-"Á...há....há...há..."-Hắn cười toạt với bốn từ "Mỹ nam hoàn hảo".-"Nghe mà chờ-u-a-ua-chờ-ua-chua lòng."
Chàng lườm hắn với ánh mắt không ánh sáng (cứ như bị tật mắt :v). Thì đúng ra mình chính là "Mỹ nam hoàn hảo" mà.
-"Mỹ nam hoàn hảo nè..."-Nó gian tà ngồi sát lại gần chàng.-"Nếu như bây giờ mà mày có thể đổi phiếu cho tao thì..."
-"Thì sao?"-Hỏi người vịt đáp.
Nó quay sang lườm hai cái bản mặt của anh và hắn đang chồm đến hỏi vô duyên. Không biết Nguyễn Minh Phong thương lượng với hai tên điên này như thế nào mà để chúng nó loạn ở đây?
Nhỏ véo tai hai bọn hắn lại.( cô này dẫn việc phụ trách xin cả phiếu cho nàng.)
-"Thì sao?"-Bây giờ mới đúng là người trả lời.
-"Muốn gì cũng được."-Nó nhún vai.
-"Thật hả?"-Chàng sáng mắt.
-"Tao nói dối mày chi."-Nó đắc ý.
-"Vậy mày biết tao muốn gì không?"
-"Muốn gì?"-Mồm nó ngừng cười.
-"Muốn phiếu của tao là phiếu của tao. Phiếu của mày là phiếu của mày."-Chàng "thư sinh" nói.
Nó tự đập vài mặt mình. Đáng lí ra ngay từ đầu mình nên đổi người. Để nhỏ thương lượng với chàng và mình thương lượng với hai tên kia thì đúng hơn? Cái thằng cờ hó đáng ghét! Mày sẽ biết tay tao - Phùng Gia Bảo.
Nhỏ giả bộ thương tiếc,đau buồn,xót xa...và tùm lum ra đó :v trước mặt hắn với anh.
Hai cái bản mặt đần đần nhìn nhỏ đang diễn cãi lương "đời thật" cho coi. Cong chân lên,hạ cằm mình xuống,mắt nhắm mắt mở coi "màn hình hot".
Nhỏ lườm hai tụi hắn khi không có gì tiến triển. Lập tức,một bạt tai ngay thẳng lên đầu. Chuyển sang giọng lạnh lùng thương lượng với "khách hàng".
-"Cho tao hai phiếu đấy. Đổi lại hai mày muốn gì cũng được."-Nhỏ đâu thiếu gì,tiền bạc,xe,hay...vân vân (chưa nghĩ ra :v)
-"Hớ?"-Anh trố mắt nhìn nhỏ. Hình như nhỏ không biết anh là con trai của ai. Anh cũng đâu thiếu thứ gì. Có khi nhỏ còn thua xa ấy chứ. :3
-"Xin lỗi. Tụi tao đủ cả rồi."-Hắn chọc tức nhỏ. Đem balo xuống dơ trước mặt. Nào là đồ ăn vặt,nước ngọt,điện thoại,quần áo...vân vân... :3
Nhỏ muốn ngất xỉu nhưng lại không ngất được. Hai cái thằng ôn dịch thiếu suy nghĩ,đã thế óc nó không phải óc người. Đáng lí ra phải biết chủ đề chính là gì. Ngu xuẩn!
Nó với nhỏ tức giận,mặt đỏ hầm hầm đi thẳng ra ngoài. Ba tụi hắn tụm lại một chỗ ngóng theo.
Đợi khi hai tụi nó đi khuất. Mồm đứa nào đứa nấy không giữ được cười như "miệng ngựa" :3
Nàng sát khí đi ra nhà vệ sinh sau một hồi "kí túc" trong đó. Thấy "ôn dịch" đang làm loạn.
-"Dọn ngay đống xương gà này nhanh."-Nàng quất câu làm ba tụi hắn ngừng cười,nhanh nhẹn "ôm" đống xương gà vừa nhai.-"Ăn thì như heo mà làm thì như rùa."
Ba tụi hắn nuốt cục tức xuống bụng. Đứa nào đứa nấy chia đều việc. Anh đi vứt rác,hắn lau sàn,chàng "cuốn trọn" đống đồ với nhà vệ sinh ( @@ Anh chàng chẳng lẽ định rửa chén bằng xà bong giặt đồ sao? Dù gì mình cũng còn ăn lại đâu mà :3)
............
Hai tụi nó nghiến răng ken két đi xuống cantin. Bà Mười ở đó rất vui tính. Chạy ra khi cantin mới sáng đón hai tụi nó khi chưa đông học sinh.
-"Trời sập."
-"Sao lại trời sập ạ?"-Nó cau mày đặt đít xuống ghế hỏi bà Mười.
-"Thì hôm nay mày dậy sớm xuống đây chứ sao?"-Bà Mười cười toe,nhìn bà phúc hậu cứ như ông Phật Di Lặc.
-"Con có thấy trời sập đâu."-Nhỏ cứ như tôn ngộ không,đưa tay lên trán,che nắng nhìn lên mặt trời coi có "sập" thật không.
Bà Mười lườm yêu cú mạnh lên đầu nhỏ.
-"Tao nói quá mà mày làm quá hơn tao."
-"Hề hề."-Nhỏ gãi đầu cười vô duyên với bà.
-"Con này nó bị bệnh đao từ khi mới vừa sinh ra mà bà. Gì cũng quá lên. Điển hình như ăn uống..."-Nó vòng tay trước ngực lắc đầu nhìn nhỏ.
-"Đúng....nhưng...sao tao không thấy thằng Thụy đây. Thường ngày nó đi với hai tụi bây mà."-Bà nhìn quanh để kiếm nàng.
-"Nó đang ôm ấp giấc mộng "vàng dẻo" của nó rồi."-Nó hài hước nói với bà.( Đi vệ sinh á :3 )
-"Cái thằng ..."-Bà chuyển sang lườm yêu nó.
-"Hê...hê."-Cũng đến lược nó cười vô duyên với bà.
-"Bà Mười xiteen cho hai đứa cơm sáng đi."-Nhỏ xoa bụng tỏ ý đói xanh mặt đến nơi.
-"Có liền. Hai phần đặc biệt."-Bà Mười cười vui vẻ rồi đi vào trong làm thức ăn cho nó và nhỏ.