- Chính ta mượn tay Thái Trí giết Trịnh Kiếm Hồng, việc gần xong thì sư huynh ta là Bích Linh lão tăng xuất hiện giải vây cho Thái Trí và Trịnh Kiếm Hồng thoát chết.
Ta giận quá, bất thần đánh vào mình Thái Trí một chưởng chính là lúc các ngươi đến.
Thái Huệ chen vào hỏi :
- Rồi ngươi vác Trịnh Kiếm Hồng chạy đi phải không?
- không!
- Tại sao?
- Nó là kẻ thù của ta.
- Vậy ai giả làm Thái Trí vác Trịnh Kiếm Hồng thoát thân lúc ấy?
- Sư huynh của ta.
Thái Thông hét :
- Im mồm! Ta thề rửa thù cho Thái Trí hôm nay.
Lời dứt, thân Thái Thông như con chốt xoáy thẳng vào người Bích Linh Ma Ảnh.
Đối phương hai tay đưa ra.
Bùng!
Thân ảnh Thái Thông bị đẩy ngược dội ra hơn mười trượng.
Tám người Chưởng môn đứng bên ngoài thấy thế, đều cử chưởng đưa lên kình phong cuốn ào ào như thác đổ.
Ầm! Ầm!
Tám người Chưởng môn bị Bích Linh Ma Ảnh đánh bạt ra hơn mười trượng.
Ai nấy cũng đều tức tối, la hét inh trời vỡ đất, quay chưởng ra tấn công.
Đột nhiên, một tiếng hét chát chúa vang lên :
- Có ta đây!
Một bóng đen nhỏ phá không xẹt xuống trước mặt Bích Linh Ma Ảnh.
Chẳng riêng gì lão Ma Ảnh mà luôn cả Cửu đại môn phái cũng như Phong Lưu giáo chủ, Lý Minh Châu đều kinh dị đồng kêu lên :
- Ánh sáng! Trịnh Kiếm Hồng!
Trịnh Kiếm Hồng trợn mắt nhìn Bích Linh Ma Ảnh hét :
- Tên Ma đầu kia, ngươi tưởng ta chết rồi phải không?
Bích Linh Ma Ảnh lui ra một bước, hét :
- Mày chui lỗ nào lên hả?
Trịnh Kiếm Hồng hét :
- Ngươi cầu nguyện đi rồi ta siêu độ cho.
- Mày dám?
- Tại sao không?
Nhóm người Cửu đại môn phái đều thất sắc, vì lúc này có thêm Trịnh Kiếm Hồng, thế cuộc thay đổi chưa biết ra sao?
Nhất là Thái Thông, lão vừa thấy mặt Trịnh Kiếm Hồng, mặt lão hầm hừ lướt tới toan ra tay.