Lúc tiến vào tháng thứ chín, cũng là thời điểm Thanh Đồng sắp sinh, toàn bộ lâu đài cao thấp mỗi ngày coi chừng hầu hạ, mọi người cũng rất hưng phấn, Tam nương đã làm xong một xấp áo yếm cho đứa nhỏ rồi!

Qua hơn nửa tháng Thanh Đồng một chút biểu hiện sắp sinh đều không có, mỗi ngày phơi cái bụng lớn càng không ngừng ăn ăn ăn…

“Lão Thất, thế nào còn chưa có động tĩnh?” Đại trưởng lão chắp tay sau lưng đi quanh.

Thất trưởng lão miệng ngậm điếu thuốc “Gấp cái gì!”

“Sao có thể không gấp! Lục nương trữ sữa bò đầy một viện rồi!” Lục trưởng lão mở miệng.

“Này, tôi cũng đâu khác gì, mỗi ngày bị bắt lên núi đi săn!” Nhị trưởng lão nói theo.

“Ta đây cũng không có biện pháp ah! Hắn ranh con chính là vẫn chưa sinh!” Thất trưởng lão trừng mắt.

Cứ như vậy lại đợi vài ngày, rốt cục…

“Triệt Triệt, Triệt Triệt…” Kinh hô!

Tốc độ ánh sáng chạy vào “Làm sao vậy!”

“Đau, đau quá!” Muốn ngồi xuống.

“Đừng nhúc nhích đừng nhúc nhích!” Giữ chặt tay của hắn “Thất thúc lập tức sẽ tới!” Hướng phía ngoài cửa “Mau mời Thất trưởng lão đi, Đồng nhi sắp sinh!”

Viện của Thất trưởng lão ở rất xa, không đợi hắn đến, Nhị nương Tam nương Tứ Nương Ngũ nương rất nhiều nương liền vọt vào!

Từng người hướng trên giường hô “Ai ô ô, có thể sắp sinh rồi!” “Đồng nhi chịu đựng!” “Ngươi nói là nam hay là nữ đây! Nữ hài tử! Nữ hài tử là tốt nhất!” “Cái gì nữ hài tử, nam hài mới tốt!” “Ai ôi!!! Ngươi nói có phải là một nam một nữ hay không nha!” “Ai ôi!!! Lão Tam ngươi giẫm phải ta rồi!” “Đừng đẩy đừng đẩy! Đại tỷ đây!” “Nghe tin Thanh Đồng sắp sinh, đang niệm kinh đây này!”

– . -…

Thanh Đồng bên này mồ hôi theo lọn tóc chảy xuống, không ngừng hô đau, Nghiêm Tín Triệt hiện tại cũng vô cùng sốt ruột, chưa từng thấy qua điệu bộ này của hắn ah!

“Triệt Triệt…” Gian nan mở miệng “Lấy cho ta trâm cài tóc!”

“Trâm cài tóc, nhanh đi lấy trâm cài tóc!” Mấy nương ở bên cạnh hô gọi, chỉ chốc lát sau liền đưa tới.

Nắm trong lòng bàn tay “Triệt Triệt, còn có kiện đại bạch hào (áo choàng trắng)!”

“Bạch hào! Bạch hào! !”

“Còn có mũ phượng khăn quàng ngày thành thân!”

“Mũ phượng khăn quàng! Nhanh! !”

“Còn có…”

Lo lắng sát mồ hôi trên mặt “Như thế nào vẫn còn, ngươi cần chúng làm cái gì!”

Suy yếu “Lập tức sẽ gặp bảo bảo, ta muốn ăn mặc trang điểm xinh đẹp…” Bạn đang

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play