Ngô Hổ Thước chạy vài bước nhỏ đã tới bên cạnh Ngọc La Kiều, lại là nhất quán bộ dạng lưu manh, "Ngọc đại nhân, mau chuẩn bị lễ vật, nhớ phải là một đôi nga, sớm một chút đem đến Duệ vương phủ đi, ngài nhất định nhận được điều tốt."

Hắn tâm tình thật tốt, không để ý Ngọc La Kiều tùy ý nói mấy câu trước đó, có nghe hay không tùy nàng, Ngô Hổ Thước cũng không nguyện giải thích thêm, như đứa trẻ bước đi sôi nổi, trở về phòng ăn bữa trưa của hắn.

Ngọc La Kiều đứng tại chỗ trầm ngâm chốc lát, quay đầu đối với quản gia bên cạnh nói, "Phái người chuẩn bị lễ vật đưa đến Duệ vương phủ, mau đi đi." ...

Bên trong nội thất tiếng huyên náo đã áp đảo tiếng đánh nhau cách đó không xa.

Ở chỗ này, mọi người tim cũng thắt lại, mọi chú ý đều dồn vào hài tử sắp ra đời trong bụng Vương phi, không có người nào chú ý tới còn có hai nhóm người đang ở trên nóc nhà giằng co, không khí ngưng trọng đè nén, đánh nhau chết sống hết sức căng thẳng.

"Nương nương, đã thấy đầu hài tử, người kiên nhẫn một chút, lại dùng lực, đúng, chính là như vậy." Bà mụ có kinh nghiệm nhất đang gục ở giữa hai chân Đào Tiểu Vi, còn có hai người khác một tả một hữu, lúc Vương phi dùng lực không đủ sẽ giúp nàng xoa bóp ở thắt lưng, giảm bớt đau đớn, đợi nàng lại bắt đầu một lần cố gắng mới, các bà mụ lập tức buông ra tay.

"Một lần nữa, nương nương, người làm tốt lắm, tiểu bảo bảo lập tức ra ngoài thôi, nữa một lần nữa." Bà mụ quay đầu ý bảo đưa lên khăn hỉ, làm khâu chuẩn bị cuối cùng.

Nhan Hi nắm chặt tay Đào Tiểu Vi, bàn tay lúc trước bị nàng cắn đến huyết nhục mơ hồ nhưng dường như không cảm giác một chút nào đau đớn, hắn hết sức chăm chú nhìn chằm chằm thời khắc này, chợt nghe bên tai có tiểu cô nương trong trẻo kêu một tiếng: "Phụ thân."

Hai má cũng giống như được ai đó nhanh chóng hôn lên, kia ấm áp mềm mại xúc cảm còn chưa kịp thưởng thức tinh tế liền đã biến mất.

Nhan Hi nghiêng đầu sang chỗ khác tìm kiếm, bà mụ, nha hoàn lui tới bận rộn, trong bọn họ không thể nào có người dám đối với hắn làm ra động tác như vậy. Mà mới vừa rồi một cái hôn đó lại không giống là ảo giác, cảm giác chân thật vẫn còn trong ký ức của hắn.

Gửi thanks

Yến My↓ Re: [Cổ đại] Bị nhốt vong quốc công chúa - Độ Hàn 26.11.2014, 18:43

Bị nhốt vong quốc công chúa – Quyển 2 – Chương 346: Lần thứ hai hí (trêu chọc) Vân Diễm 5

"Hài tử sắp ra rồi, nhanh dùng lực." Bà mụ đề cao âm lượng, chợt hô to.

Đào Tiểu Vi theo bản năng dựa theo lời mà làm, mạnh mẽ dùng sức thêm một chút, đau đớn lúc này dường như đã lên ngưỡng cao nhất.

Có cái gì đó từ hạ thể trượt ra, thân thể cũng cảm thấy dễ chịu hơn, ngay sau đó nhanh như chớp, bà mụ hai tay nâng lên, nhanh chóng sau sạch miệng mũi đứa nhỏ, phòng ngừa bị ô vật làm tắc nghẽn hô hấp, có bà mụ khác cắt cuống rốn, dùng khăn lông ấm áp nhanh chóng chà lau sạch sẽ, rồi lại dùng khăn hỉ bao bọc lại kỹ càng, kính dâng đến trước mặt Nhan Hi, quỳ xuống chúc mừng nói, "Chúc mừng Hoàng thượng, là một vị Tiểu công chúa, trông vô cùng xinh đẹp, đây, ngài nhìn, mắt của công chúa đã mở."

Nhan Hi đem hài tử nhận lấy, quả nhiên nho nhỏ hài tử giống hệt Đào Tiểu Vi nhất là đôi mắt to, không sợ nhìn thẳng vào hắn.

"Phụ thân... Phụ thân..."

Mới vừa rồi là nó đang gọi hắn sao?

Nhan Hi tâm lãnh khốc lại gợn sóng, cảm động cơ hồ bao phủ lấy hắn, nhanh chóng xoay người ôm cho Đào Tiểu Vi nhìn, trong lời nói không thể che hết đắc ý, "Vi Vi, mau nhìn nữ nhi của chúng ta, cùng nàng rất giống nhau."

Đào Tiểu Vi miễn cưỡng liếc một cái, cũng không có lộ ra nụ cười vui vẻ, vẫn thống khổ đè nén, "Phu quân, ta đau quá."

Bà mụ đang bận rộn nghe được, gục xuống nhìn lập tức kinh hô, "Vương phi trong bụng còn có thai nhi, song sinh tử, nhanh lên một chút, chuẩn bị thêm một khối hỉ khăn."

Mặc dù trong lòng sớm có chuẩn bị, nhưng khi thật tận mắt nhìn thấy, Nhan Hi vẫn bị chấn động, hài tử để cho Thiên Đồng ôm sang một bên, một lần nữa cầm tay Đào Tiểu Vi nói, "Vi Vi, lại cực khổ nàng một lần nữa, phu quân vĩnh viễn cũng canh giữ ở bên cạnh nàng."

Có Tiểu công chúa đánh trận đầu, hài tử thứ hai ra đời cũng chỉ cần thời gian uống một chung trà, giống như Ngô Hổ Thước nói, đích xác là một vị hoàng tử.

Một nam một nữ, trai gái song toàn, Nhan Hi 'Tả ủng hữu bão', nhìn một chút đứa này rồi lại nhìn một cái đứa kia, cả hai đều có khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái, cơ hồ hoàn toàn giống nhau.

Đào Tiểu Vi mệt mỏi cực kỳ, rang chống đỡ tinh thần đem hai đứa bé cẩn thận nhìn rõ ràng, thầm than nhẹ nói, "Không trách được bụng lớn như vậy, nguyên lai là hai, có một tặng một, quả thực quá đáng giá."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play