Đào Tiểu Vi gật đầu, lùi về bên
trong xe ngựa, một ngụm, một ngụm cắn lương khô, chưa nói tới ăn ngon
hay không, có lẽ chỉ để no bụng mà thôi.
Chỉ chốc lát, Nhan Hi đã đẩy ra mành xe tiến đến.
"Chúng ta thực sự muốn trở lại kinh thành sao?" Đào Tiểu Vi lo lắng hỏi.
"Thế nào, không muốn trở lại?"
Nhan Hi sờ sờ đầu của nàng, trên cái miệng nhỏ nhắn mềm mại của nàng hôn xuống, tiện thể còn đem một ít vụn bánh dính trên môi nàng, cuốn vào
trong miệng, thành công làm Đào Tiểu Vi mặt đỏ một mảnh.
Hắn thế nào có thể như vậy, hảo càn rở a.
"Tướng Công, ngươi không nên mỗi lần nhắc tới chuyện này lại hôn ta." Nàng khuôn mặt đỏ au, mạnh mẽ
khống chế, để có thể tập trung tinh thần, "Nếu như cái gì cũng không
nói, sẽ chỉ làm Vi vi càng lo lắng mà thôi."
Nhan Hi thật sâu nhìn nàng, "Vi vi, có ta ở đây, không có việc gì phải lo nghĩ."
Hắn nói như thế, Đào Tiểu Vi thực sự truy vấn không nổi nữa.
Nhan Hi nói không có việc gì,
vậy nhất định sẽ không có việc gì, hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng
nói quá, một lần cũng chưa từng, như vậy nàng đã có lý do để tin tưởng,
lúc này đây, cũng sẽ không có ngoại lệ. Hay là trong lòng hắn không hề
tuyệt vọng đối với hoàng đế Yến quốc, dù sao Nhan Hi với hắn mà nói, là
cánh tay không thể thiếu, không ai sẽ làm ra chuyện ngu xuẩn, tự cắt đứt cánh tay như vậy.
... . . .
Một đường ra roi thúc ngựa, đến
kinh thành cũng đã tới mùa lập xuân, trời càng ngày càng ấm áp, đã có
nhiều nông hộ gieo mầm trồng trọt, chuẩn bị bắt đầu mùa vụ mới.
Duệ vương phu bị đại hỏa đốt
cháy hầu như không còn đã được tu sửa hoàn tất, nghe nói là hoàng đế hạ
lệnh, từ quốc khố lấy ra vàng bạc xây dựng lại, so với trước đây càng
thêm xa hoa khí phái. Tú lâu của Đào Tiểu Vi đã bị san bằng, tại đó, một tiểu lâu ba tầng được xây lên, làm nơi cư ngụ của Nhan Hi cùng nàng sau đại hôn, mọi thứ bố trí bài biện đều là trong cung đưa tới, vô cùng xa
hoa.
Đáng tiếc, không hợp mắt Nhan
Hi, hắn vừa tiến vào, đã phân phó nô tài, đem mấy thứ lỗi thời này để
vào khố phòng, một hồi bận rộn, nội thất lại khôi phục bố trí theo thói
quen của hắn, giản đơn sạch sẽ, tự nhiên thư thích.
Bọn họ trong Hoa trong cốc đã cử hành đại hôn, tự nhiên là ở cùng một chỗ. Vì vậy trong nội thất ngoài mang vẻ lãnh ngạnh nam nhân còn có thêm khí tức của nữ nhân, tuy là nói giống trước đây, nhưng có vẻ đa phần không giống.
Còn không chờ thở dốc xong,
hoàng đế phái tới thái giám đã tươi cười chờ tại đại sảnh Duệ vương phủ, nhìn thấy Nhan Hi, lập tức dùng tiếng nói lanh lảnh đặc biệt, "Thất
điện hạ, hoàng thượng có chỉ tuyên ngài tiến cung, tới ngự thư phòng yết kiến."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT