Thiên Đồng cùng Thiên Sương đều là cô nương chưa xuất giá, từ nhỏ đã không có phụ mẫu, trong Duệ vương phủ sống một cách đơn thuần, trước đó cũng có nghe một ít về chuyện nữ nhân mang thai, đó là đề tài tán gẫu thường xuyên của những thẩm thẩm trong phủ, các nàng chỉ biết, mang thai sẽ xuất hiện sau khi nữ tử thành thân, bọn họ sẽ nôn đến thiên hôn ám địa, mà Đào Tiểu Vi không có biểu hiện nôn, các nàng căn bản sẽ không liên tưởng đến được.

Nghe Nhan Dung vô tâm nói đùa một câu, vài đạo ánh mắt nóng rực liền nhất tề tập trung trên bụng Đào Tiểu Vi, dường như đã có chút nổi lên.

Nhan Hi đặt tay lên cổ tay Đào Tiểu Vi, nhắm mắt lại, một lát sau chậm rãi mở ra, đối với Nhan Dung nói, "Xem ra kế hoạch muốn thay đổi, Vi Vi hiện tại thân thể không thích hợp đi xa."

Nói cách khác, nàng thực sự hoài tiểu bảo bảo.

Này tham ăn cùng kén ăn và ngủ rất nhiều đều là biểu hiện lúc đầu của mang thai, mọi người dọc theo đường đi lo tránh truy binh, nên đã đem chuyện này quên mất.

"Oa, chúng ta sắp có tiểu thiếu gia, Thiên Sương, nhanh lên, một lần nữa giúp phu nhân chuẩn bị ngọ thiện, những thức ăn quá nhiều dầu mỡ đều đổi lại, chúng ta còn có xương heo a, mau hầm lên để phu nhân dùng." Thiên Đồng trước tiên lộ ra thần sắc hoảng hốt cùng khẩn trương, như con ruồi lôi kéo muội muội Thiên Sương bay đi ra ngoài, rất sợ Đào Tiểu Vi thiếu dinh dưỡng làm tiểu thiếu gia bị ủy khuất.

Nhan Dung tự tiếu phi tiếu trêu chọc, "Thất đệ, ngươi thật là nỗ lực nga, cũng không biết tiết chế, Vi Vi còn nhỏ như thế, lúc này mà sinh nở e là có chút khổ cực a." Sau đó hắn quay mặt lại nhìn Trúc Diệp Đồng đang đứng ở phía sau, cười nịnh nọt, "Tiểu Đồng, đệ đệ cũng đã có hài tử, nàng chừng nào thì gật đầu đáp ứng gả cho ta nha? Hai ta chăm chỉ một phen, sang năm cũng có thể ôm một tiểu bảo bảo đi."

Trúc Diệp Đồng, ngày hôm nay trên mặt đã đổi thành chiếc khăn bạch sắc, hơi mỏng nên có thể nhìn thoáng gương mặt đang đỏ bừng, đôi mắt hung hăng liếc Nhan Dung, tay bất động thanh sắc ở sau lưng hắn niết (nhéo), sau đó ưu nhã xoay tròn một trăm tám mươi độ tránh xa.

Nhan Dung ăn đau, như tiểu cẩu tội nghiệp bị ngược đãi cọ cọ đùi Trúc Diệp Đồng.

Trúc Diệp Đồng da mặt cũng không dầy như Nhan Dung, nàng vội vã chạy ra.

Nhan Dung cùng Nhan Hi chớp mắt, phi thường thức thời lui ra, đem tiểu viện lưu lại cho đôi phu thê Nhan Hi, đang không thể thoát ra sự vui mừng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play