Khi tôi và Tiết Khanh còn đang anh anh tôi tôi, không nghĩ tới cô gái đi cùng tiểu mỹ thụ đã nhận ra Tiết Khanh, thế là có bàn bên đó có cuộc đối thoại như sau:
Cô gái: Hạo, kia có phải anh Khanh không?
Tiểu thụ: Thị lực của em thật tốt. Khanh Khanh nhà mình tu hành hai mươi chín năm, rốt cuộc cũng tới thời kỳ động dục.
Cô gái:... Trịnh Phương Hạo, chúa sẽ cứu rỗi trình độ ngữ văn của anh...
Tiểu thụ: Nhâm Nhâm, chúng ta qua chào hỏi chứ nhỉ...
Có điều tôi đã nói rồi, tôi là điển hình bị ông trời ghẻ lạnh. Ông ta không nhìn thấy tôi, càng không nghe thấy lời cầu nguyện của tôi... Ba người bọn họ ăn ăn uống uống, hoan hoan hỉ hỉ, lòng đau như cắt, mặt mày ủ rũ hệt như bánh bao ngâm nước... Lý tưởng cao đẹp của mẹ... bao giờ con mới ra đời cho mẹ yên tâm đây???
Mẹ tôi: Con gái, con cũng hai sáu tuổi đầu rồi, không thể kén cá chọn canh như hồi nhỏ nữa. Thậm chí tốt như Tiết Khanh con cũng không thích, con muốn mẹ phải làm sao? Con có thể cho rằng mình còn trẻ, nhưng mẹ già rồi, mẹ muốn có cháu ngoại, muốn nhìn con mặc váy cô dâu, bước vào lễ đường, yên bề gia thất. Cho dù con không thích, con cũng phải thông cảm cho người mẹ này của con chứ? Con thế này, cho dù mẹ có chấp nhận thì bố con ở trên trời cũng không an tâm, con muốn bố con phải ngày ngày báo mộng nhắc nhở mẹ chuyện chung thân đại sự của con con mới yên lòng ư? Nghiễm Nghiễm, con không thể quá cảm tính như vậy được...
_Em yêu, cảm giác khi anh gặp em tựa nắng hạn gặp mưa rào, trong lòng ấm áp_
Thật là ba chấm...! Tôi xóa tức thì! Lại tiếp tục đi ngủ!
_Nghiễm Nghiễm, ấn tượng của cô trong lòng tôi tương đối sâu đậm. Cô cho rằng như thế là xong sao? Sau này tôi sẽ để ý yêu thương chăm sóc cô!_
Lại là từ số điện thoại đó...
Tôi như nhìn thấy tu la, suýt đánh rơi điên thoại... Lần này tôi nhận ra ai vừa nhắn cho tôi rồi...
Ô ô ô...lẽ nào đây chính là chơi dao sắc có ngày đứt tay trong truyền thuyết? Vận số con quạ, tôi lại đi trêu vào một tên biến thái rồi? Ô ô ô... trời ơi ông tha cho tôi đi!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT