Vừa tính tiền ra khỏi cửa tiệm Sin đã bắt gặp Ron đứng dựa vào ô tô bên đường,tay vòng ra phía trước và nhìn Sin.
-Thùy Như ơi,mình qua bên kia đi,đừng đi đường đó_Sin kéo Thùy Như lại lúc Như định băng qua đường.
-Sao vậy?nhà mình hướng kia cơ mà??
-Nhưng mình muốn đi qua bên kia coi đồ
-Ờ…
Sin kéo cô bạn mình phóng như bay đi hướng khác.Sin không muốn gặp Ron lúc này,vì cô bé đang đi cùng Thùy Như…
Đi được một quãng khá xa,Sin nhìn quanh,không thấy Ron đâu hết,cô bé thở nhẹ một cái định quay qua cười với Thùy Như thì Sin đã đơ miệng vì…Ron vẫn đang đứng bên kia đường nhìn Sin!
Điện thoại Sin run lên trong ba lô,cô bé vội lấy điện thoại ra và nghe.
-[trong vòng 3 giây cô phải đi qua đây ngay,bằng không tôi sẽ qua cô đó]_vẫn cái câu nói trống không đó rồi tắt máy.Sin bóp chặt cái điện thoại trong tay và “hùng dũng” bước tiếp.
-làm gì mà như ma quỉ vậy?rõ ràng là khi nãy nhìn quanh có thấy gì đâu_Sin lầm rầm trong miệng.
-Làm gì mới nghe điện thoại mà sắc mặt cậu không được tốt vậy??_Thùy Như ngạc nhiên hỏi.
-không có gì,hi
Đã qua 3 giây và chiếc xe của Ron đã tiến lại phía hai người,nói đúng hơn là “cái loài 4 bánh ấy” đang hiên ngang chặn Sin và cô bạn Thùy Như.
-hôm nay cũng lì nhỉ?lên xe mau
-ơ…
-Phan_Ron búng tay về phía tên to con lực lu7o74nng đang ngồi trước xe kế bên tài xế,Phan gật đầu rồi bước ra.
-Á,làm gì thế thả xuống ngay_Sin hoảng hốt la lên,Phan đang vác cô bé trên vai
-khoan,nếu muốn tôi đi với cậu cũng được,nhưng phải dắt theo Thùy Như
-không,hết chỗ rồi_Ron nói,đúng thật là e đã hết chỗ.Sin,Ron,Phan và tài xế,xe có 4 chỗ mà đúng 4 người,nếu chen Thùy Như vô chẳng lẽ cô phải ngồi trên…nóc xe?
Chiếc xe lạnh lùng chạy đi bỏ Thùy Như ở sau nhìn theo,Sin giơ tay ra cửa kiếng ra hiệu xin lỗi,Như mỉm cười ý muốn nói không có gì hết,Sin cũng cười tươi.
Nhưng nụ cười của Thùy Như đã nhanh chóng vụt tắt và cái quay lưng bực dọc bỏ đi khi xe đã đi được một chút…
…..
-Tôi không muốn ăn,tôi không đói!_Sin vùng vằng
-Không đói cũng phải ăn,qua kia ngồi đi_Ron ngồi xuống ghế,nơi đây là một phòng ăn riêng dành cho khách VIP nên chỉ có Ron,Sin cùng cái bàn rộng lớn được bày thức ăn đầy ấp trên bàn.
-Sao lúc nào cậu ta cũng băt ép mình cái này cái kia thế nhỉ?_Sin làm ràm rồi cũng bước đến cái ghế ở đầu bàn,Ron thì ngồi ở cuối bàn.
-Ăn đi,ăn tới chừng nào cô đi không nổi thì tôi sẽ kêu người đem cô về tận nhà_câuCâu nói nửa đùa nửa thật của Ron làm Sin hơi sờ sợ.Như lúc trước đã nói,thức ăn chủ yếu của Sin là…giấc ngủ,chỉ cần nguyên ngày Sin ngủ là cô bé có không cần phải ăn uống gì hết (sau này ai nuôi Sin khỏi cần phải lo chuyện cơm gạo),chi nên khi nhìn thấy đống đồ ăn này Sin đã phát ngán,thà Ron đưa thẳng Sin đến…khách sạn để nggu3 còn hơn là chở Sin đến nhà hàng ăn!
………
Sau hai tiếng đồng hồ “vật lộn” với đống đồ ăn,cuối cùng Sin đã phải bỏ cuộc vì kho6ng0the63-nào-ăn-nổi nữa.Bụng Sin đã no kễnh.Cô bé khá “ấm ức” vì Ron chỉ ăn duy nhất một dĩa bò bít tết rồi thong dong gác chân lên bàn,lại lấy điện thoại ra bấm như muốn trêu ngươi cô bé vậy!
-no chưa?
-rồi
-Phan,khiêng con nhỏ về_Ron đột ngột thực hiện lời hứa lúc nãy.
-khỏi,tôi tự đi được_Sin giật bắn mình.Khi nãy ở ngoài đường Phan vác Sin lên vai đã đủ…quê rồi,dù sao Sin cũng mặc váy mà!
Nhìn cái điệu bộ của Sin Ron thấy tức cười,nhưng cậu nhóc đã lấy lại hình tượng “cục băng” ngay sau đó.
……….
Khi đã được Ron đưa về,Sin lập tức phóng như bay qua nhà Thùy Như.
-bạn đi với Ron khiến mình thắc mắc đó_Thùy Như nheo mắt,nhìn Sin.-nói thật đi,chuyện hồi chịu bạn muốn nói là chuyện này đúng không?
-hả?sao bạn biết mình muốn nói chuyện này vậy??
-Chơi thân với nhau bao nhiêu năm rồi sao mình lại không biết_Thùy Như mỉm cười
Sin suy tư một chút rồi cũng quyết định kể hết sự thật cho bạn mình nghe.Như rất chăm chú lắng nghe từng chi tiết một,và kết quả của sự chăm chú ấy là nguyên khuôn mặt ngỡ ngàng tột độ.-bạn…bạn đã quen anh ta được 3 tuần rồi hả?sao chuyện gì cũng không nói mình trước vậy?bạn đúg là khờ mà,bạn bị anh ta lợi dụng rồi đó_Thùy Như tự nhiên chuyển sang thái độ bực mình.
-mình có thấy cậu ta lợi dụng gì mình đâu?
-chưa đến lúc thôi,mà thôi bạn về nhà đi,8h rồi nhà mình phải đóng cửa
…….
Sin nằm trên giường suy nghĩ về lời của Như nói.Nhưng sự thật là lúc quen biết Ron đến giờ Sin không thấy cậu ta lợi dụng cô bé ở chỗ nào cả,sao Như lại nói như vậy?Sin có thấy Thùy Như tiếp xúc với cậu nhóc lần nào đâu mà Như lại nghĩ Ron lợi dụng Sin?
Tất cả câu hỏi cứ bao quanh lấy Sin đến khi cô bé đã chìm vào giấc ngủ….
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT