Đi một hồi do Sin không để ý mà cứ nhìn đâu đâu,Tú nhân lúc Sin mất cảnh giác đã lôi cô bé vào một con hẻm vắng người.
-làm gì vậy hả?thả ra_Sin hoảng sợ hét lớn.
-khỏi la đâu cô em,ở đây có la khản cỗ cũng không ai nghe đâu.Còn chảnh chẹ lên mặt với anh nữa không?hahahahaha-hôm nay anh sẽ cho cô em biết thế nào là “mùi vị”!_hắn ta cười nham nhở rồi đá vào chân Sin làm cô bé khụy xuống,rồi Tú hôn hít vào cổ của Sin.
-thả ra ngay tên khốn kia_Sin cắn vào cổ tên ấy một cái rõ đau,cổ hắn đã hằn lên những dấu răng và rỉ ra một chút máu.Tú lấy tay sờ vào cổ mình,rồi nhìn Sin bằng ánh mắt như một con thú dữ đang khao khát con mồi.
-máy dám cắn ông hả?
“Chát”
Tên điên ấy dùng hết sức mình vào bàn tay to lớn và tát thẳng vào mặt Sin,cái tát mạnh đến nỗi khóe miệng cô bé chảy ra máu tạo thành một vệt dài từ miệng đến cằm.Rồi hắn ta xé toạt cái áo dây đen của Sin ra.
Sin cố sức giẫy giụa nhưng Tú quá mạnh,cô bé đã bắt đầu kiệt sức không còn khả năng chống cự nữa.Sin cắn môi của mình đến bật máu,những giọt nước mắt nóng hổi đã bắt đầu chảy ra trên khóe mắt của Sin.
Nhưng may mắn đã mỉm cười với cô bé.
Tú đã bị đập vào đầu bằng một cây sắc.
-con chó điên kia,mày đã làm gì con nhỏ hả?!!??_Ron hét lớn,tay nắm lấy cổ áo của Tú,ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn ta.
-thủ lĩnh lo cho chị hai đi,để em xử thằng khốn này_Đình Quân đập vai Ron,hướng ánh mắt về phía Sin.
Cô bé đang ngồi bệt xuống đất,người co rúm lại,Ron có thể nhìn thấy được khắp người Sin đang run lẫy bẫy.Cậu nhóc từ từ ngồi xuống và cởi cái áo sơ mi trên người của mình ra khoác vào người Sin.
-ngẩng mặt lên xem nào
Sin nghe cái giọng nói này thì ngẩng mặt lên,đôi mắt ngấn nước đỏ hoe nhìn Ron.Trong cái giây phút ấy cô bé đã ôm chầm lấy Ron,đôi tay run rẩy cố gắng ôm thật chặt người cậu nhóc tìm một chỗ vựa vững chắc rồi cô bé khóc òa lên,những giọt nước mắt cứ thi nhau rơi ướt đẫm cả một bờ vai,những giọt nước mặn chát đau khổ như thấm vào tim Ron.Đau…
Ron cũng nhẹ nhàng bế Sin lên xe.
……….
Hai tiếng sau,cậu nhóc bước xuống xe,Ron ra hiệu cho đám đàn em dừng tay lại.Tú lúc này người không ra người ngợm không ra ngợm.
Cậu nhóc tiến lại gần hắn ta,rút trong túi quần một con dao nhỏ,tia sáng sắc lẽm phát ra từ con dao ấy khiến người ta phải rùng mình khiếp sợ.
Ron nghiêng người xuống góc 90 độ rồi đưa ngón trỏ hát hàm Tú lên.
-sao người mày lại ra thế này nhỉ?
-tha…cho..t…ôi…làm ơn_Tú thều thào
-sao lại tha khi mày đã đã đụng vào người của Ron này được_câu nói nhẹ nhàng như một thiên thần nhưng tố chất của nó lại là ác quỉ.Ron nhếch môi,đưa đầu mũi dao lạnh lùng ấy thật gần,thật gần mặt của Tú…
-Á Á Á Á Á
Tiếng thét đau đớn như xé tan màn đêm tĩnh lặng.
Ron gạch một chữ D lớn phân nửa khuôn mặt của hắn ta và một dấu X nữa mặt còn lại.Tú đau đớn và kinh sợ không thể nào kêu la gì thêm được nữa,khuôn mặt với đầy vết thương và máu me đang nhỏ giọt xuống ướt cả người hắn ta.
Ron và đám đàn em của mình quay đi,để lại một con người đáng thương bị người khác sai khiến mà giờ đây phải đau đớn quằn quại trong đêm tối…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT