Sau khi Cô Đăng đem đồ mình chế giao dịch với Tiểu Bình Quả thử xem vận may, quả nhiên trong đó có 1 cái là cực phẩm thâm lam 8*.
A Tẩm vui vẻ nói không nhìn lầm người, mình rốt cuộc cũng có người kế nghiệp, chết cũng không tiếc vân vân … hãn –
Mặc Ly Thương cũng thật cao hứng, vừa vặn cũng muốn đem thuộc tính đồ mình chế đổi lại toàn bộ, vì vậy kêu A Tẩm … làm cho mình thêm vài cái nữa để Tiểu Bình Quả giám định.
[Bang phái] Mặc Ly Thương: Tiểu Bình Quả, muốn nhuộm lại tóc không?
[Bang phái] Đại Bình Quả: nhuộm tóc a … em không biết nhuộm màu gì …
[Bang phái] Mặc Ly Thương: anh mang em đi, sẵn tiện chọn 1 màu đi ~~~
[Bang phái] Đại Bình Quả: hảo ^^
Mộc Vũ đi đến chỗ thợ nhuộm tóc ở Lạc Dương để thử, cảm thấy tóc tiên lữ rất đẹp, như Mặc Ly Thương nói, Mặc Ly Thương sẽ để cậu chọn 1 màu, điều này làm cho Mộc Vũ có chút bối rối, muốn đổi màu cậu thật sự không rành… Bất quá, Tiểu Mão ở phương diện này rất giỏi, vì vậy quay đầu kêu tiểu Mão.
Chỉ thấy tiểu mão nằm sấp ở trên bàn không nhúc nhích, không có trả lời mình.
“Tiểu Mão cậu làm sao vậy? Khó chịu sao?” Mộc Vũ có chút lo lắng, đi qua vỗ vai hắn.
“Mộc Vũ … để tớ yên tĩnh 1 chút.” tiểu Mão nhẹ nhàng tháo tay Mộc Vũ ra.
“Cậu không sao chứ? Không có khó chịu sao?”
“Không có việc gì, tâm tình đột nhiên không tốt, qua hồi nữa sẽ tốt lên … cậu đừng ầm ĩ, tớ …” tiểu Mão nói xong thì không nói nữa, Thanh Y trên màn hình đứng ở Trường Bạch Sơn, đang bị 1 chích quái công kich, bất quá đều là miss hẳn là không có sao đi.
Mộc Vũ trở lại trước màn hình của mình lại chọn thử 1 phen, cuối cùng chọn màu vàng nhạt.
Mặc Ly Thương đem kiểu tóc cùng thuốc nhuộm giao dịch với Đại Bình Quả, rồi nhìn cậu biến thân, Tiểu Bình Quả 1 thân vàng nhạt nhìn qua có vẻ ôn nhu nhược nhược, hơn nữa kiểu tóc tiên lữ thật dài khiến khuôn mặt câu thoạt nhìn nhỏ nhỏ, làm cho người ta có cảm giác muốn bảo hộ.
[Tổ đội] Đại Bình Quả: sư phụ, đẹp không?
[Tổ đội] Mặc Ly Thương: Ân, anh rất thích ~~
[Tổ đội] {Phồn Hoa Y Cựu: em cũng muốn nhuộm.
[Tổ đội] Mặc Ly Thương: Cho em thuốc nhuộm tóc, tự mình đi nhuộm đi.
[Tổ đội] {Phồn Hoa Y Cựu: lão công, anh thích màu gì nha ~~
[Tổ đội] Mặc Ly Thương: đều thích.
Mộc Vũ lại cảm thấy mình dư thừa trong bầu không khí xấu hổ của 3 người. Lúc đang suy nghĩ nên lấy lí do gì lui đội, Phong Xuy kịp thời quát lên.
[Bang phái] Phong Xuy J8 Lưỡng Biên Sủy: Tiểu Bình Quả, huynh đệ ta đã kiểm soát được điểm thứ 3 rồi, tiến vào tổ anh mang em đi xoát kinh nghiệm.
[Bang phái] Đại Bình Quả: hảo, tôi tới!!
[Bang phái] Mặc Ly Thương: kiểm soát?
[Bang phái] Phong Xuy J8 Lưỡng Biên Sủy: Bang chủ anh yên tâm đi, không phải tôi làm!!
[Bang phái] Mặc Ly Thương: giết người nào?
[Bang phái] Phong Xuy J8 Lưỡng Biên Sủy: tiểu hào vô danh, không có việc gì!~~
[Bang phái] Đại Bình Quả: kiểm soát là sao?
[Bang phái] Phong Xuy J8 Lưỡng Biên Sủy: không có gì ^^ đến đây đi
[Bang phái] Mặc Ly Thương: về sau đừng làm chuyện này nữa, cho dù là muốn đem Tiểu Bình Quả xoát kinh nghiệm.
Phong Xuy nghe ra ngữ khí bất thiện của Mặc Ly Thương, vội đáp ứng rồi tổ đội Tiểu Bình Quả.
Bên kia, Mạnh Nhiên bắt được trang bị 8* đang vui vẻ chuẩn bị cùng chia sẻ với Thanh Y, Thanh Y đột nhiên không để ý đến hắn nữa.
Không trả lời thư, cũng không trả lời mật ngữ, tổ đội thì bị cự tuyệt, cũng không biết xảy ra chuyện gì, thì thấy lạt bá
[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: Thanh Y, gả cho anh đi!
[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: Thanh Y, gả cho anh đi!
[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: Thanh Y, gả cho anh đi!
[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: Thanh Y, gả cho anh đi!
[Lạt bá] Thanh Y: xuống!
[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: em không đáp ứng anh thì anh sẽ xoát liên tục
[Lạt bá] Thanh Y: xuống bày tỏ thì còn có cơ hội, không thì cơ hội cũng đừng mơ ~~~
[Lạt bá] Đông Tinh Diệu Dương: được rồi, chúng ta mật ngữ -3-
Mạnh Nhiên biết Đông Tinh Diệu Dương, toàn bộ ngọc 5, vẫn luôn theo đuổi Thanh Y, thế nhưng Thanh Y chưa từng đáp ứng hắn, thế bây giờ sao đột nhiên lại, lẽ nào Thanh Y đã biết chính mình là Cô Đăng? Sẽ không a, vẫn luôn giữ kín không có để lộ a…
Thời điểm tan tầm cũng sắp tới rồi, Ân Diệp nhiều chuyện kia lập tức líu ríu vọt tới văn phòng của mình.
“Oa, Mạnh Nhiên!! Tớ thấy có người bày tỏ với Thanh Y a!! Cậu sao còn chưa truy tới tay hả?”
“Tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra, cậu ấy đột nhiên không để ý đến tôi…” Mạnh Nhiên có chút buồn bực, chân mày chau lại.
“Có chuyện tôi vẫn chưa nói cùng các cậu.” Lâm Mặc Trạch cũng đi đến.
“Chuyện gì??” 2 người đồng thời hỏi 1 câu.
“Có một lần tôi cùng Tiểu Bình Quả nói chuyện điện thoại, nghe được bên kia có thanh âm nam nhân đang gọi tên Mạnh Nhiên…”
“Cái gì!?!” Ân Diệp mở to mắt.
“Cậu nói nam nhân kia có thể là Thanh Y?” Mạnh Nhiên cũng kinh tới rồi.
“Ân, tôi cũng đoán vậy, Tiểu Bình Quả bình thường nói chuyện cũng không có cố kị, cho nên tôi cũng đoán được tám chín phần, Thanh Y hẳn là bạn cùng phòng của Tiểu Bình Quả, là nam sinh.”
“A ———— vậy! Mạnh Nhiên cậu cùng Thanh Y đã gặp mặt!! Cậu lại có thể không nhận ra?!!” Ân Diệp kêu to.
“Thật đúng là không có, lúc đó chỉ là cảm thấy thanh âm của em ấy quả thực rất trung tính… Thế nhưng, nhỏ nhắn giống như con gái, nên tớ chưa từng hoài nghi …”
“Vậy xem ra, nhất định là giả trang thành nữ.” Lâm Mặc Trạch đưa ra lời kết luận.
___________
Spoil chương tiếp theo: Tiểu Mão xảy ra chuyện
Chương tiếp theo nữa: Mọi người đi cứu Tiểu Mão:”>
About these ads
SHARE THIS:
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT