Sáng hôm sau tôi gọi điện cho người mà tôi gọi đến canh chừng Thế Anh, rất lâu sau anh ta mới bắt máy.

- Chị Thư…

- Anh Dũng, bên đó thế nào rồi?

Anh ta im lặng một lát rồi ngại ngùng nói.

- Xin lỗi chị, tôi mất cảnh giác quá. Lúc đầu thấy Thế Anh ra khỏi nhà tôi liền vội vàng theo sau, không để ý nên bị cô gái ở cùng cậu ta đánh một cú vào sau đầu. Đến lúc tôi tỉnh lại thì đã ở trong bệnh viện rồi…

Nói như vậy thì Thế Anh và Mỹ Uyên đã trốn rồi, bây giờ muốn tìm được bọn họ còn khó hơn lên trời nữa.

- Bác sĩ bảo anh có bị sao không?

- Tôi không sao, cảm ơn chị.

- Là lỗi của tôi, đáng lẽ phải để thêm một người nữa đi cùng anh. Anh cứ ở lại viện theo dõi vài ngày xem tình hình sức khoẻ có vấn đề gì không, tôi sẽ thanh toán viện phí.

Tôi cúp máy xong, bực bội không để đâu cho hết. Thời gian này chẳng có chuyện gì tốt cả, toàn là đen đủi thi nhau chạy đến.

Lúc tôi đến văn phòng, Tỉnh Thành nhìn quầng mắt thâm đen như con gấu trúc của tôi thì ngạc nhiên hỏi:

- Sao thế, dạo này cô buổi tối lao lực quá mức à? Tuổi trẻ cũng nên giữ gìn đi, cứ như vậy sẽ mau xuống sắc lắm!

Hừ, quỷ tha ma bắt cái miệng quạ của anh ta! Phụ nữ sợ nhất là bị người ta chê xấu và già, tôi lại còn đang trong giai đoạn khủng hoảng, Tỉnh Thành mà chê thêm một câu thì thù này tôi nhất định sống để bụng chết mang theo.

Không biết Tỉnh Thành có đọc được ý nghĩ của tôi không mà sau đó anh ta rất thức thời im lặng. Tôi quay về chỗ của mình, giở tài liệu ra xem một lúc rồi đột nhiên nghĩ đến cái tên Triệu Lan Phương.

Tỉnh Thành đã từng tìm cách tiếp cận Phoenix, với phong cách làm việc của Tỉnh Thành thì chắc chắn thông tin mà anh ta biết về nhà họ Ngô còn nhiều hơn so với những gì tôi thu thập được từ người khác.

- Tỉnh Thành, anh có biết gì về việc Richard Ngô của Phoenix ly hôn với vợ không?

Tỉnh Thành nhìn tôi cứ y như tôi là một kẻ rơi xuống từ hành tinh khác.

- Cô đang nói gì thế? Phụ nữ các cô đúng là toàn đọc mấy tờ báo lá cải vớ vẩn, làm gì có chuyện Richard Ngô ly hôn vợ. Cô biết vợ anh ta là ai không? Phan Ý An, con gái duy nhất của chủ tịch tập đoàn An Huy đấy. Giao tình giữa nhà họ Ngô và họ Phan có từ khi Phoenix mới sáng lập kìa. Những gia tộc lớn như thế thì hôn nhân phần nhiều vì lợi ích và sự tin tưởng giữa hai bên, họ mà ly hôn thì cái liên minh Ngô-Phan cũng tan rã luôn, cho dù vợ chồng họ có muốn thì gia đình hai bên cũng không bao giờ chấp nhận.

Cho dù họ có muốn thì gia đình hai bên cũng không bao giờ chấp nhận.

Nhưng rõ ràng Ngô Giang nói họ đã ly hôn, anh ấy sao có thể lừa tôi được?

- Thế anh có biết một phụ nữ là Triệu Lan Phương không?

- Ấy, chuyện này mà cô cũng biết cơ à?

Tôi nghi hoặc nhìn Tỉnh Thành. Người phụ nữ đó có gì bí ẩn à?

- Triệu Lan Phương là tình nhân của Richard Ngô suốt mấy năm, nghe nói quan hệ vượt xa so với qua đường, đến cả Phan Ý An cũng không dám gây chuyện với cô ta, chỉ nhắm một mắt mở một mắt. Chuyện về Triệu Lan Phương rất ít người biết, chỉ những ai thân cận với nhà họ Ngô mới có thông tin thôi, nghe đâu người phụ nữ này rất đẹp, bây giờ đang làm chủ một thương hiệu thời trang ở Mỹ, cũng ăn nên làm ra lắm. Có một quãng thời gian Richard Ngô không về nhà mà sống chung với cô ta, người trong nhà còn tưởng anh ta sẽ mang Triệu Lan Phương về làm bà hai, mà xong cũng không rõ thế nào họ lại chia tay, chuyện này thì tôi không thăm dò được.

Tôi sững sờ đứng như hoá đá tại chỗ, ngay cả một nụ cười gượng gạo cũng không nặn ra được.

Anh ấy từng có tình nhân, một phụ nữ rất đẹp, thậm chí Ngô Giang còn bỏ nhà đến sống cùng cô ta.

“Ngay cả người xinh đẹp nổi tiếng như Triệu Lan Phương mà còn không khiến Richard bỏ tôi thì cô là cái thá gì?”

Những lời nói của Phan Ý An giống như lời nguyền rủa bao vây lấy tôi, từng chút siết chặt lồng ngực, khiến tôi không thể thở được.

Phan Ý An-con gái duy nhất của chủ tịch tập đoàn An Huy, cuộc hôn nhân giữa Ngô Giang và Phan Ý An cũng thể hiện sự liên kết giữa hai nhà Ngô-Phan, thảo nào chị ta lại tự tin như vậy. Chị ta dám chắc họ sẽ không bao giờ ly hôn.

- Cô nói xem, thời buổi nào thì cửa nhà giàu đều không dễ sống, nếu như tôi mà có vợ bé bên ngoài thì vợ tôi có thể cho tôi một trận thừa sống thiếu chết, còn Richard Ngô ấy, anh ta có thêm ba bốn bà vợ cũng chẳng sao. À, hình như trước khi kết hôn với Phan Ý An thì Richard Ngô cũng có một quãng thời gian phong lưu lắm, từ thư ký cho tới diễn viên, người mẫu, anh ta phải qua lại với năm, sáu người ấy chứ, nhưng người kéo dài nhất là Triệu Lan Phương. –Tỉnh Thành đang nói bỗng dừng lại quan sát tôi. –Diệp Thư, cô không sao chứ, sao mặt cô tái mét thế?

Hai chân tôi đột nhiên đứng không vững, lảo đảo suýt ngã. Tỉnh Thành hoảng sợ đỡ tôi ngồi xuống ghế.

- Cô làm sao thế, bị ốm à? Hay cô xin nghỉ hôm nay đi, tôi nói với sếp cho! –Tỉnh Thành lấy cho tôi một cốc nước đường.

Tay tôi run rẩy, phải dùng cả hai bàn tay mới cầm nổi chiếc cốc.

Nếu tất cả những chuyện này là thật… thì tôi không phải là người đầu tiên.

Ngô Giang từng nói anh ấy đã chờ đợi bảy năm gặp lại với tôi, lẽ nào trong bảy năm anh ấy phải kiếm vô số phụ nữ để giết thời gian sao?

Tôi luôn ở trong tim anh ấy à? Thế thì Triệu Lan Phương nằm ở chỗ nào, có phải anh ấy cho tôi một ngăn, cho cô ta một ngăn không?

- Những gì anh vừa nói… có chắc không? Thông tin mà anh thu thập được là đúng chứ? –Tôi khó khăn mở miệng hỏi Tỉnh Thành.

Anh ta gật đầu, thản nhiên nói:

- Vụ mấy cô tình nhân trước khi kết hôn thì chỉ đáng tin khoảng năm mươi phần trăm thôi, nhưng Triệu Lan Phương thì tôi dám đem bằng luật sư của mình ra đảm bảo là có thật một trăm phần trăm.

Tôi không chịu đựng nổi nữa, nếu tiếp tục nghe Tỉnh Thành kể thêm thì chắc tôi sẽ phát điên lên mất.

- Em mệt quá, anh xin với sếp cho em nghỉ hôm nay nhé!

Tôi nói xong lảo đảo ra khỏi văn phòng rồi gọi taxi về nhà.

Ngô Giang chết tiệt, dám lừa tôi. Khi tôi đề nghị chúng tôi thẳng thắn với nhau, anh ấy không hề kể gì về Triệu Lan Phương, chỉ nói vắn tắt cuộc hôn nhân với Phan Ý An.

Thôi được, cứ cho Triệu Lan Phương chỉ là mối tình trong quá khứ, dù sao thì cô ta và Ngô Giang đã chia tay, tôi có thể không tính toán. Nhưng nếu Ngô Giang và Phan Ý An đã ly hôn thì vì sao không có ai biết, chuyện động trời như thế đáng lẽ ra phải rất nhiều người biết mới đúng chứ?

Tôi luôn nghĩ đã tin ai thì không nên nghi ngờ, nhưng sự việc đang bày ra trước mắt giống như một củ hành tây, có vô số lớp, càng bóc càng khiến tôi muốn khóc.

Không thể liên lạc được với Ngô Giang, ai có thể cho tôi câu trả lời chính xác đây?



Ưng Long, còn anh ta.

Sao tôi lại không nghĩ đến ngay từ đầu cơ chứ? Nếu Ngô Giang đã dặn tôi tìm đến Ưng Long thì có nghĩa là quan hệ giữa họ phải rất tốt, anh ta nhất định sẽ biết chuyện giữa Ngô Giang và Phan Ý An.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play