Kỳ thực bà xã cũng là một dạng ô sin cao cấp.

Tiểu Tiện biến mất một đoạn thời gian, Đỗ Hàng quả thực ko xong. Quần áo bẩn cùng tất thối hắn chưa bao giờ giặt, nhét vào túi liền ko quản nữa. Có một lần hắn tắm xong phát hiện, quần lót hết rồi, liền thẳng thắn mặc lại quần cũ, nói cho cùng mặc bên trong ai nhìn thấy.

Ăn cũng ko chú ý dinh dưỡng, có gì ăn nấy. Có đôi khi luyện cầu phát hiện căn tin đóng cửa rồi, hắn không thể làm gì khác là trở về phòng ngâm tô mì ăn.

Đêm khuya người vắng thì hắn luôn suy nghĩ, thế nào vừa thiếu một người bên cạnh sinh hoạt liền xuống dốc như vậy? Hai mươi năm qua làm sao ta vẫn còn sống được?

Nghĩ trước nghĩ sau kết quả chính là hắn ko thể thiếu Tiểu Tiện a. Thời gian Tiểu Tiện cùng hắn cậu đều đem hắn dưỡng hư, làm hại trong tiềm thức hắn sản sinh ra cảm giác ỷ lại, tựa như mất đi năng lực tự gánh vác cuộc sống như thời còn quấn tã, Tiểu Tiện ko quan tâm hắn là hắn liền đem mình đông lạnh chết đói. Kỳ thật hắn như vậy cũng là do nhận thức Tiểu Tiện nhất định sẽ ko bỏ mặc hắn.

Hiện tại đem bà xã truy trở về, cuộc sống gia đình sau này nhất định ổn thỏa.

Vừa nghĩ tới sau nỳ có quần áo sạch cùng cơm ngon canh ngọt đợi chờ, Đỗ Hàng liền rất hưng phấn, giống như con cún con được Tiểu Tiện vuốt một cái liền sung sướng ngoáy tít đuôi.

Nhìn người đang ngủ say, Tiểu Tiện ko biết là nên khóc hay nên cười.

Ko thể nào?! Hai chúng ta cởi sạch hết ôm cùng một chỗ cư nhiên cái gì cũng ko làm! Lẽ nào mị lực của ta kém như vậy sao?!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play