoài cửa, tiếng xe thắng phanh vang lên trong đêm khuya. Lập tức Á Kỳ đứng dậy, chạy liền ra cổng. Người tài xế kéo anh ra khỏi xe đi đến thả an vào vòng tay cô.

-Cảm ơn, vất vả cho anh rồi, anh về nghỉ ngơiđi nhé

-Vâng! thiếu phu nhân

Cố hết sức lôi anh lên trên phòng, thả anh lên giường lớn. Á Kỳ thở dài:

- Sao lại say đến trời đất thế không biết ..

Thay cho anh bộ quần áo thoải mái, sạch sẽ xong cô đi vào phòng tắm rửa rồi mới lên giường

Xoay người đối diện anh. Á Kỳ thích thú nhìn ngắm người bên gối

Dịch Tân anh sao say rượu vẫn có bộ dạng đẹp đẽ như vậy. Á Kỳ mày thực sự là kẻ không có tiền đồ mà...Nhịn không được cô đưa tay ra, ngón tay nhẹ nhàng lướt trên mặt anh.

Tay chỉ mới đi được đến mũi một đoạn thì đã bị một bàn tay to lớn bắt lấy, tiếp theo sau là kéo luôn cả cô vào trong ngực mà ôm lấy.

Á Kỳ thự sự như thấy mình đang ngừng thở, tim đập loạn cả lên. Nhúc nhích để thoát ra thì anh lại càng siết vòng ôm lại. Bên tai nghe anh thì thào:

- Ngoan ....yên lặng...một lát thôi.....thơm và ấm quá

Á Kỳ cũng không làm động. Im lặng nằm trong vòng tay anh

Dịch Tân, em muốn anh mãi mãi cho em cảm giác như vậy

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play