William nếu lên giường nghỉ ngơi, tất nhiên việc làm cơm sẽ rơi xuống đầu Cole, tuy rằng ở lĩnh vực nghiên cứu khoa học Cole tuyệt đối là một thiên tài, thế nhưng William vẫn rất lo lắng trong sinh hoạt gia khỏa ngu ngốc này có thể làm được một bữa ăn tử tế hay không, nhưng Cole lại nói anh yên tâm.

Buổi sáng sớm, Cole chạy đi siêu thị mua nguyên liệu nấu cơm trưa, sau chạy đến hiệu sách mua một chồng sách, từ các loại sách nấu ăn đủ kiểu dáng cho đến sách bảo vệ sức khỏe cho phụ nữ mang thai, phàm là sách có liên quan đều mua về hết, rồi sau đó mới chui đầu vào nhà bếp.

William một mình nằm trên giường cảm thấy thật buồn chán, anh đầu tiên là gọi về nhà, tìm một lý do nói mình không thể quay về dự lễ Giáng Sinh, lại lo lắng Cole một mình trong nhà bếp, liền rời giường xuống lầu xem tình hình, vừa đến cửa nhà bếp thì thấy Cole đặt trong nhà bếp đầy thứ cân tiểu ly, nhíp, các loại ống nghiệm, cái phễu, quả thực chính là dời phòng thí nghiệm tới nhà bếp rồi, mà Cole hiện tại tựa hồ đang dùng cân tiểu ly ước lượng cái gì, “Cậu đang làm cái gì vậy?” William nghẹn họng trân trối nhìn Cole hỏi, cậu ấy đang làm thức ăn hay làm thí nghiệm?

“Anh sao lại xuống đây?” Cole quay đầu nhìn anh, lập tức khẩn trương buông đồ trong tay, chạy nhanh đến đỡ William ngồi xuống ghế sô pha ở bên cạnh, cảm giác này làm William nghĩ mình tựa như một búp bê thủy tinh dễ vỡ, anh cũng không phải là phụ nữ! Anh trở mình xem thường: “Tôi không muốn nằm trên giường, tôi cũng không cảm thấy có gì khó chịu.”

“Anh có biết ngày hôm qua anh thiếu chút nữa sinh non! Chịu khó đợi thêm thời gian nữa!” Cái người này sao một chút ý thức mang thai cũng không có, chỉ cần nhớ lại ngày hôm qua bộ dạng William không ngừng chảy máu, cậu vẫn không kìm được run rẩy, cậu không dám nghĩ nếu mình đuổi theo chậm một chút thì chuyện gì sẽ xảy ra!

“Không có việc gì, nhưng thật ra cậu đang làm gì?” Người này chính là thích đem chuyện gì cũng nghĩ đến trường hợp xấu nhất, tuy rằng làm thí nghiệm thì cần cái dạng này, nhưng bọn họ hiện tại cũng không phải làm thí nghiệm, thật sự là một chút tình thú sinh hoạt cũng không có, anh thật sự rất muốn mắt trợn trắng, thật sự không rõ sao mình lại thích một người như thế!

“Tôi? Tôi đương nhiên là nấu ăn.” Cole khó hiểu nhìn William, ở trong nhà bếp ngoài nấu ăn còn có thể làm gì?

“Vậy cậu đặt rất nhiều dụng cụ thí nghiệm để làm gì?” Nấu ăn cần nhiều thiết bị thí nghiệm như vậy sao? “Đừng nói cho tôi cậu đầu tiên mổ giải phẫu một con gà sau đó lại tách rời, rồi mới lại tổ chức phân loại các thứ…”

“Tôi chỉ chiếu theo sách nấu ăn mà làm thôi.” Cole chăm chú gặt đầu, cậu chính là nghiêm ngặt dựa theo sách dạy nấu ăn, cam đoan từ màu sắc tới hương vị đều giống như trong sách.

William hồ nghi nhìn Cole, anh cũng là một người thích mỹ thực, cũng không nhìn thấy trong sách nấu ăn nói cần dùng đến mấy thứ này. “Sách nói cái gì?”

“Sách nói cần muối ½ muỗng nhỏ, tiêu đen ½ muỗng nhỏ, bột ngọt 1/3 muỗng nhỏ, gừng 1/3 muỗng nhỏ, nước tương một muỗng nhỏ, nước dùng một muỗng lớn, ân, còn cần mật ong 40 gam…” Cole chăm chú trả lời, William cũng không nghe sai thứ gì, vì cái gì Cole lại dùng mấy thứ kia? Đừng nói cậu nghiêm ngặt ấn từng chữ số trong sách đi làm nhé, nhất định phải đo mật ong chính xác đến 40 gam rồi mới đổ vào, chỉ là tựa hồ vô cùng có khả năng… “Cậu không phải là sẽ nghiêm ngặt dựa theo chữ số trong sách mà làm chứ?”

“Cái này đương nhiên, phải làm thật cẩn thận tỉ mỉ.” Cole nói đương nhiên, thấy William bộ dạng muốn té xỉu, lập tức lo lắng hỏi, “Anh xảy ra chuyện gì? Khó chịu ở đâu?”

“Không có…” William xoa xoa thái dương đau nhức, “Đây là nhà bếp chứ không phải phòng thí nghiệm…”

“Nguyên lý thì như nhau…” Cole một câu nói làm William lần thứ hai không còn lời nào để nói. “Na~ vậy phiền cậu nhanh lên một chút, tôi đói bụng…”

“Anh yên tâm, đối với thao tác thí nghiệm tôi tương đối thành thạo.” Cole gật đầu, lại quay lại phòng bếp bắt đầu làm món gà nướng thí nghiệm của cậu, William thực sự không biết nên khóc hay nên cười với việc lấy thức ăn coi như đối tượng thí nghiệm này của Cole, mà thời điểm Cole bưng một mâm gà nướng có màu sắc có thể nói là không khác gì ảnh chụp trong sách nấu ăn lên, lại có một nụ cười ấm áp thản nhiên.

“Lại nếm thử hương vị.” Cole khẩn trương nói, giống như học sinh tiểu học chờ thầy giáo nhận xét bài tập của mình, cung kính ở bên cạnh nhìn mặt anh.

William chớp chớp mi, nhìn về phía vẻ mặt chờ mong của Cole, bất giác nụ cười nở rộng trên mặt, Cole kỳ thật cũng có một mặt khả ái, mà một mặt này chỉ có mình mới có thể thấy được!

Cầm lấy dao nĩa, nếm một miếng nhỏ, thật sự quá tuyệt vời! Thực không nhìn ra gia khỏa Cole này! Hương vị giống như đầu bếp năm sao làm ra như vậy! Tuy nhiên, anh cố ý chậm rãi nhai nuốt, thấy Cole nhìn mình vẻ khẩn trương trên mặt càng ngày càng rõ ràng, anh lại càng lúc càng vui vẻ, nhìn Cole đều đổ mồ hôi anh mới quyết định buông tha cậu, chậm rãi nói lại một câu: “Cũng được.”

Chiếm được khẳng định của William, vẻ khẩn trương trên mặt Cole bất giác toát bộ dáng tươi cười của trẻ con, hòa tan vẻ băng tuyết trên mặt, không khỏi làm William có chút ngây dại, thật muốn làm nụ cười như vậy vĩnh viễn ở lại khuôn mặt này! Hai tay ôm lấy khuôn mặt cole, kìm lòng không được đưa miệng mình lên, William hôn môi Cole.

Cole nhất thời ngây người, cậu chưa từng nghĩ tới William sẽ chủ động hôn mình, cậu lập tức đáp lại William, đầu lưỡi tìm được miệng anh, mút vào cam lộ trong miệng William, bỗng nhiên cậu nghĩ tới cái gì, hai tay duỗi ra, tách mình cùng William: “Không được! Anh bây giờ không thể làm tình!”

“Tôi chỉ đơn thuần muốn hôn cậu thôi.” William tức giận nói, gia khỏa này thật là triệt để động dục, ai nói hôn môi chính là làm tình! Anh chỉ là đang biểu đạt tình yêu của mình.

“Hả?” Nhìn thấy trên mặt Cole lộ ra biểu tình mê man, trong lòng William liền ngứa ngáy, trời ạ! Có vẻ như bị ảnh hưởng bởi Cole, anh cũng tới kỳ động dục rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play