Thấy Lyle Knott phu nhân nhập lý lẽ của hắn với bạo lực làm một, Whitney cái gì hít sâu một hơi, nhe răng nhìn như muốn động thủ. Lyle Knott phu nhân đã quen đối mặt với tội phạm sao có thể sợ hãi, híp mắt đối mặt Whitney cái gì, một bước bất động. Sick rất hy vọng Lyle Knott phu nhân đập Whitney cái gì thành đầu heo.

Lúc này cửa đại sảnh mở ra, tám pháp sư mặc đồng phục Quyền Trượng Ánh Sáng đi tới, mỗi người đều cầm theo một tập tài liệu không hợp với trang phục đang mặc. Những người này là nhân viên xử lý nghiệp vụ hành chính của Quyền Trượng Ánh Sáng, cho nên thoạt nhìn không giống pháp sư lắm. Pháp sư dẫn đầu ước chừng bốn mươi tuổi, cao cao gầy teo đấy, còn có một gương mặt hơi dài, con mắt chỉ có hai cái khe hở. Lông mày của hắn thưa thớt, tóc ngắn màu nâu xám. Hắn đứng rất thẳng, nhưng lại quá gầy, giống như chạm một cái sẽ ngã xuống đất.

Vừa nhìn thấy pháp sư này, Lyle Knott phu nhân vốn là im ắng há mồm, tiếp đến sắc mặt trở nên hồng nhuận phơn phớt, chạy tới nghênh tiếp: "Honey —— sao anh ở chỗ này?"

Nam pháp sư kia là bố tiểu Tra, Anleweige tiên sinh, hai vợ chồng đều là nhân viên nhà nước.

"Anh có công sự phải làm. Ngược lại là em, sao không ở nhà nghỉ ngơi?" Anleweige tiên sinh cúi đầu hỏi. Ông còn cao hơn người vợ 1m7 của mình một cái đầu.

"Hôm qua đã khỏe rồi, đang đợi anh giúp bỏ nó ra." Lyle Knott phu nhân giơ tay phải lên, cười nói.

"Tiểu Tra còn nằm, anh giúp nó xin nghỉ ba ngày rồi." Anleweige tiên sinh cười ôn hòa: "Em chờ một chút, lát nữa mua hai cái nẹp mới, lần sau có quyết đấu với con trai cũng nên chọn vũ khí cẩn thận ah."

Lyle Knott phu nhân cười khẽ, sau đó thu hồi dáng tươi cười, cùng chồng nàng đi tới chỗ Whitney cái gì.

"Chào ngài. Ta là Anleweige, ta phụ trách công tác thẩm tra. Trước đó có phát thư cho ngài rồi đúng không?" Anleweige tiên sinh bắt tay với Whitney cái gì. Trên mặt hắn cười, ngữ khí lại cứng như đá, không để cho đối phương cơ hội đẩy kéo gì.

"Ta có phân phó bọn họ nhất định phải chuẩn bị cho tốt những tài liệu kia." Whitney cái gì nơm nớp lo sợ: "Nhưng là mấy ngày hôm trước phòng kế toán cháy rồi, nhân viên kế toán cũng bị thương, đến bây giờ còn đang thiếu người, thật sự làm cho không kịp."

hoả hoạn ở phòng kế toán chính là sự kiện Sick với Nanaimo đi tuần lần trước, một hồi này không chỉ có bị thương, còn có hai người tử vong, hơn nữa còn là bị sát hại.

"Ngươi có thể ủy nhiệm kế toán viên cao cấp của công hội yểm trợ, tư liệu tổn thất cũng có thể liên hệ ngân hàng." Anleweige tiên sinh không cười nữa, môi hắn dùng lực kéo căng: "Đoàn thẩm tra yêu cầu phải biết tình huống rõ ràng, tức là ngài phải xuất đủ báo cáo tài vụ nguyên vẹn! Quyền Trượng Ánh Sáng cho rằng ngài không đủ sức đảm nhiệm chức giám đốc công ty lớn thế này, chỉ sợ sai lầm hôm nay của ngài chỉ làm đánh giá kia càng chắc chắn thôi." Nguyên lai là Quyền Trượng Ánh Sáng phái Anleweige tiên sinh đến giám sát Whitney cái gì, khó trách Whitney cái gì không dám ngẩng đầu trước mặt ông.

"Này thật là một hồi ngoài ý muốn —— ta ——" Whitney cái gì mở ra hai tay, muốn giải thích.

Lúc này ngoài cửa có ánh đèn flash chớp lên, một đám cảnh sát bản địa đang quay chụp mái che trước cửa.

Sau khi chụp đủ, bọn họ tiến vào đại sảnh, đi thẳng về chỗ Whitney cái gì: "Nhiều lần tìm ngài đều không thấy, lần này vừa vặn gặp gỡ, thật sự là quá tốt. Chúng ta bên này nhận được phàn nàn từ dân chúng, nói ở đây trang trí không đúng thuần phong mỹ tục, làm cho người khác khó chịu, chúng ta muốn tìm ngài nói chuyện."

Sắc mặt Whitney cái gì trắng bệch, tiếng nói nhỏ như muỗi: "Này —— cái kia —— đó là có người vừa đi vừa luyện tập pháp thuật, mới —— "

Lyle Knott phu nhân nhìn xem một đám người kia, cộng lại khoảng chừng 17 người muốn tìm Whitney cái gì nói chuyện. Nàng nghiêng đầu, nói: "Hay là chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống, lần lượt giải quyết từng chuyện."Nàng khinh miệt hỏi Whitney cái gì: "Phòng họp ở đâu?"

Whitney cái gì mỉm cười nghiến răng nghiến lợi, đưa tay dẫn mọi người đi qua cửa cho nhân viên.

Lúc này Sick chui ra khỏi bồn hoa, xác định bọn họ đã đi xa, hắn lại trượt đi phòng nối cáp.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※

Bởi vì công nhân từ chức tập thể nên hiện tượng các tấm phản bay va chạm cũng giảm nhiều. Không có thô tục cùng băng tiễn bay loạn, gian phòng này có phần tịch mịch. Vận tốc phản bay bị System giới hạn trong 30km/h, bất quá bây giờ người quá ít, sân bãi quá lớn, đồng nghiệp dạy Sick cách rút một dây cáp, có thể giải trừ hạn chế vận tốc, đạt được vận tốc 80km/h.

Sick ngồi trên phản bay, dựa vào mã vùng của địa khu tìm đến vị trí trạm ma thoại tối hôm qua. Hắn bay qua hầm thẳng, dừng phản bay trước cửa hầm nhỏ, đi bộ vào. Hắn tìm được đường dây của ma thoại, phát hiện cái chậu rơi trên mặt đất, đèn báo đỏ bên trên, hệ thống truyền tin bị tách rời. Hắn treo chậu lại vị trí cũ, điều tiết lại dây cáp, trong nội tâm hoài nghi chuyện này có phải do ai đó cố ý làm hay không.

Gọi ma thoại miễn phí sẽ có giấy chứng nhận ghi chép, có thể Whitney cái gì dựa vào cái này biết được có người đang liên hệ với đơn vị Quyền Trượng Ánh Sáng, phán đoán chân tướng Aidonatello ma tín sẽ bị nói ra, bèn ra tay, còn không biết dùng thủ pháp gì làm nổ trạm ma thoại, không biết chừng người này đã sớm động tay chân lên toàn bộ trạm ma thoại trong thành phố.

Sick muốn đi tìm Nanaimo, quay người lại thấy có thêm một người phía xa, Elaine Taylor ngồi ở chỗ kia.

Bề ngoài của Elaine Taylor, thực chất bên trong hẳn là Ác Ma Icama. Nàng mặc đồng phục công ty, ngồi trên phản bay, chân trần rủ xuống. Bờ môi có chút cong lên, lộ ra một ít hàm răng trắng noãn, nghiêng đầu nhìn Sick.

"Ngươi thật sự là, coi đây thành nhà mình à?" Sick cạy một đường nhỏ trên hộp bạc.

Ác Ma Icama dùng giọng của Elaine Taylor nói chuyện: "Có đôi vợ chồng kia, đại nhân Whitney Huogaimukai Farel bây giờ rất an toàn. Cho nên Icama có thể tới."

"Đúng vậy a. Hiện tại mà giết hắn đơn thuần là muốn chết." Sick híp mắt, dựa vào tường.

Vụ yêu Tiểu Hôi tản ra, không ai có biện pháp phát giác. Tiểu Hôi nói cho Sick, Nanaimo đến rồi.

Nanaimo đi vào phòng nối cáp, đầu tiên kiểm tra rương chứa đồ cũ, chỗ đó không có người.

"『 yêu 』 loại cảm tình này thật sự rất đẹp." Ác Ma Icama gãi cổ của mình: "Không cần đáp lại, có thể bừng cháy. Chỉ cần mình vui vẻ là tốt rồi, chỉ cần mình khoái hoạt là tốt rồi, đối phương nghĩ thế nào đều không có vấn đề gì."

Toàn thân Sick đều nổi da gà.

Lys Na nắm lấy tay áo Nanaimo nói mấy câu, Nanaimo gọi ra phản bay, đi tới chỗ Sick.

Hai mắt Ác Ma Icama trở nên hồng rực, làn da bắt đầu cháy, tróc ra: "『 yêu 』 là không cầu hồi báo, không cần đối tượng phản hồi, cũng không cần 『 đồng ý 』;『 yêu 』 là trả giá, mặc kệ đối phương nói ra yêu cầu hay không, cũng không cần để ý đối tượng phải chăng cự tuyệt;『 yêu 』 là tiếp nhận hết thảy cũng khoái hoạt từ đáy lòng, bao gồm sợ hại cùng hận từ đối phương, cũng có thể hóa thành vui sướng. Ta muốn lấy đầu của ngươi, đeo trên cổ. Ta muốn ngâm ngươi vào chất bảo quản để có thể nhìn mỗi ngày. Ngươi không cần làm gì cả, bởi vì ta yêu ngươi ah. Ta muốn tất cả của ngươi, ta yêu hết thảy. Cho dù ngươi không muốn cho, ta cũng sẽ hoàn thành yêu của ta."

"Đi chết đi, buồn nôn." Sick rút ra tế đao.

Ác Ma Icama đang muốn mở miệng nói chuyện, phản bay hắn đang ngồi đột nhiên biến mất. Thân thể Elaine Taylor nghiêng một bên, tiếp đến hạ xuống, tóc vàng xoay tròn trên không trung, cuối cùng đánh lên một chỗ cách hầm 40m.Hắn hóa thành một ánh lửa biến mất, còi báo động ác ma kêu liên hồi. Buzzer cùng "Ác Ma xâm lấn! Ác Ma xâm lấn!" vang lên khắp nơi.

Hai cái ống tay áo có đường viền hoa vươn ra từ vách tường sau lưng Sick, đẩy bả vai Sick một cái. Sick nhích lên, Nanaimo ôm eo Lys Na xuyên tường đi ra.

Nanaimo đứng bên cạnh hầm, vẫy vẫy tay áo, nhìn về phía kia: "Thằng này cũng quá giống Elaine Taylor đi à nha, quá nguy hiểm!"

"Ác Ma không có giấy phép, ngửi mùi là biết." Lys Na nói.

Ác Ma Icama đứng thẳng dưới đáy hầm, dùng sáu cánh tay chống đất đứng lên, vỗ đôi cánh xương, biến thành một con bồ câu, xông vào đường hầm, dùng tốc độ nhanh nhất trốn khỏi hiện trường. Nếu Lyle Knott phu nhân nghe cảnh báo đuổi tới, nhất định hắn phải chết.

Sick nâng trán hỏi: "Nanaimo, ngươi còn nhớ rõ khóa học đầu tiên sao?"

Nanaimo trả lời nghe không hiểu là nhớ rõ hay là không nhớ rõ: "Đã quên nó a. ngươi còn nhớ rõ ờ?"

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※

Sick mười tuổi tiến vào giáo đoàn, sau khi mỗi người lấy được tế đao, khóa học đầu tiên là trong tầng hầm ngầm.

Trong đường ngầm tối đen, mặt bạn học cũng không thấy rõ. Sick có thể nghe thấy tiếng khóc lóc, vết thương từ nghi thức tế đao vừa rồi co rút liên hồi.

Trên bục giảng có chút ánh sáng, viện trưởng Mật Anh đang đứng đó, bên cạnh nàng còn có một pho tượng nam tử trưởng thành, mặc trường bào nặng, lộ ra mười ngón chân. Tóc dài xõa vai, râu ngắn, nhà điêu khắc tựa hồ muốn biểu đạt một loại tình cảm siêu việt nhân loại, nhưng chỉ có cảm giác cứng ngắc. Ánh mắt của hắn không phải nhìn người trước mắt, mà là nhìn một phương trời xa xôi.

Viện trưởng Mật Anh khoảng 50 tuổi, đứng thẳng, dáng người cũng không sai biệt lắm. Trên mặt nàng có nếp nhăn rất sâu, lông mi là vẽ đấy, như hai thanh đao.

Nàng luôn xụ mặt, chỉ có thời điểm đề cập Hắc Dạ Vương Giả mới lộ ra dáng tươi cười say mê. Khóa đầu tiên của tân sinh do nàng đảm nhiệm, phảng phất đây là vinh hạnh đặc biệt viện trưởng mới có.

"Đây là người lãnh đạo linh hồn chúng ta, người sáng tạo thế giới, Hắc Dạ Vương Giả." Giọng viện trường Mật Anh như là có thể xuyên thấu bùn đất cùng nắp quan tài, làm người chết sống lại: "Các ngươi là may mắn đấy, mới được Thần tuyển. Người giúp các ngươi thành người đặc biệt, những người khác chỉ là thịt thối, linh hồn của bọn hắn rồi cũng sẽ vào địa ngục, chỉ có các ngươi mới được cứu trợ.

"Không quản các ngươi làm cái gì, không quản các ngươi phạm lỗi lầm gì, Hắc Dạ Vương Giả đều yêu các ngươi, tha thứ các ngươi. Thần là phụ thân của các ngươi, mẫu thân, thầy giáo, huynh trưởng, bằng hữu, là tất cả của các ngươi. Vạn vật cũng không thể thoát ly tồn tại của Thần, các ngươi cũng đồng dạng! Vô luận các ngươi có là tồn tại hèn mọn thế nào, có Thần tại linh hồn của các ngươi, tưới tiêu ân huệ của Thần, các ngươi có thể trở thành người thiện lương! Cũng chỉ có từ thần mới được tân sinh, mới thật sự là còn sống!

"Tiếp nhận tình yêu vô điệu kiện của Thần! Trở thành sứ giả của Thần, là sứ mạng cao thượng từ phần thưởng Thần ban cho các ngươi! Các ngươi cũng tìm được vui sướng vĩnh hằng! Thần sẽ thỏa mãn tất cả yêu cầu của các ngươi!"

Trên mặt Mật Anh xuất hiện vẻ cuồng nhiệt, cứ như có thể ăn tươi người trước mắt: "Mà Thần lại không yêu cầu các ngươi cái gì."

Lúc ấy Nanaimo ngồi bên tay trái Sick, Sick cảm giác hắn đang đá chân, không biết là quá đau nhức hay là không kiên nhẫn. Đi ra phòng học thì, Sick hỏi hắn: "Ngươi có khỏe không?"

Nanaimo liếc qua cánh tay đang nhỏ máu của Sick, chính tay hắn đang đau đến phát run, nói: "Chúng ta đều rất tốt, chỉ có đầu óc người nào đó không được tốt."

Sick cười trộm. Nanaimo thấy Sick phản ứng cũng rất hài lòng. Đến lúc chia phòng, bọn họ lại được chia chung phòng, thế là rất tự nhiên ghép giường với nhau. Bọn họ đều ngửi được mùi lạ, nhưng còn không biết đó là cái gì, trải qua một đoạn thời gian dài thảo luận, Sick nhỏ giọng nói cho Nanaimo: "Mẹ đã nói với ta, người khác giúp ngươi nếu như không cầu hồi báo, ngươi sẽ thiếu nợ nhân tình người ta. Nợ nhân tình càng khó trả đấy, cho nên không nên nghĩ người khác sẽ giúp mình vô điều kiện, không nên thiếu nợ nhân tình tùy tiện."

"Nhà của ta nói là 『 đồ vật miễn phí mới là đắt tiền nhất 』. Không có khả năng có sự tình tốt như vậy." Nanaimo nhỏ giọng nói: "Ngươi cũng biết, tôn giáo có tiền nhất, chính là đám người ngoài miệng nói thần không cầu hồi báo gì, trên thực tế tín đồ của bọn hắn lại đem tất cả tài sản dâng cho thần."

Sick nghe không hiểu: "Mẹ của ta nói thần hỗ trợ chúng ta, bọn họ có giúp, chúng ta cũng phải làm lễ tạ thần. Thần này giống như là lạ đấy."

"Hắc Dạ Vương Giả khẳng định có vấn đề." Nanaimo nói: "Ta nghe nói qua có vài tên khốn nạn sẽ ngụy trang thành thần, giả bộ giống như rất hào phóng, sau đó sẽ cầm sạch sức khỏe cùng tài phú của ngươi."

Hai người đều đạt chung nhận thức với Hắc Dạ Vương Giả, thực tế sau đó chứng minh bọn họ đã đúng.

Thần "Không yêu cầu hồi báo gì" này không phải chỉ cần tín đồ dùng tiền đưa cho hắn là đủ, Thần tham lam đến cả linh hồn cùng tánh mạng của bọn hắn đều muốn. Bọn họ chỉ có thể yêu, thuận theo thần này. Chỉ cần Thần nghĩ, bọn họ nhất định phải chiếu Thần chỉ thị. Chỉ cần Thần muốn, mọi thứ đều phải lập tức hiến cho Thần. Tự do của bọn hắn, tư tưởng của bọn hắn, tình cảm của bọn hắn, đều bị đặt trên tế đàn của Thần.

Những vật này đều quý hơn vàng đấy....

Đáng sợ hơn chính là, hắn vẫn là vị thần đầu tiên không cho phép có kẻ nào cự tuyệt mà Sick gặp. Chiếu thuyết pháp của viện trưởng Mật Anh, người không chịu phục tùng Thần, sau khi chết Thần sẽ bắt đi bọn họ, sau đó đem linh hồn của bọn hắn ném vào Địa ngục, tra tấn vĩnh viễn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play