Trong trường học Đỗ Hàng chưa từng tận lực giấu diếm quan hệ của hắn cùng Tiểu Tiện, cho nên có rất nhiều người biết họ là một đôi. Tiểu Tiện cùng Tiểu Ngốc ở trong phòng ngủ hô to gọi nhỏ hơn mấy tiếng đồng hồ, tạo ra bao nhiêu tạp âm làm hại mọi người không được an bình. Có người thật sự không chịu được nữa liền chạy tới phòng Đỗ Hàng, thêm mắm dặm muối đem chuyện Tiểu Tiện say khướt nói cho hắn.
Đỗ Hàng cùng Tề Huy chạy tới, hai người vừa bước vào phòng ngủ liền có một chai rượu bay qua. Hoàn hảo bọn họ trốn mau, nếu không đầu đã nở hoa.
Tiểu Tiện ngồi dưới đất, một bên dậm chân một bên chỉ vào hai người ồn ào, “Hai tiện nam các ngươi mau cút ra ngoài cho ta!”
Tiểu Ngốc lúc này đã say đến quỳ rạp trên đất, nghe thấy Tiểu Tiện ồn ào cũng theo vào giúp vui. Cậu ta từ mặt đất đứng lên, lung lay lắc lắc đi tới cột trước gường ôm lấy nó lắc lắc, ngoài miệng rít gào: “Ô quy! Vương bát! Tiện nam! Hỗn đản! Mau cút ra ngoài cho ta!”
Nhìn hai tên một bộ khóc lóc om sòm, hai tiện nam song song rút khóe miệng, sau đó vẻ mặt bình tĩnh đi qua.
Tiện nam họ Đỗ đem Tiểu Tiện khiêng ngang trên vai, quay đầu nói với tiện nam họ Tề: “Ta dẫn hắn về phòng ngủ, hai người ở lại đây đi.”
Tiện nam họ Tề nắm áo Tiểu Ngốc quăng lên giường, “Đi ra ngoài nhớ khóa cửa cho ta.”
Hai tiện nam nhìn nhau cười, cười đến phá lệ không có hảo ý.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT