Khả Khả trở về giường không bao lâu thì cửa phòng bệnh mở. Từ lúc trọng sinh cho tới giờ, có lẽ đây là thời khắc cô cảm thấy rõ ràng nhất, mình thực sự trọng sinh.

Trước mắt cô, một nhà 5 người ầm ĩ nháo loạn tới hỏi thăm, trách móc cô không cẩn thận té xe để bản thân bị thương. Cảnh tượng náo nhiệt tới mức chính bản thân cô nghi ngờ liệu mình có đang nằm mơ, rằng đây chỉ là ảo ảnh, rằng nếu bản thân tỉnh dậy, cô sẽ trở lại với thực tại tàn khốc.

Mắt Tịnh Khả Khả nhòe đi, tiếng la chí chóe bên tai bỗng chốc mơ hồ không ít, chỉ còn lời của Diêm Vương lạnh lùng vang lên “Nếu ai biết nhà ngươi trùng sinh, lập tức sẽ làm hỗn loạn dòng chảy thời gian, khiến thực tại nơi ngươi trùng sinh trở nên bất ổn. Một cách ngắn gọn, khiến ngươi trở về thực tại nơi ngươi muốn đi gặp ta. Lúc đó, ta cũng không giúp được ngươi. Thời gian chỉ bị lừa quay lại 1 lần, không có lần 2. Còn nữa, mối lương duyên giữa ngươi và tên kia, chỉ có thể tính là nghiệt duyên, không thể ở bên nhau. Nếu có, chính là họa diệt thân…”.

Vết thương cũng không nặng lắm nên Khả Khả chỉ cần tĩnh dưỡng ở nhà là ổn. Hoàn tất khám sơ bộ, cô được làm thủ tục xuất viện.

“Nếu có, chính là họa diệt thân…” – Khả Khả giật mình tỉnh giấc, đã bao ngày, kể từ khi về nhà, cô có giấc mơ này rồi? Nhất là ngày vào cấp 3 gần kề, ngày cô gặp hắn sắp tới, lòng cô lại càng bất an. Không phải Khả Khả thiếu tự tin vào tình cảm của bản thân. Có điều, những chuyện làm tổn thương tới gia đình cô, Khả Khả vĩnh viễn không muốn thỏa hiệp.

Vì thế, sinh nhật 16 tuổi, cô hướng ba mẹ nói, mình muốn du học.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play