Thiên Sương bưng
lên sữa dê chuẩn bị cho Đào Tiểu Vi đi tới, “Vương phi nhìn cái gì kia
mà chuyên tâm như vậy, trước uống sữa dê làm ấm thân thể nha.”
Đào Tiểu Vi lập tức đem thư giấu đi, hốc mắt hàm chứa nước mắt nhìn lại
Thiên Sương, “Đi ra ngoài đi, ta không uống, bào tất cả mọi người đi ra
ngoài! ! !”
Thiên Sương bị hù đến, làm sao lại bỗng nhiên phát lớn hỏa như vậy, cây trâm trên đầu cũng khẽ rung động.
“Còn không mau đi!” Đưa tay lên đem chén sữa trong tay Thiên Sương lật úp, Đào Tiểu Vi âm thanh rống to.
“Ngài đừng kích động, nô tỳ… nô tỳ đi ra ngoài…” Ngồi chồm hổm xuống đi nhặt
trên mặt đất mấy mảnh vụn, nàng sợ không cẩn thận sẽ làm bị thương đến
chủ tử.
“Ngươi đi ra ngoài! ! !”
Thiên Sương liền không
thể làm gì khác hơn là thuận thế cầm lên mấy cái lớn mảnh nhỏ chạy ra,
Đào Tiểu Vi bước nhanh theo kịp, đích thân đóng cửa phòng, không yên
lòng khóa kỹ rồi mới bước nhỏ chạy về đến bên giường ngơ ngác ngồi
xuống.
Nước mắt tí tách rơi vào chiếc chăn sa tanh đỏ thẫm, ướt lên đôi mắt uyên ương thêu rất sống động.
Tuyết tỷ tỷ mất sớm, Ngọc tỷ tỷ chịu khổ, cũng chỉ có nàng, không có tim
không có phổi sống ở ngoài cung, không nhớ không tưởng, thậm chí ngay cả tỷ muội đều quên.
Đã bao lâu không có nhớ tới họ, Đào Tiểu Vi nhớ không rõ .
Kể từ khi cùng Nhan Hi thành thân sau, trong đầu của nàng dưởng như cũng
chỉ còn lại có cuộc sống gia đình, đem thân tình từ trước cùng ràng buộc quên sạch sẽ.
Bởi vì nàng muốn tránh suy nghĩ về quan hệ phức tạp giữa thù nhà nợ tình.
Thậm chí Nhan Hi cũng không muốn nàng nhắc tới hai vị tỷ tỷ trong cung, nàng cũng liền không hỏi nữa, lần gần đây nhất là Cửu Đỉnh ở hỏi thăm, trong lúc vô tình tiết lộ hai tỷ tỷ vinh dự trở thành quý phi, độc sủng hậu
cung.
Nghe được tin tức như thế, nàng thì càng thêm yên tâm, cho
là Tuyết tỷ tỷ cùng Ngọc tỷ tỷ cùng nàng giống nhau, trải qua cuộc sống
không buồn không lo.
Đâu nghĩ đến, một cái sơ sẩy, đã là thiên nhân vĩnh cách, không có thể gặp nhau.
Sau khi tiên hoàng băng hà, hai vị tỷ tỷ là quý phi tiền triều, cho dù
ngoài mặt địa vị tôn quý, cuộc sống khẳng định cũng là không tốt lắm.
Ngọc tỷ tỷ đem như vậy một phong thư ngắn ngủn đưa cho nàng, cũng không biết hao tốn bao nhiêu tâm tư, tỷ ấy còn mong đợi cùng nàng tự tình tỷ muội, Tuyết tỷ tỷ không ở, bên trong Yến quốc, thân nhân của Đào Tiểu Vi cũng chỉ có một mình nàng ấy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT