Người hộ vệ được gọi là Cửu Đỉnh đi tới bên kiệu nói, “Nương nương, chỗ này là tòa nhà Gia phân phó đưa người đến, bên trong cái gì cũng đã chuẩn bị thỏa đáng, chỉ còn thiếu một vị chủ nhân.” Trì hoãn khẩu khí, lại hỏi, “Nương nương nghĩ ra xem một chút, hay muốn để cho người mang kiệu vào trong?”

Ngọc Thái phi trong lòng lại là một trận rung động, tòa nhà thuộc về nàng? Nàng vốn cho là sẽ bị đưa đến Duệ vương phủ cùng Tiểu Đào Nhi ở chung, không nghĩ tới cũng là có sắp xếp khác, bệ hạ làm việc hiệu suất thật là cao, dường như đã sớm chuẩn bị xong hết thảy, mấy canh giờ đã đem những gì nàng muốn chuẩn bị thỏa đáng.

Nếu sau này còn có một đoạn thời gian rất dài sống ở đây, thật cũng không gấp đi thưởng thức, “Vào đi thôi, ta bây giờ không muốn gặp ngoại nhân,.”

Cho nên, cỗ kiệu một đường khiêng vào cửa, thẳng đi tới nội viện rộng rãi của chủ nhân mới dừng lại, cung nga đã được đổi trang phục dân dã lập tức tiến lên vén màn kiệu, đỡ Ngọc Thái phi từ bên trong đi ra.

Cửu Đỉnh thấp cúi thấp, ánh mắt dừng lại ở một phương hướng, mắt nhìn thẳng, “Nương nương, còn có gì không hài lòng ? Cứ nói ra, Gia đã phân phó, bất luận cái gì, cũng sẽ thỏa mãn.”

Ngọc Thái phi thưởng thức một phen, hướng về phía tiểu viện thanh u rất khác biệt nói không ra lời vui mừng, “Cứ như vậy đi, rất tốt.”

“Nương nương, Gia phân phó để cho nữ quan tốt nhất của nội thị doanh công tới đây thiếp thân hầu hạ ngài.” Cửu Đỉnh vỗ vỗ tay, chỉ thấy từ sân bên trái, ngoài cửa bước nhanh đi tới một nữ tử, mặc quan phục màu đỏ thẫm, lưu loát trang phục quân nhân, nghiêm trang không thua đấng mày râu, ít đi vài phần khí chất nữ nhi mà nhiều hơn bình tĩnh và tiêu sái, “Vị này là ái nữ của Chu tướng quân tiếng tăm lừng lẫy Chu Khải, lúc năm nước liên minh phạm Đại Yến ta, Chu tướng quân dĩ thân hi sinh cho tổ quốc, Gia đem nàng từ biên cảnh mang về, vẫn đi theo nội thị doanh thi hành nhiệm vụ, vốn nghĩ bồi dưỡng để hộ vệ Vương phi nương nương, nhưng nương nương nói không yên lòng Thái phi một thân một mình ở đây, nên năn nỉ Gia bảo cô ấy tới đây bảo vệ Thái phi.”

Ngọc Thái phi che đi trong mắt cười lạnh chợt lóe rồi biến mất, vẫn là không yên lòng nàng hay là muốn ai đó ngó chừng nàng? Điều này cũng ở trong dự liệu, không có gì lớn ngạc nhiên.

Chu Khải nói không nói nhiều, chỉ theo lễ tiết quân nhân, ôm quyền bái kính.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play