Rất nhanh đã trời tối, Nhan Hi
thống lĩnh mười vạn tinh binh đến biên cảnh, cùng hai mươi vạn quân đã
đóng ở trước đó hợp lại, chiến sự bất lợi, Nhan Hi trước tiên tướt mũ
quan của Du Bản Xương, làm hắn trở thành người bình thường nhất trong
quân đội.
Đánh mấy trận đều liên tiếp thất bại, Du Bản Xương đã sớm một bụng hỏa, hiện tại hắn bị tước quan, trái
lại tâm tình bình thản hơn, làm binh sĩ đương nhiên dễ dàng hơn làm chỉ
huy nhiều, Du Bản Xương theo Nhan Hi chinh chiến qua Tề Quốc cùng Ngụy
Quốc, hắn biết bản lĩnh của vị hoàng tử này, nên không hề nóng nảy
chuyện được hay mất, chỉ cần Nhan Hi ở đây, chức quan này sớm muộn gì
cũng trở về.
Nhan Dung thì có vẻ mặt thán
phục, hắn có thể nhìn ra được nhiều vấn đề hơn, chỉ chốc lát đã nhìn ra
Lão Thất nhà hắn đang muốn dùng"Sát kê cấp hầu" (giết gà dọa khỉ), Du
Bản Xương là “gà” tự nguyện bị giết, dưới trướng hơn trăm tướng chỉ huy
khác là “khỉ” bị kinh sợ, hai người cũng chưa từng thảo luận trước việc
này, vừa gặp mặt đã chơi kế "Chu du đánh Hoàng Cái" , lập tức làm quân
tâm hơi bị rung lên.
Hầu như trong cùng ngày Nhan Hi
đến, Ngũ quốc liên minh liền phái ra mật thám đi thăm dò, lần này đến
tiếp viện chính là sát thần – thất điện hạ mà bọn họ e ngại nhất, đã
nghe qua uy danh của Nhan Hi, nhất là đã từng trên chiến trường xem qua
quang cảnh Nhan Hi giết địch như thế nào, mà một số khác thì chỉ nghe
đồn đãi, dù cho chưa từng gặp qua, hai chữ Nhan Hi càng ngày càng được
nhiều nơi tìm hỏi.
“Nghé mới sinh không sợ hổ“ , đại thể là như vậy.
Ngũ quốc tuy liên minh, nhưng
căn bản là không đề cử ra được một người tổng chỉ huy, các quốc gia đều
có quân sư của mình, nhưng để tìm ra được người đứng đầu thì rất khó.
Hiện tại Nhan Hi đã tới, việc quan trọng nhất phải làm là tìm ra một
cánh chim đầu đàn đi thử hư thực trước, nhưng ai cũng không cam tâm tình nguyện giành đi làm việc đầu tiên này, thắng đâu chưa thấy, mà quân tâm đã chấn động, nếu như thua, không chỉ có ngũ liên minh quốc đánh mất
mặt mũi, mà còn có tổn hao rất lớn.
Vì vậy trong quân trướng lại một lần nữa biến thành hợp chợ, mỗi ngày đều nói nhao nhao ồn ào, văn võ bá quan đều cố rống cổ để nói, dường như giọng ai lớn là có thể được quyền chỉ huy. Đáng tiếc, khắp nơi thực lực tương đương, ai cũng không thuyết phục được ai, cho nên, Nhan Hi đến biên cảnh đã hai tháng sau, ngũ quốc đã kinh sợ uy danh của sát thần mà miễn đánh một thời gian dài.
"Chu du đánh Hoàng Cái là câu truyện trong trận chiến Xích Bích "
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT