Hai chữ Sát thần, là
từ chiến tích trên chiến trường mà có, cũng sẽ không bởi vì Nhan Hi mặc
vào long bào mà giảm đi uy lực của danh tiếng.
Trong tay của hắn thần kiếm cúi đầu gào thét, khi nhuốm máu tươi, thân kiếm mặt ngoài tràn đầy ám quang quỷ dị.
Nhan Hi nhiều chiêu nhắm ngay bên hông người, chủ yếu tấn công Vân Diễm,
những binh tôm tướng cua chỉ cần không tới gần, hắn cũng lười đuổi theo
đánh.
Hoàng thượng lên trước động thủ, phía sau bọn thị vệ tự
nhiên không dám nhìn náo nhiệt, nghỉ đủ rồi, thể lực đã khôi phục, có
người dẫn đầu đi lên nghênh kẻ địch, được khí thế của Nhan Hi làm nhiệt
huyết sôi trào, chỉ cảm thấy nam nhân chỉ có như thế mới thật thống
khoái, Nhan Dung đứng trên nóc nhà che trán thở dài, hắn nhìn là hiểu
tại sao lão Thất dẫn binh, luôn luôn dũng mãnh rất khí chất, chủ tướng
như thế thì binh lính mới học theo, chỉ công không lùi, chỉ xem khí thế
đã hù chết người, địch nhân còn chưa có giao đấu đã bị kia sát khí dã
thú hù dọa mềm nhũn đi.
"Giáo chủ, Ngự lâm quân đã đem nơi này
bao vây." Vân Diễm cùng bạch y thị vệ bị dồn đến góc đông bắc, trừ Nhan
Hi cùng Nhan Dung là cao thủ, bên dưới còn đông nghịt người cầm trong
tay cung tên đã lên dây, nhắm tới Vân Diễm cùng giáo chúng Thần giáo,
trước lúc chưa được ra lệnh chẳng qua là đồng loạt ngắm chuẩn lấy, mỗi
khi có lệnh sẽ lập tức ít nhất trên trăm mủi tên bay đến đích, bị những
thứ này khóa chết, võ công dù cao cũng không tránh khỏi da đầu tê dại.
Các mũi tên này nếu cùng nhau bắn tới, giữa không trung căn bản không có
nơi nào có thể tránh né, có thể dự đoán chính là không quá tích tắc thời gian, tất cả sẽ phải biến thành con nhím rớt xuống đất. Theo Vân Diễm
tới đây toàn bộ là tuyệt đỉnh cao thủ trong giáo, chết kiểu này quả thật hơi chút uất ức.
Nếu không phải Vân Diễm mới vừa cùng cái người
goi là nhị hoàng tử Nhan Dung dài dòng mất thời gian, cũng sẽ không đến
nỗi gặp quẫn cảnh thế này, giáo chủ anh minh cả đời, nhưng mỗi lần gặp
phải hoàng thất Yến quốc tổng hội sẽ hành động theo cảm tình.
"Bệ hạ, xin dừng tay, chúng ta nói chuyện một chút." Tránh thoát mũi kiếm
bén nhọn của Nhan Hi, Vân Diễm hơi thở không yên, trầm thấp quát lên.
"Trẫm chỉ đàm phán với kẻ chiến bại." Nếu đã tới cũng đừng nghĩ dễ dàng như
vậy mà đi, Nhan Hi đối với Lỗ quốc hết thảy đã nổi trận lôi đình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT