Tay cầm đoạn hương liệu đưa vào đỉnh lư hương, nàng nhẹ nhàng khêu lên bên trong hương hoa lài. Chậm rãi hương khí lượn lờ bắt đầu tràn ngập trong phòng, cực kỳ nhẹ cũng không có vẻ gây gay mũi.

Đào Tiểu Vi trở lại bên giá sách, cầm lên quyển sách đang đọc dở, ngồi trở lại nhuyễn tháp.

Bên ngoài Tú lâu ầm ĩ náo nhiệt, nghe nói là hoàng thượng lệnh cho thái tử đến quả thân vương phủ tuyên chỉ, tất nhiên là khen ngợi năm năm lập hạ công lao hạn mã. Dĩ nhiên Đào Tiểu Vi cũng sẽ không đứng trong hàng ngũ đón tiếp, từ lúc còn rất nhỏ quản gia một lần an bài nàng nghênh tiếp thái tử, kết quả bị Nhan Hi hung hăng dùng gia pháp, lão nhân đã học được bài học, Đào Tiểu Vi tất nhiên không cần ra ngoài.

Thiên Sương chạy qua chạy lại ở tiền viện và tú lâu, không ngừng truyền lại tin tức.

Nhan Hi lần này đánh hạ Ngụy quốc, công lao vô cùng to lớn, ban thưởng hàng ngàn hàng vạn cũng không thể so sánh được, tấm biển quả thân vương phủ lại được hạ xuống, đổi thành Duệ thân vương phủ, đó đã là cấp bậc cao nhất của thân vương, tính lại người cao hơn hắn cũng chỉ có thái tử.

Đào Tiểu Vi Tâm tình rất tốt cười khẽ, giống như là đang thì thào lẩm bẩm, " Thân vương từ lúc quá trẻ, cũng chẳng phải là chuyện tốt gì, chỉ mong Người Xấu không nên lại đi đánh hạ quốc gia khác, chẳng phải đến lúc đó hoàng thượng không còn phần thưởng nào đáng giá hơn, lại không thể phế đi thái tử mà lập hắn làm thái tử, cũng chỉ hảo hảo mà ban thưởng hắn một chén rượu độc, để sau khi lão hoàng đế qua đời, Người Xấu uy vang quá cao làm tân hoàng đế áp chế không được." (Vi vi rất hiểu biết đó chứ, nghịch ngợm nhưng thông minh)

Sớm như vậy đã đạt vinh quang cao ngất, chỉ dùng thời gian mười năm hoàn thành mộng ước của một hoàng tử bình thường phải dùng cả cuộc đời để truy cầu, rốt cuộc là may mắn hay là bất hạnh, hiện tại còn chưa thể biết được.

Thiên Sương kinh ngạc trợn tròn con mắt, nghe không hiểu lắm lời Đào Tiểu Vi nói, nàng bình thường rất không tập trung, "Tiểu thư, lời này nói tại Tú lâu của chúng ta thì không sao, nghìn vạn lần đừng nhắc tới ở bên ngoài, không tốt, nhiều người nhiều miệng, nói không chừng lại truyền ra lời đồn đại khó nghe."

"Thiên Sương, Vương gia ngày hôm nay vui vẻ không?"

"Nô tỳ nhìn không ra, bất quá hẳn là vui vẻ, vinh quang lớn như vậy, nhiều ban thưởng như vậy, làm cho bọn hạ nhân đều vô cùng hoan hỷ."

Theo suy đoán Nhan Hi là nhân vật chính, đương nhiên ai cũng nghĩ hẳn là sẽ vui vẻ.

Chỉ là thói quen hắn lạnh lùng, nhìn không thấu đang suy nghĩ gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play