Thà không nói thì thôi.

Đạo lý lớn này người nào không biết, có người nào trong lòng không thấy ủy khuất đâu.

Từ lễ thành thân đến bây giờ, mà chỉ có thể ở từ xa trông thấy một bên mặt, một bóng lưng, thậm chí còn không có nhìn cẩn thận đã biến mất ở trước mắt.

Lời nói của Huệ phi đâm vào tâm của mọi người.

Các nàng cũng là danh chánh ngôn thuận, chẳng lẽ nghĩ gặp Hoàng thượng một lần là phạm vào vương pháp.

“Tỷ tỷ nói rất đúng, bổn cung cũng không đi, hôm nay không phải là nhìn thấy Hoàng thượng thì không về, mọi thị phi khúc mắc phải hỏi cho rõ, thật sự không muốn chúng ta, thì hãy đuổi ra cung đi, chúng ta tới cùng nhau thì cùng lắm là ra đi cùng nhau.” (Mấy bà này chưa biết mặt “Sát thần” của Hi Hi nhà ta =.= )

Có một người đi theo phụ họa, chúng nữ nhân tâm đang phân vân cũng kiên định hơn.

“Chúng ta lúc nào thì đi tìm Hoàng thượng?” Trước cửa có thị vệ canh giữ, xem ra chỉ có thể xông vào, các nàng nhiều người lại là các cung phi có kim sắc phong hiệu nương nương, nếu cùng nhau xông vào, bọn họ cũng không dám cản trở.

Huệ phi lắc đầu, “Chờ một chút, hôm nay nhân vật chính là Chiêu Dương quý phi, chờ một lát vị nương nương kia nhìn thấy bệ hạ còn dẫn nghiêng theo mỹ nhân nghiêng thành nghiêng nước đi thăm bệnh, không biết nàng ta có thể hay không nhịn xuống khuất nhục này, chúng ta kiên nhẫn cho nàng ta có cơ hội nổi đóa, vốn là đang bị bệnh, nếu ẩn nhẫn không phát tiết đi ra ngoài, sẽ là chuyện “tốt” “.

Những cung phi kia nghe ra hàm nghĩa thì cũng lấy tay che miệng lại, lặng lẽ cười thầm.

Đúng vậy a, làm sao lại quên mất vị quý phi nương nương này cũng không phải là đèn đã cạn dầu, có nàng đánh trận trước, làm chim đầu đàn, cũng là thoát được phiền toái cho họ.

Mà bên trong tẩm cung đang trên giường bệnh…

Tô Bối Nhi người đang mang bệnh, được khuyên can của cung nữ nên không có đến cửa cung nghênh đón hoàng đế, chỉ có Quý Hỉ dẫn theo một đám nô tài, cung kính mời tân hoàng tiến đến.

Khi lão thái giám ánh mắt bay tới trên người hồng nhan xinh đẹp bên cạnh Nhan Hi, tim của hắn cũng đi theo lộp bộp xuống.

Xong, bên ngoài các nương nương chuẩn bị làm loạn, ngay cả hắn cũng không nghĩ tới, bệ hạ tiến cung thăm bệnh lại đem vị chủ tử này cũng mang đến.

“Chiêu Dương quý phi là bằng hữu lâu ngày của ta, Hoàng thượng, chúng ta bây giờ đi vào thăm nàng một chút đi.” Đào Tiểu Vi cười tươi nghịch ngợm, nhìn không ra thần sắc không hề vui mừng, nghĩ đến một đường ở trong kiệu ngủ rất rầm ổn, lúc này tinh thần cũng rất khoan khoái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play