Lần này công kích, viên đội trưởng tự chủ trương chỉ để lại bên người chủ tử sáu người hộ vệ, những người khác đều nhất tề xông vào công kích, nhất định phải đánh bại Nhan Hi, lấy tính mạng của hắn. Kỳ thực biện pháp này của hắn là cách làm sáng suốt nhất vào lúc này, so với việc lên từng người để bị Nhan Hi tiêu diệt gọn thì không bằng cùng xông lên, nghĩ nhiều thắng ít.

Đáng tiếc, đối với Nhan Hi mà nói, chiến thuật nhiều đánh ít không nhất định có thể dùng được.

Từ khi đánh bại Ngụy quốc, trở về từ chiến trường đến nay cũng đã một thời gian, mặt hiếu sát trên chiến trường trong cơ thể Nhan Hi như đã ngủ đông, dường như trong lúc đó tất cả mọi người đều quên hình tượng Sát Thần làm không biết bao nhiêu quân địch trên chiến trường phải kêu rên, khắp nơi đều tràn ngập sát khí.

Thế nhưng, chỉ có thị vệ đã đi theo hắn lâu mới biết được, tất cả đó, bất quá là bề ngoài mà thôi, thất điện hạ là trời sinh thích chém giết, hắn sẽ không bởi vì ly khai chiến trường sẽ thực sự trở thành người dễ bị khi dễ.

Thị vệ Lỗ quốc đồng thời xông lên, người với người trong lúc đó như không còn sợ chết, hầu như không có hề cho Nhan Hi có cơ hội né tránh.

Nhan Hi đột nhiên cười to, theo tiếng cười, biểu tình của hắn như ngày càng hung ác nham hiểm hơn, đáy mắt càng lạnh lùng quả tuyệt, đây là mở đầu cho tử vong, đầu ngón chân chỉa xuống đất, Nhan Hi nhảy lên cao mấy trượng, dễ dàng né tránh hơn mười vũ khí đánh tới, những vũ khí đó khi chạm đến chỉ là ảo ảnh của Nhan Hi.

Chợt có tiếng ai kêu khóc vang lên, một trận giết chóc mới lại vừa mới bắt đầu.

Đã nhìn quen loại cảnh tượng này thị vệ của Nhan Hi áp chế không được sự hưng phấn trong máu, đã lâu không có lại thưởng thức một màn chiêu thức như mây bay nước chảy, sinh động gần gũi như vậy, họ đều nghĩ xông lên cùng nhau xung phong, cảm nhận mọi thứ và liều chết thêm một phennhau xung phong liều chết, thế nhưng, bọn họ là quân nhân, không có mệnh lệnh thì cũng chỉ dám trừng mắt đã nhiễm huyết hồng, ước ao nhìn nam nhân phía trước mà khoái ý dào dạt.

Nhan Dung dựa vào đại thụ ngồi xuống, từ một bên lấy qua một vò rượu, mở nắp, một ngụm lớn đổ vào miệng, "Quá biến thái a, Lão Thất, nhìn xem đám thủ hạ của ngươi có ánh mắt như thế nào, cả tròng mắt đều là huyết, thật là giống chủ tử, ngươi, một học giả hào hoa phong nhã cùng không bồi dưỡng được a."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play