Cảm tạ trời đất, Nhan Hi cuối cùng cũng có phản ứng, hắn đầu tiên là chậm rãi quỳ gối, ngông nghênh thực hiện đại lễ cùng hoàng đế, trong miệng mạnh mẽ tuyên, "Nhi thần Nhan Hi tham kiến phụ hoàng, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."

Lễ này làm hoàng đế cùng thái tử sửng sốt, đây là có chuyện gì, từ nãy tới giờ mới chú ý hoàng đế đến sao? Nước trà cũng uống sắp hết rồi mới nhớ chào hỏi, phản xạ như vậy có quá chậm không a.

Bất quá, hoàng đế cũng không có tâm tình tính toán chi li những việc này, Nhan Hi chịu quỳ xuống tiếp giá, vậy có thể biểu thị rằng, lão vừa đưa ra kiến nghị đã có hiệu quả, quả nhiên thất nhi tử vạn năng của lão có điều yêu cầu.

Có nguyện vọng muốn hoàng đế giúp đỡ thực hiện không phải là chuyện xấu, làm trao đổi như thế này, hoàng đế tự nhiên cũng có thể công khai ra lệnh Nhan Hi ra trận giết địch, hai bên không thiếu nợ nhau.

"Thất nhi, đứng dậy nói." Hoàng đế cười ha hả vuốt chòm râu thưa thớt, lão khôi phục bình tĩnh như lúc ban đầu."Phụ hoàng nói đương nhiên là miệng vàng lời ngọc, tuyệt đối chắc chắn, vô luận ngươi yêu cầu cái gì, chỉ cần phụ hoàng làm được, nhất định lập tức làm, để cho con ta an tâm trên chiến trường giết địch, bảo vệ quốc gia."

Nếu đổi lại là hoàng tử khác, lúc này chắc chắn sẽ kinh sợ quỳ xuống dập đầu, cũng không dám nói liền yêu cầu, mà sẽ chờ hoàng đế đắn đo xong hỏi lại lần nữa, lúc đó mới dám và cố gắng nói năng cẩn thận tỉ mỉ mà hướng hoàng đế yêu cầu.

Thế nhưng Nhan Hi trời sinh không quanh co, tại trước mặt hoàng đế càng không hiểu cái gì là khiêm nhường.

Tay trái hắn vung lên, dựng thẳng lên ba ngón tay, lạnh lùng nói, "Nhi thần có ba yêu cầu, nếu như phụ hoàng đáp ứng, chuyện ngũ quốc, Nhan Hi liền đi giải quyết."

"Nói đi." Hoàng đế cảm thấy thân mình cứng ngắt ngồi thẳng, đối với thỉnh cầu của Nhan Hi thật đúng là có chút hoảng, hài tử này của lão không tham quyền thế, không thích tài phú, nữ sắc càng không cần phải nói, đã gần ba mươi tuổi, cũng chỉ mới cưới “nhất phòng” (vợ chính). Hắn sẽ đưa ra điều kiện hà khắc gì đây? Nhất định là cả lão cũng giải quyết không được a.

"Thứ nhất, nhi thần dẫn binh xuất chinh, việc tiếp tế lương thảo rất quan trọng, người khác đi làm nhi thần sẽ lo lắng."

Nguyên lai là cái này, hoàng đế tiếp nhận khăn tay Quý Hỉ đưa đến, lau mồ hôi trên trán rồi thở ra một hơi, hỏi, "Y theo Lão Thất suy nghĩ, ngươi muốn ai toàn quyền phụ trách việc này?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play