Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu

Chương 88: Thiếu


...

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Công ty có Ngôn Cẩn Phong trấn giữ, mặc dù Ngôn Cẩn Phong có sự oán trách nho nhỏ. Nhưng mà bởi vì có Ninh Noãn Dương mạnh mẽ tác hợp, để cho Uông Sunny sống cùng với anh, thành công ngăn chặn sự oán trách của anh.

Nhà máy ở nước ngoài có Mộ Ngưng Tử và Thượng Quan Dật Tường trấn giữ, chỉ chờ tới cuối năm xem thành tích, không cần lo lắng chút nào.

Cuộc sống của Đỗ Ngự Đình rất thoải mái.

Chiếc xe Carrera màu trắng dừng ở cửa một nhà hàng, diện tích nhà hàng không lớn, nhưng dọn dẹp rất sạch sẽ.

“Nào, cẩn thận một chút.” Đỗ Ngự Đình xuống xe trước, đi vòng qua cửa xe bên kia, cẩn thận đỡ người ở trong xe xuống xe.

Bụng đã lòi ra rõ ràng, bảo bảo đã bảy tháng, bây giờ hành động của Ninh Noãn Dương cực kỳ không tiện. Mỗi lần ra ngoài, Đỗ Ngự Đình sẽ hộ giá ở bên trái bên phải, cẩn thận hộ tống cô và bảo bảo.

“Bảo bối, chờ anh một chút.” Đỗ Ngự Đình tỉ mỉ tìm một vị trí thật tốt ở ngoài cửa để cho cô ngồi, sau đó tự mình đi vào nhà hàng mua đồ. Bậc thang trong nhà hàng hơi cao, cô sẽ không tiện đi lên, không bằng ngồi ở dưới nghỉ ngơi một chút.

“Nhớ bảo chủ quán cho nhiều tiêu một chút.” Ninh Noãn Dương đỡ bụng dặn dò, ngửi mùi thơm món kho bay ra từ trong nhà hàng, cô thèm đến chảy nước miếng. Trong khoảng thời gian này, cô rất thích ăn, một mình có thể ăn phần của hai người, hơn nữa ăn xong không bao lâu lại đói bụng.

“Biết rồi, em ngoan ngoãn ngồi xuống, đừng lộn xộn.” Đỗ Ngự Đình không yên tâm quay đầu nhìn cô, sau khi mang thai, khẩu vị của cô cũng thay đổi, trước kia rất thích ăn chua, bây giờ lại thích ăn cay. Gần như là không cay sẽ không vui, hơn nữa mỗi bữa ăn đều phải ăn cay.

Ăn cay quá nhiều sẽ không tốt cho thân thể, cũng sợ bảo bảo chịu không nỗi, anh cho người mời đầu bếp, tim cách làm vài món ăn không quá cay. Nhưng mà hai ngày nay, cô la hét muốn ăn món kho của nhà hàng này, không thèm nhìn những món ăn khác. Anh đau lòng nhìn cô giảm bớt lượng ăn, khuôn mặt nhỏ nhắn gầy xuống. Mặc dù biết ăn những món này sẽ không tốt, nhưng anh cũng chỉ có thể khuất phục.

Ăn món ăn không có dinh dưỡng, còn hơn là không ăn gì!

Ninh Noãn Dương cố gắng ngửa người về sau, dựa vào cái ghế ở ngoài nhà hàng, nghĩ thầm hôm nay bầu trời không tệ, đợi một lát nữa có thể đi dạo một chút, xem xem bảo bảo còn cần mua gì nữa không!

Thật ra đồ của bảo bảo đã chuẩn bị đầy đủ, mấy ngày nay, Đỗ Ngự Đình bận trong bận ngoài, tự tay trang trí căn phòng trẻ con màu hồng ấm áp, lại cùng cô đi tới mấy cửa hàng, mua thêm rất nhiều quần áo, những món đồ chơi. Chỉ là những món đồ chơi đã chiếm hơn nửa căn phòng, các loại búp bê vải, đồ chơi chạy bằng điện, các loại sách đều có.

Anh còn thiếu chút nữa mở cửa hàng vật dụng của trẻ em ở trong nhà, chỉ là sữa bột đã mua tới lúc sáu tuổi. Cô trêu đùa nói sữa bột hoàn toàn không thể để lâu như vậy, đợi tới lúc bảo bảo sáu tuổi, sữa bột này sẽ không thể uống. Anh lại nói, mua để ở trong nhà, anh nhìn cũng sẽ vui vẻ.

Anh mua quần áo cho bảo bảo đều là đồ của tiểu công chúa, còn có váy nhỏ viền hoa mềm mại, cái chăn nhỏ hình con bướm, anh luôn tâm niệm bảo bảo trong bụng của cô là tiểu công chúa, hơn nữa nhất định phải là tiểu công chúa giống cô.

Cô hỏi anh, nếu như là con trai thì làm sao bây giờ? Bọn họ chuẩn bị đồ đều là cho con gái.

Anh cắn răng nghiến lợi, hung hăng nói: “Nếu như là con trai, sẽ để cho nó đi!”

Anh thậm chí còn tự mua loại gỗ tốt, cầm bản vẽ thiết kế và cây búa, leng keng tùng tùng làm ra một cái giường gỗ nhỏ xinh đẹp. Tay nghề của anh không tệ, làm ra cái giường, tốt hơn mua trong cửa hàng, hơn nữa bộ dạng cũng rất đẹp. Anh còn cố ý mua nước sơn màu hồng cho trẻ em, sơn cái giường nhỏ thành màu hồng.

Anh thậm chí còn tính làm ngựa gỗ và xe nhỏ.

Cô không biết, cái bàn tay từng cầm bút kia, làm sao lại pha sữa thành thạo như vậy, và bột mì,


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp