Hoàng đế thoạt nhìn, vẫn không
tình nguyện cho lắm, thế nhưng, tại thời khắc này, ngoại xâm nội loạn,
còn phải trông cậy vào Nhan Hi bày mưu tính kế, xác thực không thích hợp chỉ vì một nữ nhân mà phá hủy đại sự. Hung hăng trừng mắt thái tử,
hoàng đế cụt hứng, quay về bảo tọa, nhìn đến thái giám Quý Hỉ đã bị gãy
vài cái răng nói, "Tuyên bọn họ vào đi."
Nhan Hi vừa vào thiên điện, bầu không khí liền rõ ràng không được tự nhiên.
Mắt nhìn lướt qua Đào Tiểu Vi
đang quỳ gối giữa điện, hắn đè nén xuống xúc động muốn tiến lên nâng dậy nàng, Nhan Hi cùng Nhan Dung hướng hoàng đế và thái tử hành lễ, lúc này hoàng đế vẻ mặt từ ái, nhìn một cái người này, lại nhìn một cái người
kia, biểu tình vui mừng nói không nên lời."Lão Thất này, chuyện Lỗ quốc
làm tốt chứ, ngũ quốc liên minh trong đó thực lực Lỗ quốc là mạnh nhất,
trẫm cũng phải đau đầu, hiện tại chỉ cần bình tĩnh chờ đợi chính bọn nó
tự loạn, ta sẽ khống chế thế cục, đợi đến thời cơ thích hợp trẫm tự mình dẫn binh, đem Lỗ quốc cũng sáp nhập lãnh thổ ta."
Nhan Hi đi tới bên cạnh Đào Tiểu Vi nâng nàng dậy. Từ lúc vào cung gặp hoàng thượng, Đào Tiểu Vi cứ như
vậy cứng còng quỳ gối, hoàng đế không có làm nàng đứng lên, tự bản thân
mình ở bên đó cảm khái nói thầm, căn bản không chú ý tới nàng còn đang
quỳ hành lễ.
Được Nhan Hi nâng lên, Đào Tiểu
Vi đầu gối chưa thích ứng kịp, thật vất vả mới đứng thẳng, Nhan Hi nhẹ
buông tay, nàng liền duy trì không được, muốn ngã xuống, may là được hắn nữa ôm vào trong lòng.
Hoàng đế sắc mặt đại biến, bất thiện, không hài lòng nói, "Lão Thất, ngươi tôn trọng một điểm, nơi này là hoàng cung của trẫm."
"Phụ hoàng, nàng là Vương phi của nhi thần." Nhan Hi không chút nào tỏ ra yếu thế.
"Còn chưa có đại hôn, thất đệ
xưng hô như vậy, cũng không quá chuẩn xác a." Thái tử cũng lên tiếng,
hắn muốn làm bầu không khí không quá nóng nảy, kiên trì giảm đi mâu
thuẫn bọn họ trong lúc đó.
Đào Tiểu Vi trong lòng sợ hãi,
hơi chút hoạt động để khí huyết thông thuận, cảm giác tê chân dần dần
biến mất, lúc này mới đẩy ra thân thể Nhan Hi, lui về phía sau một bước, cúi mắt xuống, nàng không muốn để hoàng đế nắm lấy điểm thất kính nho
nhỏ này của tướng công nhà mình, mà không buông tha cho.
Nhan Dung hợp thời nói, "Phụ hoàng, nhi thần đã trở về."
Một cổ tức giận rốt cục có điểm
phát tiết, hoàng đế lãnh đạm nói, "Ngươi còn hiểu được phải trở về sao,
vừa đi là mấy năm bật vô âm tín, ngươi khi nào thì nhớ chính mình là nhị hoàng tử Yến quốc, nhớ rõ còn có một lão phụ ngày đêm vì ngươi lo
lắng."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT